Cô gái mặt đỏ lên: "Cô gì?"
Giọng Kim Tú Châu lạnh băng: " bảo cô xin !"
Cô gái cũng nổi nóng: "Tại xin ? Cô là ai mà đòi hỏi?"
Trong phòng hai nữ sinh khác, thấy ồn ào đều .
Bạch Cảnh Chi ngờ chị dâu xung đột với bạn cùng phòng ngay tại cửa, trong lòng lo lắng gì đó, nhưng sợ lời khiến chị thêm bực.
Kim Tú Châu gật đầu: "Được, chịu xin ? Cũng ."
Rồi cô sang với Bạch Cảnh Chi: "Đi mời giáo viên chủ nhiệm của em lên đây.
Hôm nay hỏi rõ xem thầy quản lý học sinh như thế nào."
Bạch Cảnh Chi do dự chị, khẽ gọi: "Chị..."
Kim Tú Châu lệnh: "Đi ngay! Chị mà em ?"
Bạch Cảnh Chi suy nghĩ một lát, chạy về phía cầu thang.
Cô gái đối diện Kim Tú Châu lúc mới hoảng hốt.
Cô Kim Tú Châu, theo bóng lưng Bạch Cảnh Chi đang chạy, xác định phận .
Nghe Bạch Cảnh Chi gọi là chị, cô chợt nhớ đây Bạch Cảnh Chi từng nhắc đến chị ruột sắp lên thăm.
Lúc đó cô để ý, nghĩ rằng dù chị ruột cũng bằng cha ruột.
Vì , dù trực tiếp bắt nạt nhưng cũng chẳng đối xử tử tế với Bạch Cảnh Chi.
Ai ngờ hôm nay đối mặt với nhà cô .
Nhìn cách ăn mặc của Kim Tú Châu, rõ ràng là xuất từ gia đình khá giả trong thành phố.
Trong lòng cô gái bỗng thấy hoang mang.
Kim Tú Châu lạnh: "Có gan thì đợi giáo viên đến.
Còn nếu sợ thì cứ chạy , dù Cảnh Chi cũng cô là ai, các bạn xung quanh cũng đều ."
Lúc hành lang tụ tập khá đông xem.
Cô gái mặt đỏ bừng, gân cổ lên: "Ai sợ? sợ! Có giỏi thì cứ kêu!
Chuyện nhỏ nhặt thế mà cũng méc thầy, nhà các xem Bạch Cảnh Chi như đứa trẻ con ?"
Kim Tú Châu: "Nhà xem Cảnh Chi như thế nào cần cô quan tâm.
thấy cô còn kém cả một đứa trẻ.
Trẻ con còn cha dạy dỗ, cô chẳng lẽ gia đình giáo d.ụ.c ?
Đến phép lịch sự tối thiểu cũng ?"
"Cô dám c.h.ử.i ?"
Kim Tú Châu thèm để ý, bước trong phòng, đảo mắt quanh tìm đến giường của Bạch Cảnh Chi.
Giường cô ngay cạnh cửa, dễ nhận .
Giường chiếu sắp xếp gọn gàng, đầu giường xếp nhiều sách, gầm giường ba đôi giày vải - đều là Kim Tú Châu mua cho.
Chợt, ánh mắt cô dừng một nữ sinh đối diện.
Bộ quần áo cô mặc trông quen.
Nếu cô nhầm thì đó chính là bộ đồ cô may cho Bạch Cảnh Chi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-198.html.]
Cô gái bắt gặp ánh mắt Kim Tú Châu, vội vã giả vờ thấy.
Kim Tú Châu nhíu mày, xuống giường Bạch Cảnh Chi, trong lòng chủ ý.
Một lúc , Bạch Cảnh Chi dẫn theo một giáo viên nam trung niên trở về.
Thấy nữ sinh ở cửa và Kim Tú Châu trong phòng, vị giáo viên dừng , hướng về Kim Tú Châu chào: "Chào chị, là giáo viên chủ nhiệm của các em, họ Quan."
"Chào thầy Quan. là nhà của Bạch Cảnh Chi, tên Kim Tú Châu.
Lần lên đây công tác thăm em gái.
Vốn định gặp thầy khi thăm em, nhưng kịp phòng xảy chuyện.
thấy tình hình sinh hoạt hàng ngày của em gái lẽ còn tệ hơn những gì nó kể, nên mời thầy lên đây."
Thầy Quan định hỏi chuyện gì, thì Kim Tú Châu chất vấn thẳng: "Thầy phụ trách công tác quản lý sinh viên, mâu thuẫn trong ký túc xá thuộc phạm vi quản lý của thầy ?
Em gái đại học mấy năm, lẽ nào thầy hề nó bạn cùng phòng bắt nạt?
Đây là thất trách ?"
Thầy Quan vội đáp: "Chuyện qua, và xử lý ."
"Xử lý thế nào? Thầy thể rõ cho ?"
Thầy Quan lập tức ấp úng.
Trước đây, thầy chỉ nhắc qua một cách mơ hồ trong giờ sinh hoạt lớp.
Kim Tú Châu lạnh: "Vừa em gái cửa, va một bạn cùng phòng.
Cả hai đều thấy , nhưng em xin .
Tại nó xin ? Đủ thấy ngày thường bắt nạt thành quen.
Ngay cả khi xin , đối phương vẫn thái độ tử tế.
Nhìn một chút thể thấy bộ, những lúc thấy, nó còn chịu đựng những gì?"
"Còn nữa, chuyện đây em các bạn trong phòng cô lập, nhốt ở ngoài cửa, thầy ?
Nếu , tại thầy xử lý? Tại vẫn để nó ở trong phòng ?
Thầy trừng phạt những học sinh thế nào? Ký túc xá là của riêng họ , đóng cửa là đóng?
Chúng đóng học phí, tại cho em ở?"
"Thầy thầy ư?
Thầy quản lý sinh viên mà chuyện đó, thầy giáo viên thế nào?
Đừng thầy quản lý, nếu thầy thực sự quản lý, tại bạn cùng phòng của nó mặc trộm quần áo của em ?
Bộ quần áo đó là tự tay may, bản nó còn nỡ mặc thường xuyên, thể cho khác mượn?"
Nghe đến đó, Bạch Cảnh Chi chợt hiểu, cô chạy vội phòng, thấy bộ đồ bạn cùng phòng, lập tức đỏ mắt: "Tần Thật Thật, cô dám lén mặc trộm quần áo của ?"
Tần Thật Thật thấy đều , mặt đỏ tía tai vì hổ, liền giận dữ cởi phăng bộ quần áo ném xuống đất: "Ai thèm cái đồ rách rưới của cô! Trả cho cô!"
Bạch Cảnh Chi đau lòng nhặt lên, tức giận : "Cô thật quá đáng!"
Kim Tú Châu lạnh lùng thầy Quan: "Thầy giáo, thầy gì để ? Nếu thầy , sẽ tìm gặp hiệu trưởng."
Thầy Quan , vội vàng trấn an: "Phụ , việc ở ký túc xá đúng là phức tạp, mỗi đứa trẻ một tính khác.
Chị đề xuất gì cứ , nếu hợp lý sẽ cố gắng đáp ứng."