Thập niên 60: Nhật ký xuyên thành quả phụ tái giá/ Tiểu thiếp cổ đại ở thập niên 60 - Chương 201

Cập nhật lúc: 2025-10-31 02:41:27
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cảnh Chi, bất cứ việc gì cũng mục đích.

 

Chị nổi giận vì hậu quả sẽ tệ, ngược còn thể mượn cơ hội giành lợi ích cho em.

 

Giận dữ vô cớ là đáng.

 

Mặt khác, chị dạy em: đừng sợ chuyện.

 

Em cúi đầu xin khiến thông cảm, em nhường nhịn khiến thầy giáo giúp đỡ.

 

Đôi khi cứng rắn, mới dám coi thường em.

 

Khiến họ sợ còn hơn trông chờ lương tâm họ - đó mới là cách bảo vệ nhất."

 

Bạch Cảnh Chi gật đầu, tuy thấu hiểu hết nhưng cô vẫn ghi nhớ lời chị dâu.

 

Kim Tú Châu chợt chuyển sang giọng nghiêm túc: "Mỗi quan niệm sống khác .

 

Cha nuôi của em thuộc tuýp hiền lành, chính kiến, tầm hạn hẹp.

 

Họ thấu hiểu những mối quan hệ phức tạp, nên chỉ dạy em những đạo lý đơn giản: nhường nhịn, chịu thiệt và thật thà.

 

Bởi chính họ nhận sự ưu ái của đẻ em nhờ cách đó, nên họ tin đó là đúng.

 

Điều tạo nên tính cách khác biệt giữa em và em gái: em ngoan ngoãn hiểu chuyện, còn em gái em thì bướng bỉnh, cứng đầu.

 

Nó bướng vì cảm thấy điều đó đúng, nhưng nên mới phản kháng.

 

Thực , tính cách hai chị em khác nhiều, đều là do cách giáo d.ụ.c sai lầm của họ."

 

"Em còn một năm nữa là nghiệp, em đó em sẽ phân công công tác.

 

Khi đó, em sẽ tiếp xúc với nhiều hơn.

 

Chị dạy em cách đối nhân xử thế: đừng mềm yếu với bất kỳ ai.

 

Em học cách quan sát, hiểu thể đạt gì từ họ, và dùng những cách khác để đối đãi với từng .

 

tựu chung, em sợ phiền phức."

 

Bạch Cảnh Chi lặng lẽ lắng .

 

Cô hiểu rõ những điều sẽ dạy trong trường lớp.

 

Nếu chị dâu chỉ bảo, lẽ cô mất nhiều năm mới ngộ .

 

Kim Tú Châu đầy ơn, gật đầu: "Em nhớ ."

 

Trương Mi, vốn ngủ, chợt tỉnh giấc.

 

Nghe những lời của Kim Tú Châu, bà thở dài cảm khái.

 

Sống hơn nửa đời , bà vẫn thấu hiểu bằng cô trẻ tuổi .

 

Cuối cùng, bà trở , với Bạch Cảnh Chi: "Hãy lời chị dâu em.

 

Những điều chị , thể giờ em hiểu hết, nhưng khi đến tuổi chị, em sẽ mỗi câu đều đúng.

 

Sau , đừng mềm yếu, ai cũng .

 

Như chị đây, thời trẻ là công nhân ưu tú trong xưởng, từng cơ hội tỉnh tập huấn.

 

khi , bạn nhất tố cáo quan hệ bất chính.

 

Vì gấp gáp, lãnh đạo kịp điều tra, sợ xảy chuyện nên gạch tên chị.

 

chị tập huấn, cuối cùng ở tỉnh, giờ lãnh đạo trong xưởng dệt tỉnh."

 

Bạch Cảnh Chi đầu chuyện như , ngạc nhiên: "Không ai lên tiếng cho chị ?"

 

Trương Mi khổ: "Ai lên tiếng?

 

Giờ cô thành đạt, mỗi về quê, đều nịnh bợ.

 

Trừ gia đình ruột thịt, ai mong em hơn họ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-201.html.]

