Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 265: Ai dám động vào cô ấy!
Cập nhật lúc: 2025-11-18 14:46:01
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đồng chí, cô tìm ai ?”
Bác bảo vệ đang báo, kéo cặp kính viễn thị mũi xuống, Sở Y Nhất hỏi.
“Chào bác ạ, cháu tìm một học viên ở đây tên là Cố Hướng Đông.” Sở Y Nhất đem túi đồ xách theo đặt ở bên chân, lễ phép trả lời.
“Đồng chí Tiểu Cố ? Cô là gì của ?”
Bác bảo vệ đ.á.n.h giá Sở Y Nhất từ xuống . Cô nương còn đang bụng mang chửa, là vợ của Tiểu Cố đấy chứ. Hèn gì, xảy chuyện .
Nha, xem đồng chí Cố Hướng Đông cũng danh tiếng. Ngay cả bác gác cổng cũng . Tính , đến đây cũng mới hai tháng thôi mà. Rốt cuộc là do trí nhớ của bác bảo vệ , là đồng chí Cố Hướng Đông quá nổi danh?
Cũng cái "nổi danh" , là kiểu nổi danh nào?
“Thưa bác, cháu là vợ của , đến đây để thăm ạ.”
Sở Y Nhất tít mắt, hiền lành trả lời.
“À, mau đây nghỉ một lát . Bọn họ lúc chắc là đang lên lớp. Hay là cô chờ một chút?”
Bác bảo vệ thử thăm dò. Nếu cô gái việc gấp, thì ông sẽ gọi điện thoại ngay. Nếu gì, thì vẫn nên đợi tan học, dù cũng sắp .
“Vâng ạ, cháu chờ cũng .” Sở Y Nhất xuống một lát liền thấy yên. Cô còn thấy trường đại học ở Kinh thành những năm 60 là bộ dạng gì .
Cô từ ghế dậy, xuyên qua cửa sổ bên trong.
Bác bảo vệ đồng hồ, còn mười mấy phút nữa là tan học.
“Cô nương, là cô tự qua đó . Ta chỉ đường cho. Vừa bọn họ cũng sắp tan học nghỉ ngơi.”
“Dạ ạ! Vậy thật sự cảm ơn bác! Nói thật, cháu cũng đang trong tham quan một chút.”
Bác bảo vệ cũng quá thấu tình đạt lý .
Sở Y Nhất đắc ý xách đồ, khuôn viên trường. Hắc, rốt cuộc là nơi bề dày lịch sử, cảm giác thật giống . Lúc thi đỗ trường , cũng cơ hội xem. Không ngờ bâyG giờ thể ở đây. Cảm giác hít thở thôi, cũng là hương vị của tri thức, ha ha.
“Ngươi xem kìa! Lão Triệu đúng là già cả mắt mờ, càng ngày càng qua loa. Sao nào cũng cho !”
Bất thình lình, Sở Y Nhất một giọng giật . Quay đầu , thì là một cô gái tóc ngắn, dáng cao gầy, đang ở lưng , dùng ánh mắt ghét bỏ cô. Bên cạnh cô còn một cô gái nhỏ khác, giờ phút đang vươn tay kéo kéo quần áo cô , ý bảo cô đừng nữa.
Sở Y Nhất cũng thèm phản ứng. Việc gì tự tìm thoải mái cho . Cùng cô đôi co, chẳng là vô hình trung nghiệm chứng lời cô .
Cô gái ngờ Sở Y Nhất chỉ một cái, phản ứng gì, liền xoay tiếp tục về phía .
“Này! cô đó! Cô là sinh viên ở đây đúng ? Mau ngoài! Nơi ai cũng thể ! Nếu cô , sẽ gọi đến lôi cô đó!”
Cô gái chút ngang ngược, hai ba bước đến mặt Sở Y Nhất, chỉ mũi cô, ngữ khí vô cùng thiện.
“Cô là sinh viên của trường ?”
Sở Y Nhất nghiêng , tránh khỏi đầu ngón tay của cô , hỏi.
“ ! Đây là thẻ sinh viên của . Cô ?”
Nói , cô đem thẻ sinh viên của . Sở Y Nhất thò đầu qua , phía dán một tấm ảnh thẻ đen trắng 1 inch, đúng là cô gái .
“Hàn Linh? thấy cũng chẳng cả!”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Là sinh viên ở đây thì lắm ? Tố chất cũng chẳng gì!
“Cô ý gì?” Hàn Linh nay đều tự hào là sinh viên của trường . Lúc một kẻ nhà quê như xem thường, thể nhịn .
“Chỉ cái bộ dạng lễ phép của cô, là do gia đình dạy dỗ, là lão sư trong trường dạy dỗ? Bọn họ cho cô , là lấy tay chỉ khác ?”
Miệng thì như , nhưng Sở Y Nhất đương nhiên sẽ thật sự cho rằng đây là trách nhiệm của nhà trường. Chỉ thể , là do cá nhân con mà thôi.
