Thập niên 60: Nhật ký xuyên thành quả phụ tái giá/ Tiểu thiếp cổ đại ở thập niên 60 - Chương 197

Cập nhật lúc: 2025-10-31 02:41:23
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kim Tú Châu lấy từ túi kéo, thước, bút vẽ và các dụng cụ khác, đưa cho họ, tự cầm bút lên, bắt đầu hồi tưởng những mẫu quần áo cô từng thấy ở bách hóa.

 

Về cơ bản vẫn là quần dài và áo dài, chỉ cần đổi một chi tiết là .

 

Trương Mi Kim Tú Châu đang chăm chú vẽ phác thảo, sang gật đầu với Lưu Hồng Sơn, quả quyết : "Cứ theo sư phụ Kim. Cô hiểu hơn chúng nhiều."

 

Lưu Hồng Sơn đành gật đầu đồng ý.

 

Sáng hôm , Kim Tú Châu đưa phác thảo cho Trương Mi, dặn dò vài câu ngoài.

 

Cô ghé qua tiệm ăn quốc doanh mua vài cái bánh bao, ăn về phía trạm xe buýt gần đó.

 

Cô bắt xe đến khu bách hóa lớn trong nội thành, tập trung quan sát đặc điểm của từng quầy hàng.

 

Cô nhận thấy chúng gì quá nổi bật.

 

Tiếp theo, cô chú ý quan sát các cửa hàng quần áo, ghi nhớ một kiểu dáng mới lạ.

 

Sau khi xem xong, cô xuống tầng mua bút lông, mực tàu và giấy trắng, trở về khách sạn.

 

Khi trở về, Trương Mi và Lưu Hồng Sơn đang bận cắt vải.

 

Động tác của họ thuần thục và nhanh nhẹn, cần đo đạc kỹ lưỡng mà cứ thế cắt theo đường vẽ vải.

 

Thấy Kim Tú Châu về, họ mới giật nhận thời gian trôi qua quá nhanh.

 

Kim Tú Châu ngay hai họ ăn, liền đưa bánh bao cho họ, tự tay xem xét những tấm vải cắt.

 

"Rất , hai chị cứ tiếp tục , còn bận chút việc."

 

Sau đó, cô trải giấy trắng lên bàn, nhúng bút lông nước cho mềm, chấm mực, do dự một chút hạ bút những chữ lớn lên giấy.

 

Viết xong, cô thêm một dòng chữ nhỏ bên , ghi rõ thông tin liên hệ của xưởng dệt.

 

Trương Mi liếc , trong lòng bất giác kinh ngạc.

 

hiểu hết ý nghĩa, nhưng thấy chuyên nghiệp và ấn tượng.

 

Cô lấy bình tĩnh, đẩy nhanh tay cắt vải, tin tưởng rằng Kim Tú Châu là năng lực, theo cô chắc chắn sai.

 

Kim Tú Châu thành công việc, với họ: "Khoảng trưa là hai chị cắt xong , hãy tự ăn trưa nhé.

 

Đừng tiết kiệm, sẽ báo với xưởng trưởng.

 

Nếu thiếu tiền cứ với . Giờ ngoài một chuyến, lẽ chiều muộn mới về.

 

Hai chị cần chờ .

 

Tờ giấy cứ để đấy, mực khô, đừng động ."

 

Trương Mi gật đầu: "Vâng, cô cứ . Bọn còn tiền."

 

"Được, khi về muộn."

 

"Vâng."

 

Kim Tú Châu xách theo một túi lớn để ở góc phòng khỏi khách sạn.

 

Lần , cô thẳng đến trạm xe buýt, hỏi đường bắt chuyến 19.

 

Cô đến nơi lúc 11 giờ 20, theo hẹn với Bạch Cảnh Chi, cô thẳng đến cổng nhà ăn của trường.

 

Lúc lẽ tan học, nhà ăn còn khá vắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-197.html.]

 

Cô đợi ở cổng một lúc, năm sáu phút thì thấy tiếng chuông.

 

Một lát , nhiều học sinh ùa .

 

Rất nhanh, Kim Tú Châu trông thấy Bạch Cảnh Chi.

 

Giữa đám đông, Bạch Cảnh Chi dễ nhận .

 

Dáng cô cao, da trắng, xinh , nổi bật hẳn so với những xung quanh.

 

Bạch Cảnh Chi đang ngó nghiêng tìm kiếm, bỗng chạm mắt với Kim Tú Châu, đôi mắt cô lập tức mở to, nhoẻn miệng .

 

Gương mặt thanh tú bỗng trở nên rạng rỡ lạ thường.

 

Cô vội ôm sách chạy đến, mừng rỡ reo lên: "Chị!"

 

Kim Tú Châu véo nhẹ má cô: "Đi ăn thôi, chị sắp c.h.ế.t đói ."

 

Bạch Cảnh Chi đỡ lấy chiếc túi lớn tay Kim Tú Châu, vui vẻ đáp: "Vâng! Nhà ăn trường em món đùi gà ngon, nhất định chị thử."

 

Kim Tú Châu thuận tay cầm lấy cuốn sách tay cô em, lật xem thử.

 

Trên trang sách chi chít chữ ghi chép, mà hoa cả mắt.

 

Bạch Cảnh Chi dẫn chị nhà ăn, tìm chỗ bảo chị đợi, cô sẽ lấy đồ ăn.

 

Kim Tú Châu liếc về phía quầy, lúc khá đông , xếp hàng nối đuôi , ai nấy đều cầm tiền và phiếu ăn tay.

 

Bạch Cảnh Chi tìm một chỗ xếp hàng ít .

 

Đợi mười phút, cô bưng hai khay thức ăn .

 

Đó là hai chiếc tô sành màu xanh lam lớn, thức ăn xếp đầy, trong đó một cái đùi gà to nổi bật.

 

Bạch Cảnh Chi giục Kim Tú Châu ăn thử ngay.

 

Kim Tú Châu nếm thử một miếng, thấy hương vị thật sự tệ.

 

Hai dùng bữa xong, cùng trở về ký túc xá của Bạch Cảnh Chi.

 

Ký túc xá nữ phía khu giảng đường, một quãng đường mới tới.

 

Tòa nhà năm tầng, phòng của cô ở tầng hai, là phòng ánh nắng.

 

Đã một nữ sinh trở về ký túc, cửa phòng đang mở.

 

Khi Bạch Cảnh Chi đẩy cửa , cô vô tình va một nữ sinh đang cửa.

 

Cô gái thấy Bạch Cảnh Chi, lập tức trợn mắt: "Đi đường mắt ? Không thấy đằng cửa ?"

 

Bạch Cảnh Chi thật sự thấy, cô ngơ ngác một chút vội vàng xin : "Xin , cố ý."

 

Nữ sinh vẫn buông tha, liếc mắt đầy khinh thường chặn ngay lối .

 

Bạch Cảnh Chi tránh sang một bên cô mới chịu .

 

Vừa bước hai bước, cô phát hiện phía Bạch Cảnh Chi còn , bản năng ngẩng đầu lên định mắng, nhưng lập tức đối mặt với ánh mắt lạnh lùng của Kim Tú Châu.

 

"Sao cô bảo con Bạch Cảnh Chi nhà cô tránh đường?" - cô hỏi một cách khiếm nhã.

 

Kim Tú Châu nhíu mày, hỏi : "Cô là ai?"

 

Loading...