Con vốn ích kỷ, em quá trong sạch họ sẽ ghen, em quá thất bại họ sẽ khinh."

 

"Em thật may mắn chị dâu như , sẽ tránh nhiều vòng vo.

 

Không như chị, ai chỉ dạy, nhà chỉ bảo nhẫn nhịn, 'một điều nhịn là chín điều lành'.

 

Nếu lúc đó chị dám lớn chuyện, nhà bênh vực, lẽ chuyện khác."

 

Nghĩ đến đó, mắt Trương Mi hoe đỏ.

 

Từng thời, bà cũng là hiếu thắng, luôn cố gắng hết .

 

sự việc đó, tinh thần bà như tắt lịm, sống mờ nhạt.

 

Bạch Cảnh Chi bà đầy thông cảm, an ủi thế nào.

 

Kim Tú Châu mỉm : "Có thành công từ trẻ, thành danh muộn.

 

Bắt đầu từ lúc nào cũng muộn.

 

Chị xem, chính là cơ hội. Chúng chuẩn cho triển lãm, kéo thêm đơn hàng cho xưởng.

 

Ai tương lai xưởng dệt sẽ đến ? Biết còn vượt cả xưởng tỉnh.

 

Chị mới hơn bốn mươi tuổi, còn thể thêm hai mươi năm nữa, chắc thua kém cô ."

 

Trương Mi Kim Tú Châu đang an ủi , nhưng thể phủ nhận những lời đó cho bà chút hy vọng.

 

Dù hy vọng xa vời, vẫn hơn là gì.

 

Suy nghĩ một lúc, bà lặng lẽ trở dậy phụ hai .

 

Kim Tú Châu việc nhanh, chỉ một đêm may xong ba bộ quần áo.

 

Trương Mi cầm ba bộ đồ ngắm nghía, xem tấm tắc: "Tay nghề của cô tuyệt thật! Đẹp hơn cả trang phục bán ở bách hóa.

 

Mặc lên chắc chắn ."

 

Kim Tú Châu : "Ngày mai chúng may thêm vài bộ nữa.

 

Sau đó tìm ít dây thừng và gậy, treo những bộ quần áo lên triển lãm."

 

Trương Mi gật đầu, nhưng vẻ do dự: "Đây là triển lãm dệt may, chúng treo quần áo liệu phù hợp ?"

 

"Sẽ . Vải vóc chúng vẫn mà. Quần áo từ vải, phù hợp?"

 

Trương Mi gật đầu.

 

Hôm , mấy tiếp tục may thêm vài bộ trong khách sạn.

 

Khi Bạch Cảnh Chi chuẩn về chiều, Kim Tú Châu dặn: "Ngày mai em chỉ hai tiết, tan học thì qua đây nhé.

 

Lúc đó em sẽ đóng vai 'thư ký', ghi các đơn đặt hàng tại chỗ."

 

Bạch Cảnh Chi chị dâu dặn dò, mặt ửng hồng, căng thẳng.

 

từng trải qua việc như .

 

nếu chị dâu yêu cầu, cô nhất định sẽ .

 

Lúc đó, Trương Mi và Lưu Hồng Sơn đang ở bên cạnh.

 

Những thật thà như họ đầu đến cách , đều tròn mắt kinh ngạc Kim Tú Châu.

 

Trong lòng họ thầm nghĩ: Thảo nào xưởng trưởng cử cô đến.

 

Nếu cô kéo đơn hàng, thì những khác càng thể.

 

Sáng hôm , ba họ mang đồ đạc chuẩn đến hội trường triển lãm từ sớm.

 

Theo yêu cầu của Kim Tú Châu, Trương Mi và Lưu Hồng Sơn mặc trang phục mới bên trong, bên ngoài khoác đồng phục công nhân xưởng dệt màu xanh.

 

Triển lãm tổ chức tại một hội trường lớn do chính quyền địa phương sắp xếp.

 

Khi họ đến, nhiều , đều mặc đồng phục xưởng dệt của - màu xanh, chỉ khác kiểu dáng và chất liệu.

 

Loading...