Giang Minh Xuyên nghiến răng dùng sức đạp.
Lục Lục vung vẩy cánh tay nhỏ: "Ba cố lên một chút!"
Phó Yến Yến chiếc lưng ướt đẫm mồ hôi của ba, đoạn dốc thoai thoải phía , trong lòng chợt thấy thương ba.
Cô Kim Tú Châu phía , thì phát hiện đang thong thả ngắm cảnh vật đằng xa.
Gặp ánh mắt của con gái, Kim Tú Châu còn khẽ chớp mắt.
Phó Yến Yến thở dài: "Ừ, thôi, lo xa quá ."
Về đến nhà, Giang Minh Xuyên rửa sạch đồ biển nhặt đem xào.
Mấy thứ như cua, trứng tôm thì dùng tương ớt trong nhà để xào, còn những thứ nấu thế nào thì đem hấp đại.
Hạ Nham bài tập.
Kim Tú Châu tìm một tờ giấy thư, định những trải nghiệm mấy ngày qua để gửi cho Phương Mẫn.
Cô Phương Mẫn sáng tác cần cảm hứng, nhiều thứ cô đều nhờ thư từ, vì ít khi ngoài.
Nên mỗi kể chuyện gì , Kim Tú Châu đều thích thư.
Kim Tú Châu thấy ý nghĩa.
Cô tỉ mỉ về những ngọn núi qua, những hải sản nếm, những phương ngữ .
Sợ bạn tưởng tượng , cô còn vẽ kèm nhiều hình minh họa.
Lục Lục lúc đầu xổm trong sân xem kiến, thấy nóng quá chạy cửa xem và chữ.
Chữ của quá phức tạp, cô bé nhận ít nhưng hiểu, nên chạy đến bên , xem những bức vẽ và tò mò cầm lên xem.
Cô bé còn cầm tranh chạy chia sẻ với chị.
Phó Yến Yến đang phụ trong bếp, cầm thau vo gạo.
Lục Lục vui vẻ khoe: "Chị xem nè, vẽ nè, quá chừng!"
Trước đây Lục Lục cũng từng thấy Kim Tú Châu vẽ, ban đầu còn thấy mới lạ, thành chán vì là họa tiết hoặc mẫu khác.
Không như , tranh , cảnh, cả lời đối thoại đơn giản, là những gì họ trải qua, khiến Lục Lục thích.
Phó Yến Yến ngoảnh , khỏi sững sờ.
Lục Lục chạy khoe với ba: "Ba xem , vẽ nè!"
Giang Minh Xuyên tranh thủ liếc qua, khen thật lòng: "Mẹ con vẽ quá."
Lục Lục gật đầu lia lịa: "Con thích lắm! Con tặng con."
Nói cô bé chạy vụt ngoài.
Một lúc , bên ngoài vang lên cuộc đối thoại giữa hai con.
Lục Lục đòi lấy bức vẽ, Kim Tú Châu bảo bức để gửi cho dì Phương, hứa mai sẽ vẽ cho con một bức khác.
Lục Lục nghĩ một lúc, con cũng vẽ tranh tặng Phồn Phồn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-216.html.]
Khi cơm nước xong xuôi, Giang Minh Xuyên và Phó Yến Yến bước , thấy Lục Lục đang cầm bút nguệch ngoạc giấy, vẽ lẩm bẩm "chó con, mèo con".
Giang Minh Xuyên gọi dùng bữa.
Trong bữa ăn, Phó Yến Yến đột nhiên : "Mẹ luôn sách ? Con nghĩ thể vẽ tranh để xuất bản sách."
Giống như truyện tranh đời , nhiều thích xem, cả sách báo thiếu nhi, giúp trẻ nhỏ học chữ.
Kim Tú Châu rõ lắm: "Ý con là ?"
Bản cô đương nhiên sách.
Mỗi thấy Phương Mẫn xuất bản tác phẩm đoạt giải, trong lòng cô đều hâm mộ vô cùng.
Chỉ tiếc năng khiếu, bài và tác phẩm từng tòa soạn nào nhận, vì họ bảo văn phong của cô quá rườm rà, thích viện dẫn sách vở, mà nhiều khi họ còn qua, thành như thiếu căn cứ.
Kim Tú Châu cũng giải thích rõ, sửa sửa vẫn thấy đúng ý.
Phó Yến Yến giải thích: "Mẹ thể giống như chiều nay vẽ cho dì Phương , vẽ những câu chuyện, gửi cho nhà xuất bản, xem họ thể in thành sách ? Con thấy tranh vẽ sinh động, chú thích, nếu thêm lời đối thoại của nhân vật nữa thì càng . Mẹ nhất thiết cho lớn, thể cho các bạn nhỏ như em Lục, dạy các em kiến thức cơ bản, giống như dạy em Lục học chữ ."
Lần Kim Tú Châu hiểu, ý con gái là dùng tranh vẽ cho chữ .
trong lòng cô vẫn do dự, cảm thấy so với sáng tác của Phương Mẫn, cách vẻ chính thống.
Phó Yến Yến cúi đầu, bỗng : "Tranh vẽ, luôn chạm đến xem ở những chi tiết bình thường dễ lãng quên, và luôn chú ý đến những điều chúng thường bỏ qua. Những thứ , với trẻ nhỏ, đều tràn đầy sự mới mẻ."
Kim Tú Châu vốn nghĩ gì, câu , trong lòng chợt xao động.
Có lẽ vì bản bản địa, nên trong nhiều khoảnh khắc, Kim Tú Châu luôn dành sự tò mò và nhiệt tình lớn lao cho thứ xung quanh.
Lời con gái chợt cho cô một tia linh cảm.
Nếu thật sự dùng tranh vẽ để sách, cô nghĩ sẽ vẽ gì.
Hạ Nham em gái , cũng hùa theo cổ vũ: "Mẹ cứ vẽ , tranh lắm. Nếu sách, con sẽ đem tặng các bạn, để là tác giả kiêm họa sĩ."
Kim Tú Châu , lòng ấm áp, nhưng vẫn : "Để suy nghĩ thêm ."
Bữa cơm kết thúc, mấy đứa trẻ ở nhà nghỉ ngơi.
Kim Tú Châu theo Giang Minh Xuyên về đơn vị của thăm một chuyến.
Mấy ngày qua Giang Minh Xuyên ngủ tại ký túc xá trong đơn vị.
Kim Tú Châu hỏi thiếu gì , do dự một lúc bảo thiếu.
Thấy , cô yên tâm, quyết định xem thực tế.
Đơn vị của Giang Minh Xuyên cũng trong núi, đường khó khăn, chỗ xuống dắt xe.
Sau hơn một giờ đạp xe, hai tới nơi.
Bên ngoài vẻ bình thường, nhưng bước qua cổng chính mới thấy bên trong rộng.
Khác với đơn vị cũ đất bằng, phòng ốc san sát, nơi xây dựa núi, nhiều phòng ở ngay sườn núi.
Ký túc xá của Giang Minh Xuyên sườn núi, là nhà trệt gạch xanh ngói đen, xung quanh cây cối um tùm, từ xa khó lòng thấy rõ.