Thập niên 60: Nhật ký xuyên thành quả phụ tái giá/ Tiểu thiếp cổ đại ở thập niên 60 - Chương 194

Cập nhật lúc: 2025-10-31 02:41:20
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi chiều Tiền Ngọc Phượng còn , đợi Uông Linh và Nghiêm Tinh ăn xong liền mang bát đũa rửa.

 

Lúc về, cô còn quên xin thêm hai chiếc bánh, khiến Nghiêm Tinh mà đau lòng.

 

Kim Tú Châu xuống chỗ Tiền Ngọc Phượng .

 

Uông Linh giường tâm sự, giọng đầy cảm kích: "Mấy hôm nay trưa tối đều nhờ Tiền Ngọc Phượng mang cơm đến cho chị.

 

Hồi nhờ em mà chị xếp cho cô xưởng dệt trong huyện, thấy cô hoạt bát, khéo léo nên chuyển lên xưởng dệt thành phố.

 

Lúc chị nghĩ, nếu , khi còn trở thành phố, nên cần tâm phúc.

 

Nhờ , xưởng dệt thành phố chuyện gì chị cũng kịp thời nắm bắt."

 

"Cô thực sự giúp nhiều, nhất là .

 

Mỗi ngày đều đến thăm chị, thật may đây em giới thiệu Tiền Ngọc Phượng cho chị."

 

Kim Tú Châu mỉm : "Sao lời ngốc nghếch thế?

 

Em chị bụng và năng lực nên mới giới thiệu Tiền Ngọc Phượng.

 

Chị giúp , tự nhiên ơn.

 

Tất cả là nhờ chị cả thôi."

 

Uông Linh thích chuyện với Kim Tú Châu nhất, vì dù chuyện gì từ miệng cô cũng đều khiến khác dễ chịu.

 

Kim Tú Châu hỏi thăm: "Rốt cuộc tình hình thế nào, viện?"

 

Uông Linh thở dài: "Dạ dày vấn đề, phẫu thuật cắt bỏ một phần.

 

Nằm viện vài hôm nữa là về , nhưng đó tĩnh dưỡng.

 

Giờ chị giao hết việc xưởng cho cấp , họ xoay xở .

 

Hôm qua phó xưởng còn đến báo lãnh đạo thành phố đòi nguyên liệu, may mà khéo léo từ chối.

 

Việc trong xưởng chị lo lắng lắm, đều xưởng dệt trong huyện thì phúc lợi mới cao.

 

Chị chỉ sợ bên ngoài gây khó dễ, em đấy, ở cũng vài kẻ thích dòm ngó."

 

"Điều đáng tiếc nhất là chị mời tham dự triển lãm ngành dệt quốc mà giờ thể ."

 

Nói đến đây, mắt cô chợt sáng lên: "Hay là em chị !"

 

Nghĩ càng thấy ý : "Đó là triển lãm dệt may ưu tú quốc, chỉ những xưởng mời mới tham dự.

 

Ngay cả xưởng dệt thành phố cũng đủ tư cách.

 

May nhờ vải của xưởng chúng bán chạy ở thủ đô, cung đủ cầu nên mới chú ý."

 

Kim Tú Châu xong do dự: "Em ? Hay chị cử lãnh đạo khác trong xưởng ?"

 

.

 

Theo lời Uông Linh, đây hẳn là sự kiện quan trọng, tham dự là cơ hội hiếm .

 

Nếu bệnh, chính Uông Linh bỏ lỡ.

 

Uông Linh mắng yêu: "Đồ ngốc! Mang bầu ba năm đần cả !"

 

Trước mặt Kim Tú Châu, cô giấu giếm: "Triển lãm phóng viên chụp ảnh, chỉ phát thanh mà còn lên báo.

 

Đây đều là thành tích để thăng chức .

 

Nếu chị để khác , chẳng tự tay dệt áo cưới cho họ ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-nhat-ky-xuyen-thanh-qua-phu-tai-gia-tieu-thiep-co-dai-o-thap-nien-60/chuong-194.html.]

Xưởng dệt thành tích hôm nay đều do một tay cô gây dựng, vì thế mà sinh bệnh.

 

Giờ để khác hưởng thành quả, cô chuyện ngốc đó.

 

Biết đó thành đối thủ của ?

 

Kim Tú Châu thì khác. Cô là bảo bối của xưởng, triển lãm chỉ mang vinh quang về mà còn ảnh hưởng đến vị trí của Uông Linh.

 

Kim Tú Châu cũng nhanh trí hiểu , bảo: "Gần đây em đúng là đần thật."

 

Uông Linh khuyên tiếp: "Suốt ngày ở nhà cũng chán lắm. Có dịp nên ngoài cho .

 

Triển lãm ở thành phố S, em còn ghé thăm cô em chồng."

 

"Lúc đó chị sẽ cử hai đáng tin cậy cùng, em lo gì cả. Chỉ việc ăn mặc mà chụp ảnh thôi."

 

Kim Tú Châu thấy hào hứng, nhưng vẫn : "Để em về bàn với Minh Xuyên ."

 

Uông Linh vui vẻ đồng ý: "Được, nhưng em nhanh lên. Triển lãm ngày 5 tháng , còn nhiều thời gian ."

 

Kim Tú Châu gật đầu.

 

Hai chuyện thêm một lúc, Kim Tú Châu cầm ấm đất về.

 

Trước khi , cô dặn Uông Linh nghỉ ngơi và hứa hai hôm nữa sẽ .

 

Uông Linh ý cô xiêu lòng, hớn hở: "Thế chị đợi tin nhé!"

 

Kim Tú Châu về , Nghiêm Tinh mới cạnh , ôm đĩa bánh ăn ngon lành.

 

Uông Linh bảo con ăn ít thôi, vì giờ cô ăn nhiều, mà thèm.

 

Nghiêm Tinh "hừ" một tiếng: "Trước con bảo đẻ thêm em, chịu.

 

Giờ thì hậu quả , ba thì bận, chỉ mỗi con chăm .

 

Mẹ xem Hạ Nham và Dương Anh Hùng , họ còn phiên chăm khi dì Kim sinh em bé."

 

Cậu cảm thấy mệt mỏi vì nghỉ học nhiều, bỏ lỡ bao nhiêu bài vở.

 

Uông Linh áy náy, thực sự khổ con trai.

 

cô liền chối ngay: "Tại ba con vô dụng! Mẹ cũng sinh mà."

 

Nghiêm Tinh bĩu môi tin.

 

Hai vợ chồng họ rõ ràng là lười, nuôi thêm con.

 

Tối hôm đó, Kim Tú Châu kể chuyện cho Giang Minh Xuyên .

 

Hạ Nham thấy sắp thành phố S liền reo lên: "Mẹ ơi, con cũng theo!"

 

Kim Tú Châu nghiêm mặt: "Mẹ công tác, con gì?"

 

Hạ Nham tin: "Mẹ còn thăm cô út, công tác gì mà còn chơi?"

 

Kim Tú Châu thấy con trai khó lừa, đành thật: "Con học ? Đóng tiền học , nghỉ học thì phí tiền lắm."

 

Hạ Nham bĩu môi, .

 

Giang Minh Xuyên ủng hộ vợ: "Cứ . Suốt ngày ở nhà cũng chán, ngoài mở mang đầu óc cũng ."

 

Kim Tú Châu cũng nghĩ . Kiếp cô khó khỏi nhà, kiếp tự do hơn, cô nhiều nơi.

 

"Vậy hôm em với chị Uông."

 

Giang Minh Xuyên gật đầu.

 

Loading...