"Con ."
Kim Tú Châu theo Hạ Nham cửa, bóng nhanh chóng khuất cánh cổng trường đối diện.
Cô lắc đầu, với hai cô con gái: "Anh lớn các con học hành chăm chỉ quá."
Phó Yến Yến bật mí: "Anh sợ Ngụy Ninh Thanh và Dương Anh Hùng học lén, đến lúc thi qua họ thì mất mặt."
Kim Tú Châu bật : "Thảo nào!"
Mấy ngày , ba đứa trẻ đều học.
Buổi sáng Kim Tú Châu ở nhà vẽ tranh, buổi chiều sách, cuộc sống khá nhàn nhã.
Điều bất tiện duy nhất là ai trò chuyện.
Không như hồi ở đơn vị cũ, ngày nào cô cũng ở bên Phương Mẫn, dù cô ít nhưng ít nhất cũng bầu bạn.
Tối thứ Bảy, Giang Minh Xuyên trở về, một chiếc xe đạp 28 Đại Giang mới tinh, phía buộc nhiều đồ – là những thứ gửi đó chuyển hết, chủ yếu là quần áo cũ, giày dép cũ tạm thời dùng đến.
Sau khi dỡ đồ xuống, Hạ Nham hào hứng tập xe, nhưng , bắt hai em đỡ phía .
Lục Lục đỡ một lúc thì chán, vì nó cũng chơi.
Cuối cùng, Giang Minh Xuyên đành đỡ xe cho con trai.
Hạ Nham gan lớn, tập một lúc là gần như .
Giang Minh Xuyên vui mừng con, lùi cạnh Kim Tú Châu : "Thằng bé tố chất quân ngũ đấy."
Kim Tú Châu : "Thế gọi là tố chất ?"
Giang Minh Xuyên : "Em hiểu . Ba nó ngày cũng học cái gì cũng nhanh. Hồi đó trong đơn vị chiếc xe tải lớn, dạy một mà nhiều lái, chỉ ba nó . Ba nó là học nhanh nhất mà từng thấy."
Giờ nghĩ , vẫn còn tiếc nuối.
Ngày đó, nếu thương, thì nhiệm vụ đó là .
Kim Tú Châu thấy bất ngờ, vì cô hiếm khi Giang Minh Xuyên nhắc đến cha của Hạ Nham.
Cô thấy sự thương tiếc trong giọng , dù rõ chuyện gì xảy , vẫn : "Nếu ba ruột con mà thấy, chắc sẽ vui. Anh dạy dỗ con ."
Giang Minh Xuyên , trong lòng dâng lên một chút tự hào.
Anh cũng cảm thấy Hạ Nham như là .
Phó Yến Yến bậc thềm, những lời , cô liếc ba Giang, Hạ Nham đang tập xe cổng, bỗng nhớ đến kiếp Hạ Nham và ba Giang cãi , Hạ Nham thốt lên: "Nếu vì ông, ba c.h.ế.t."
Lúc đó, ba Giang im bặt, như chùng xuống.
Ông Hạ Nham mặt, cuối cùng cúi đầu, bỏ .
Còn cô, thấy Hạ Nham cũng đỏ hoe đôi mắt.
Đời , ngôi nhà , đều vui vẻ.
Không vì chuyển đến phương Nam , mấy hôm nay Phó Yến Yến cứ nhớ về quá khứ mãi.
Hạ Nham dẫn Lục Lục chơi trò cưỡi ngựa một lúc, tối đó ăn cơm xong, chạy sang trường đối diện học buổi tối.
Trong trường đèn, mỗi học sinh đều tự mang nến đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-215.html.]
Kim Tú Châu đưa cho con cái đèn pin trong nhà, vì cô cảm thấy ánh nến quá mờ, hại mắt.
Hạ Nham chịu, bảo quá phô trương, sợ các bạn thấy mà thèm.
Cậu sớm nhận ba đều kiếm tiền, nên so với nhiều bạn cùng lớp, cuộc sống của và các em khá đầy đủ, ăn ngon mặc .
dựa điều đó để tạo cảm giác vượt trội khiến các bạn thèm .
Cậu với Kim Tú Châu, mỗi ngày đều tự mát-xa mắt theo cách dạy, tối dùng nến xem sách một lúc thì .
Kim Tú Châu cũng gì thêm.
Giang Minh Xuyên thấy con trai là đúng, bảo Kim Tú Châu đừng lo lắng quá.
Kim Tú Châu buồn bã: "Con trai tiết kiệm quá là ?"
Giang Minh Xuyên hiểu: "Đương nhiên là chứ."
Kim Tú Châu mặc kệ , lưng dặn hai cô con gái: "Đừng học theo ba và các con."
Phó Yến Yến thấy lo thừa: "Ngốc mà phúc, ba là ví dụ điển hình đấy. Còn Hạ Nham chắc cũng chẳng chịu thiệt ."
Kim Tú Châu gõ nhẹ lên đầu con: "Lớn mà ăn phân biệt."
Phó Yến Yến hừ hừ.
Hôm , Giang Minh Xuyên đạp xe chở cả nhà chơi biển gần đó.
Kim Tú Châu bế Yến Yến đằng , Hạ Nham và Lục Lục thanh ngang phía .
Một chiếc xe chở năm thật sự vất vả cho Giang Minh Xuyên, may mà sức khỏe, thì thể nào đạp nổi.
Họ biển khá sớm vì Yến Yến ngắm bình minh.
Tuy kịp thấy mặt trời mọc, nhưng họ chứng kiến cảnh nhiều dân nhặt đồ biển, tay ai nấy đều cầm xẻng và giỏ.
Kim Tú Châu và các con tò mò xem.
Ngoài cua, ốc , còn những con giun biển to dài.
Mấy thứ họ cũng thấy ở hàng quán, nhưng vì trông quá nên dám mua về ăn.
Ai ngờ hỏi thăm mới , những thứ đều ngon, và họ còn nhiệt tình chỉ Kim Tú Châu cách chế biến.
Nghe xong, cả nhà năm , cần suy nghĩ cũng bắt đầu nhặt theo.
Kim Tú Châu ngoài vốn đội mũ, giờ cũng chẳng màng nắng nữa, lấy mũ để hứng đồ.
Hạ Nham còn cởi luôn áo phông ngắn tay, buộc thành cái túi đựng tạm.
Giang Minh Xuyên sợ chiếc xe đạp mới tinh mất, cẩn thận dắt theo .
Một lúc , thuyền đ.á.n.h cá trở về, Kim Tú Châu thấy đổ xô mua hải sản, cũng sang xem và mua khá nhiều thứ ngon.
Cuối cùng, cả nhà năm thắng lợi trở về.
Trên đường, Kim Tú Châu còn : "Nếu xa quá, em thật gửi ít về cho Phương Mẫn và ."
Giang Minh Xuyên lên đạp xe, thở hổn hển đáp: "Đợi mùa đông , trời lạnh chắc để lâu hơn."
Lục Lục thấy nóng, mệt mỏi trong lòng trai, giục ba đạp nhanh lên để gió thổi.