Thập niên 60: Nhật ký xuyên thành quả phụ tái giá/ Tiểu thiếp cổ đại ở thập niên 60 - Chương 204
Cập nhật lúc: 2025-10-31 02:41:30
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhờ , đến trưa, gian hàng của Kim Tú Châu nhận năm đơn hàng.
Năm bộ quần áo cũng đều tặng hết.
Thời gian nghỉ trưa từ tôih30 đến 14h00, mỗi gian hàng cử một trông coi.
Lưu Hồng Sơn tình nguyện ở .
Kim Tú Châu thấy để một đàn ông canh giữ cũng an hơn, nên cùng Trương Mi rời .
Ra khỏi hội trường, Kim Tú Châu và Trương Mi phấn khích nắm c.h.ặ.t t.a.y .
Trương Mi vui mừng hỏi: "Nhận nhiều đơn hàng thế, xưởng sản xuất kịp ?"
Kim Tú Châu : "Việc đó để xưởng trưởng lo. Chúng chỉ cần lo kéo đơn hàng. lát nữa vẫn gọi điện cho xưởng trưởng báo tin."
Trương Mi gật đầu lia lịa.
Hai về đến khách sạn, ăn tô mì ở quán cơm đối diện về phòng ngay, mà đến trạm điện thoại công cộng gọi cho Uông Linh.
Uông Linh đang dưỡng bệnh tại nhà, nên chờ một lúc mới thấy giọng yếu ớt của cô.
Kim Tú Châu kể chuyện hai ngày qua và thông báo về năm đơn hàng sáng nay.
Uông Linh trong điện thoại mừng rỡ: "Tốt lắm! Chị cử em chắc chắn thất vọng. Cứ thoải mái kéo đơn hàng, càng nhiều càng . Chị sẽ thông báo cho xưởng tăng ca ngay."
"Được. Hai ngày tới, chị bảo nhân viên trực điện thoại trong xưởng chú ý, chắc sẽ nhiều cuộc gọi đến."
"OK."
Cúp máy, Kim Tú Châu và Trương Mi trở về khách sạn thì thấy Bạch Cảnh Chi đợi sẵn cửa với ba lô.
Kim Tú Châu thương cảm: "Sao đợi ở đây? Chưa ăn trưa ?"
Bạch Cảnh Chi treo bộ quần áo mới cổ tay, thấy Kim Tú Châu liền hớn hở: "Dạ , lát nữa em về trường ăn. Chị ơi, sáng nay em thể hiện thế nào?"
Kim Tú Châu vỗ vai cô: "Rất ! Nhờ em, chúng nhận năm đơn hàng, lập đại công cho xưởng đấy."
Bạch Cảnh Chi xong vui mừng khôn xiết: "Thật tuyệt!"
Cô đưa bộ quần áo mới cho Kim Tú Châu, nhưng Kim Tú Châu từ chối: "Cứ giữ lấy mà dùng, coi như phần thưởng.
Trưa nay đừng về trường ăn, sang quán đối diện ăn tô mì ."
Rồi cô lấy tiền từ túi đưa cho Bạch Cảnh Chi, thêm: "Cứ để chị Uông chi trả.
Hôm nay em lập công lớn, chắc chắn chị sẽ thưởng cho em một phong bì lớn."
Bạch Cảnh Chi nhận lấy: "Vậy em cảm ơn chị."
Kim Tú Châu dặn cô ăn về nghỉ ngơi: "Trên đường về chậm thôi, lát chị xong việc sẽ tìm em."
"Dạ."
Buổi chiều, khi trở hội trường, họ thấy nhiều gian hàng khác cũng treo biển hiệu.
Lưu Hồng Sơn bực bội: "Họ đang bắt chước chúng ."
Kim Tú Châu bình thản: "Chuyện bình thường. Chúng đoán điều . Cứ tập trung việc của .
Sáng nay nhận đơn hàng là quá , phần còn tùy duyên."
Hai thấy an ủi phần nào.
Thật , ban đầu họ nghĩ sẽ nhận đơn hàng.
Có đơn hàng nghĩa là năm họ thể , và đó sẽ giành vị trí hơn.
Hai ngày tiếp theo, gian hàng của họ nhận thêm ba đơn hàng nữa.
