Bạch Cảnh Chi nhẹ nhàng đáp: "Giờ quen nên cũng đỡ. Trưa nào cũng chợp mắt một lúc."
Hồi mới , cô rõ việc, ăn trưa xong dám ngủ, cứ cắm đầu công việc.
Kiến thức đại học chẳng mấy liên quan, may mà hồi đó cô nhiều sách nên tổng biên tập để mắt tới.
Nghĩ tới đó, cô bèn hỏi: "Chị ơi, giờ khôi phục thi đại học , chị học thi ?"
Kim Tú Châu cũng nghĩ tới chuyện , cô lắc đầu: "Thôi, dù chị thích sách thật, nhưng chị khao khát thi đại học lắm. So với những thanh niên trí thức đổi vận mệnh, chị khó lòng thi nổi họ. Với chị, tự học cũng , nhất thiết đại học."
Đặc biệt là trong thâm tâm, cô thấy thầy cô trong trường chắc dạy gì cho .
Gần đây, những vấn đề cô hỏi Phương Mẫn ngày càng ít, lúc Phương Mẫn còn nhờ cô giải đáp.
Bạch Cảnh Chi gật đầu, thấy chị dâu suy nghĩ chu đáo.
Những thanh niên trí thức và học sinh hạ hương đều thi đại học sẽ giúp họ trở về thành phố, việc và cuộc sống định, nên họ sẽ học hành chăm chỉ.
Chị dâu dù thích sách, nhưng công việc và ba con, khó lòng cạnh tranh nổi.
Nghĩ , cô thêm nữa mà chuyển sang hỏi thăm chuyện thăng chức của trai.
Trước chị dâu còn thư bảo sắp về thủ đô, ngờ đột nhiên tin thăng chức, chuyển đến tỉnh G ngay, nên cô mới thắc mắc.
Kim Tú Châu giải thích: "Anh em bảo chị đừng lo chuyện quà cáp, cứ như khi là . Lúc đó chị đồn thăng là một khác, quan hệ, nên tưởng em cửa. Chị tính mang đồ về thủ đô ."
Với cô, về thủ đô cũng tệ.
Ở đó mấy cửa hàng bách hóa và quán ăn, xe buýt nhiều, cũng tiện.
cô dám để lộ, vì cô Giang Minh Xuyên ở quân ngũ.
Anh trân trọng danh phận quân nhân của .
"Rồi nhà xảy chuyện, nên đến lượt em."
Kim Tú Châu dám rõ, chứ thực từ đầu Giang Minh Xuyên vẫn hy vọng thăng chức.
Anh nghiệp trường quân đội, thâm niên cao, từng lập công.
chỉ tiêu chỉ một, ai cũng cạnh tranh gay gắt, đặc biệt là chồng của phụ nữ tên Văn Quân, hai năm còn lập công hạng nhất, vượt mặt Giang Minh Xuyên.
Lần nếu bố dượng gây chuyện liên lụy, lẽ cả nhà họ về quê thật.
Bạch Cảnh Chi vẫn nhớ quân tẩu tên Văn Quân đó, còn từng định mai mối cô cho em trai chị .
Cô tò mò hỏi nhỏ: "Xảy chuyện gì thế ạ?"
Kim Tú Châu hạ giọng: "Chị cũng rõ lắm. Hình như ai tố cáo tham nhũng, vụ án điều tra , cả nhà họ vạ lây. Chồng cô bố dượng đề bạt, nên cũng vô can."
Rồi cô thêm: "May hồi đó chị từ chối. Nghe em trai cô cũng dính dáng, chắc cũng sạch sẽ gì."
Thời gian đó, Văn Quân ngày nào cũng tới nịnh bợ Uông Linh, chạy chọt cho chồng thăng chức.
Cả đơn vị đồn chuyện chồng cô lập công, như thể chắc thắng.
Uông Linh ngu, thấy chồng cô giỏi thế mà còn nịnh , nên nghi ngờ.
Chị còn kể với Kim Tú Châu, Văn Quân cho hai con cá vàng (cá chiên bé), khiến chị sợ tránh xa, viện cớ bận gặp chồng mấy hôm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-209.html.]
Sau khi chuyện vỡ lở, chị mừng vì cảnh giác, và hối hận vì còn mai để Kim Tú Châu gả em gái cho em trai họ, dù thành.
Bạch Cảnh Chi ngạc nhiên, ngờ còn nhiều chuyện thế.
Cô hỏi tiếp: "Thế còn Dương Anh Hùng?"
Kim Tú Châu liếc Hạ Nham phía : "Bố nó giải ngũ, trai em là về quê, hình như sắp xếp xưởng da ở quê. Dương Anh Hùng và em nó cũng sẽ về."
Thực với Dương Anh Hùng cũng đỡ, nó sắp lên cấp ba, sẽ thi đại học mà .
Chỉ tội thằng em, còn vất vả.
Bạch Cảnh Chi gật đầu: "Mong nó thi đỗ đại học ."
Kim Tú Châu mỉm : "Chắc chắn ."
Cả nhà xe cả ngày, ai nấy mệt nhoài, nên quán ăn.
Giờ quán cũng đóng cửa .
May mà Bạch Cảnh Chi mua đồ từ sáng.
Trời còn nóng, thịt để , cô cố tình về nhà hầm sẵn, giờ chỉ cần hâm nóng là xong.
Tối đó, Giang Minh Xuyên và Hạ Nham bếp.
Bạch Cảnh Chi phòng khách chuyện với Kim Tú Châu, còn Phó Yến Yến dắt Lục Lục chơi cửa.
Kim Tú Châu hỏi thăm chuyện tình cảm của em.
Ngay cả Giang Minh Xuyên cũng , cho đến khi Lục Lục vô tình phát hiện.
Bạch Cảnh Chi vốn Yến Yến thông minh, nhưng ngờ Lục Lục cũng chữ sớm.
Cô thư cho Kỷ Lăng Lục Lục thấy, cô giấu, nào ngờ Lục Lục tinh ranh, kể với chị, Yến Yến mách .
Kim Tú Châu tò mò, hỏi dò vài câu.
Bạch Cảnh Chi đỏ mặt kể , thực chẳng gì, hai chỉ thường xuyên thư, và cô dặn chị đừng với trai.
Cô sợ trai can thiệp, gì với Chính ủy Chúc.
Mãi cô mới Kỷ Lăng là cháu trai của Chính ủy Chúc.
Hồi đó Kỷ Lăng ngăn nuôi bắt cô , cũng là vì nhận cô.
Anh bảo thấy cô trong quân đội, nhưng Bạch Cảnh Chi nhớ.
"Giờ vẫn thư ? Cậu kế hoạch gì ?"
"Chúng em xác định . Anh còn tặng em một miếng ngọc bội, do đồng đội cũ nhặt bên sông. Anh mài thành cây trụ."
Bạch Cảnh Chi rút từ cổ áo một miếng ngọc bội.
Kim Tú Châu mắt sáng rỡ, đó là ngọc dương chi, chất liệu , chỉ điều hình dáng khó thưởng thức.
Bạch Cảnh Chi ngọt ngào: "Anh bảo Tết sẽ đến nhà , sang năm thì về nhà ."