“Cô...” Hàn Linh ngờ đàn bà bụng to lanh mồm lanh miệng như , nhất thời nghẹn họng, nên lời. Bất quá nghĩ , cô chút đắc ý mở miệng: “Vừa cô là đồ chân đất, dáng vẻ quê mùa, đến trường của chúng gì? Trong tay còn xách theo đồ đạc, là trộm ở đúng ? sẽ gọi bảo an đến đây, bắt cô !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-265-ai-dam-dong-vao-co-ay.html.]
“Nói chuyện chứng cứ. Cô dựa cái gì đồ của là đồ ăn trộm? Nếu chứng cứ, sẽ chờ cô xin đó.” Kỳ quái đúng là năm nào cũng , cứ luôn gặp thế nhỉ.
“Cô lén lén lút lút, ở khu dạy học của chúng dòm ngó lung tung, chính là rắp tâm bất lương! Đừng tưởng rằng cô mang bụng bầu, thì ai gì ! Nói chừng, trong cái bụng của cô cũng đang giấu đồ ăn trộm đó!”
Hàn Linh còn định động thủ xốc quần áo của Sở Y Nhất. Sắc mặt Sở Y Nhất tức khắc trầm xuống, trong ánh mắt cũng còn vẻ hài hước như , mà trở nên lạnh băng.
Đứa bé trong bụng, là giới hạn của Sở Y Nhất. Nói chuyện khác, cô còn thể giống như vờn chuột, chơi đùa một chút. đụng đến con của cô, còn động thủ, thì cô tuyệt đối sẽ nhịn!
“Bốp” một tiếng, cô tát thẳng bàn tay đang vươn tới của Hàn Linh. Trên bàn tay trắng nõn, tức khắc hằn lên một mảng đỏ bừng.
“Mày... mày dám đ.á.n.h tao!”
Hàn Linh sững sờ một lúc, mới phản ứng . Mình thế mà đàn bà đánh! Từ nhỏ đến lớn, một ai dám đ.á.n.h , thế mà đàn bà đánh!
Cô hét lên một tiếng, tức khắc liền thu hút một đám vốn đang tò mò xem xúm gần hơn.
“Đánh chính là cô đó! Cẩn thận cái móng vuốt của cô! Còn dám vươn qua đây, còn đánh!”
“Ngươi! Đi gọi bảo an qua đây! Cứ đánh, bảo bọn họ mau chạy tới đây!”
Hàn Linh lệnh cho cô gái cùng .
“Hàn Linh, vị tỷ tỷ ... trong bụng còn con... Thôi bỏ , ầm lên .”
Dù cũng là do chuẩn động thủ, cũng là tự vệ thôi.
“Ngươi ?”
Xem Hàn Linh cũng chút bối cảnh. Bằng cô gái nhỏ thể sợ hãi cô như . Nếu là quan hệ bạn học bình thường, quả quyết sẽ phản ứng thế .
Cô gái nhỏ Sở Y Nhất, c.ắ.n chặt răng, đành chạy .
Sở Y Nhất cũng trách cô gái nhỏ. Chuyện nào chuyện đó, dù cũng giúp .
Trong đầu cô bắt đầu tính toán, lát nữa nên lấy thứ gì tiện tay. Tiểu quản gia mắt, lập tức đưa nhiều món đồ. Sở Y Nhất trúng một cái dùi cui điện phòng , thừa dịp chú ý, liền bỏ nó trong cái túi xách của .
Nghĩ nghĩ, cảm thấy chút mệt, cô dứt khoát đặt cái túi xuống bên chân.
“Nha, xảy chuyện gì ? Bên mà náo nhiệt thế.”
Người đàn ông kéo kéo Cố Hướng Đông, đám tụ tập ở cách đó xa, cổ vươn dài .
“ cảm thấy, thời gian , thì vẫn nên nghĩ xem bài tập giáo sư giao thế nào thành .” Cố Hướng Đông liếc qua một cái, liền hứng thú, mặt .
“Không ! Có tụ tập gây rối, chúng cũng xử lý chứ! Đi thôi, thôi, qua xem! Mấy đứa nhỏ lo học hành, cái gì ? Đừng để xảy thương vong.”
Không hai lời, liền kéo Cố Hướng Đông qua đó.
“Cô nương, ?” Bảo an thở hồng hộc chạy tới, thấy Hàn đại tiểu thư, trong lòng thấp thỏm. Cô nãi nãi gây chuyện gì nữa đây?
Nhìn Sở Y Nhất ở đối diện, vẫn là một bụng to. Chuyện ... thật khó xử.
“Người đàn bà ở trong trường chúng , lén lút thập thò, mưu đồ bất chính! Còn động thủ đ.á.n.h ! Các mau đem cô ngoài! Sau cho cô nữa!”
Hàn Linh chỉ Sở Y Nhất, đắc ý cô.
Bảo an nhíu mày: “Cô nương, cô vẫn là nên ngoài .”
Thấy Sở Y Nhất vẫn yên nhúc nhích, mày nhăn càng sâu, tiến lên vài bước về phía Sở Y Nhất, liền định vươn tay kéo cô.
“Ai dám động cô !”
Cố Hướng Đông thấy tiểu tức phụ của ở đó, tim gần như lỡ mấy nhịp. Lúc , thấy thế mà định động thủ với cô, lửa giận nháy mắt liền bốc lên ngùn ngụt.
“Cố Hướng Đông!”
“Cố đại ca!”