Lục Lục cũng nóng.
bảo em còn nhỏ, cho phụ việc, nên em cầm cái quạt mo lớn vẫy vẫy trong sân, thụp xuống bậc thềm đá, chống cằm ngắm ba bốc đồ từ xe xuống, chị thì mang nhà.
Đối diện, trường cấp ba tan học.
Nhiều chị cặp sách về, thấy gia đình họ, đều tò mò ngoái .
Cổng trường còn hàng bán kẹo bông gòn và bánh quẩy, khung cảnh nhộn nhịp.
Lục Lục thấy, mắt sáng rỡ, nhịn .
Phó Yến Yến , thấy em gái thong thả rảnh rỗi, cũng bật .
Cô xách một túi giày, ngang qua khẽ: "Vào lấy tiền lẻ trong cặp của chị , chúng mua kẹo bông gòn."
Lục Lục mừng rỡ tròn mắt: "Tuyệt quá!"
Nói cô bé nhảy cẫng lên chạy nhà.
Tối hôm đó, Kim Tú Châu dùng bếp lò cũ nấu ba món.
Cả nhà ăn ngon miệng.
Sau bữa tối, cả gia đình dạo.
Trời phương nam tối muộn, họ còn đến chỗ bán tôm hải sản sáng nay, mua một chùm nho, ăn.
Khi về, trời tối hẳn, mấy còn sang trường cấp ba đối diện ngắm nghía.
Kim Tú Châu với Hạ Nham: "Ngày mai chúng đến trường xem thử, cố gắng cho con nhập học sớm."
Hạ Nham cũng học sớm, liền .
Bỗng Lục Lục chỉ lên nền trời ráng chiều kêu lên: "Chị xem kìa, tiên nữ đang dẫm máy may !"
Cả nhà ngước , thấy nền mây chiều hình giống như một thiếu nữ cổ trang như đang dẫm máy may.
Nếu Lục Lục , lẽ chẳng ai nghĩ , nhưng em bé , ai cũng thấy giống.
Kim Tú Châu và Giang Minh Xuyên hiểu ý tủm, cảm thấy trẻ con những tưởng tượng kỳ diệu.
Lục Lục bỗng : "Giống quá!"
Kim Tú Châu sững .
Giang Minh Xuyên trời, vợ, : "Ừ, cũng giống thật."
Kim Tú Châu ngắm đám mây, chớp mắt, cảm thán: "Có lẽ đúng là đó."
Chỉ Lục Lục ngây thơ vui vẻ: "Vậy là tiên nữ !"
Rồi sang chị, đắc ý: "Con là tiểu tiên nữ!"
Phó Yến Yến đang chợt lóe ý nghĩ gì, câu cắt ngang.
Cô , chiều chuộng: "Ừ, em là tiểu tiên nữ."
Sáng hôm , trời sáng hẳn, Giang Minh Xuyên dậy.
Kim Tú Châu còn ngái ngủ, dậy chồng mặc quần áo.
Giang Minh Xuyên ngoảnh , thấy vài sợi tóc ướt dính má vợ, hỏi: "Tối qua ngủ ngon ?"
Kim Tú Châu ngáp: "Cũng tạm."
Anh dặn: "Hôm nay rảnh thì đến Cung Tiêu Xã mua mấy cái màn, bên vẫn còn nhiều muỗi."
Kim Tú Châu gật đầu mơ màng.
Giang Minh Xuyên mỉm , thêm: "Chiều nay về kịp thì cả nhà cứ ăn , đừng đợi. Anh cũng chắc. Mấy hôm nay sẽ hỏi thăm xem thể mua xe đạp sớm , xe sẽ tiện hơn."
Kim Tú Châu gật đầu.
Giang Minh Xuyên mặc xong quần áo, đến bàn đổ nước, đưa cho vợ.
Sáng nào Kim Tú Châu cũng thích uống một ngụm nước ấm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-212.html.]
Cô ngẩng mặt , tiếp lấy uống.
Giang Minh Xuyên chợt : "Vợ và các con vất vả, theo chịu khổ ."
Anh vợ về thủ đô, nơi đó đương nhiên hơn.
vẫn ở quân ngũ.
Suốt chặng đường bôn ba, vợ con một lời oán thán, ngay cả Lục Lục nhỏ cũng ngoan.
Cô dạy dỗ các con .
Nghe , Kim Tú Châu định "Không gì", nhưng lời miệng là: "Anh là chồng em, là ba của các con. Chỉ cần cả nhà ở bên , với chúng em, vất vả cũng ."
Rồi cô thêm: "Anh đừng áy náy. Ở chẳng sống . Nơi cũng , nhiều món ngon, nhiều thứ , coi như mở mang đầu óc."
Những lời chân thành.
Kiếp bó trong nhà hơn hai mươi năm, dù hưởng giàu sang nhưng vẫn thường buồn tủi.
Đọc sách càng nhiều, lòng càng khao khát thế giới bên ngoài của nam nhi.
Nàng cũng ngắm cảnh xuân Giang Nam tươi , ánh chiều tà nơi biên ải, mộng tưởng cảnh cưỡi ngựa dạo chốn phồn hoa...
Sự phồn hoa náo nhiệt , giờ thuộc về những nữ tử khuê các như nàng.
Không ngờ, ở nơi , nàng thực hiện bằng một cách khác.
Nàng tàu hỏa, thuyền nhỏ, đầu bếp ở nhà ăn tập thể, tham gia triển lãm, nuôi gia đình như một đàn ông...
Ở đây, nàng cảm thấy tự do, từ trong ngoài đều thuộc về chính .
Dù một ngày rời xa Giang Minh Xuyên và các con, nàng tin vẫn thể sống .
Điều mà nàng dám nghĩ tới.
Giang Minh Xuyên hiểu hết nỗi lòng vợ, chỉ thấy xúc động.
Anh bắt chước vợ, giơ tay xoa đầu cô.
Kim Tú Châu giận dỗi: "Tóc em rối hết !"
Giang Minh Xuyên vội rút tay.
Anh cầm cốc nước, im giây lát, bỗng : "Em xem là gì?"
Kim Tú Châu nghi ngờ, theo phản xạ đầu .
Vừa ngoảnh , thấy môi chạm ấm, sợi râu thô nhám cào nhẹ má.
Cô tròn mắt, khi thì chồng nhanh chân bước khỏi phòng.
"......"
Kim Tú Châu sờ lên nơi chạm, lấy chăn lau lau, lẩm bẩm: "Tối qua còn đ.á.n.h răng..."
lau xong, cô bật .
Người lớn mà còn trẻ con thế, ngượng.
Sau khi các con thức dậy, Kim Tú Châu dẫn chúng ngoài ăn sáng.
Hôm qua cô thấy ven đường hàng bán mì, sủi cảo, ai quản.
Sáng đó, Kim Tú Châu và Lục Lục ăn sủi cảo.
Hạ Nham và Yến Yến ăn một loại mì gọi là "bún ốc", cay thơm mùi đặc trưng.
Kim Tú Châu ngửi quen, nhưng hai đứa trẻ thích, khen ngon.
Ăn xong, Kim Tú Châu mua một túi tôm lớn mang về.
Cô còn mua một loại hải sản vỏ cứng.
Người bán khoa chân múa tay mãi, hình như bảo rửa sạch vỏ, cho ít gừng hành hấp chín là ăn , nước chấm tự pha.
Kim Tú Châu cần pha.
Khi , Tiền Ngọc Phượng tặng cô hai lọ tương ớt, trộn là ăn ngon.