Buổi chiều ngày cuối, Kim Tú Châu đến triển lãm mà hẹn gặp Bạch Cảnh Chi cửa bách hóa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-204.html.]
Cô định mua ít quà cho gia đình và cho Bạch Cảnh Chi.
Bạch Cảnh Chi từ chối, nên Kim Tú Châu mua hai phần đồ ăn - một phần cho cô.
Bạch Cảnh Chi đành nhận lấy.
Kim Tú Châu còn mua hai bộ quần áo ngắn cho hai đứa nhỏ, một món đồ chơi cho Lục Lục, và một đôi giày cho Giang Minh Xuyên.
Bạch Cảnh Chi quần áo của Yến Yến và Hạ Nham, thắc mắc: "Chị mua cho Anh Hùng một bộ ?"
Kim Tú Châu lắc đầu: "Bây giờ . Đợi nó lớn hãy mua. Giờ mua, ba nó suy nghĩ linh tinh.
Thôi cứ cho Hạ Nham nhiều đồ ăn hơn một chút ."
Bạch Cảnh Chi thở dài: "Mong là ba Anh Hùng đừng tái hôn nữa."
Kim Tú Châu cũng gì hơn.
Bạch Cảnh Chi chợt nhớ điều gì, liền : " , hình như hôm em thấy Triệu Vận ở ga tàu."
Kim Tú Châu sang cô.
Bạch Cảnh Chi nhíu mày: " em chắc lầm , vì ở đó quá đông.
Hôm đó cha nuôi đưa em gái em về quê, bảo em đến gặp mặt cuối.
Em xuất hiện, mà trốn cột đèn ở sân ga.
Khi họ , em định về thì thấy Triệu Vận bế con phía ."
Kim Tú Châu ngạc nhiên: "Triệu Vận ở tỉnh S á?"
Bạch Cảnh Chi lắc đầu: "Có lẽ chỉ tạm thời qua đó thôi."
Kim Tú Châu thở dài: "Thôi, đừng bận tâm nữa."
Bạch Cảnh Chi gật đầu.
Sáng hôm , Kim Tú Châu lên đường về.
Cô Bạch Cảnh Chi tiễn, nhưng cô bé vẫn cứ đến, đưa họ tận ga.
Kim Tú Châu tàu vẫy tay hiệu cho cô về sớm.
Họ tàu cả ngày, chờ đổi chuyến nên khi về đến thành phố gần 5 giờ chiều.
Điều bất ngờ với Kim Tú Châu là Giang Minh Xuyên và Hạ Nham đợi sẵn ở ngoài.
Hạ Nham thấy liền phấn khích chạy tới: "Mẹ ơi!"
Cậu bé liền giành lấy túi xách của , cái túi với khá nặng nên lạch bạch.
Giang Minh Xuyên bước nhanh tới, đỡ lấy túi lớn từ tay vợ và túi nhỏ từ tay con.
Gia đình Trương Mi và Lưu Hồng Sơn cũng đến đón, vui vẻ trò chuyện về những chuyện xảy ở thành phố S.
Kim Tú Châu một tay dắt chồng, một tay dắt con, kể về những món quà cô mua.
Mọi cùng thuyền về huyện, chia tay ở bến tàu. Gia đình ba họ tiếp tục thuyền về khu tập thể.
Về đến nơi hơn 8 giờ tối, trời tối đen nhưng đèn nhà bên cạnh vẫn sáng. Nghe tiếng động mở cửa, Phương Mẫn bế Lục Lục , con gái cô theo .
Kim Tú Châu xoa đầu con gái bế Lục Lục. Lục Lục chăm chú , bỗng nhoẻn miệng méo miệng oà lên.
Kim Tú Châu vội dỗ dành: "Đừng , về đây. Lục Lục nhớ ? Mẹ cũng nhớ con lắm..." Vừa cô áp mặt má con.
Giang Minh Xuyên mở cửa. Vừa về đến nhà, Hạ Nham và Phó Yến Yến lục túi xem mang quà gì về. Tìm thấy quần áo mới, cả hai đều mừng rỡ mặc thử.
Phương Mẫn bước sang, hỏi thăm chuyến của cô. Kim Tú Châu kể chuyện lấy quà tặng chị. Phương Mẫn ngạc nhiên, mở thấy một cây bút máy màu trắng .