Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 248: Người có lòng, kẻ vô tâm

Cập nhật lúc: 2025-11-18 08:22:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Y Nhất còn tưởng Lâm Dao Dao "biểu hiện" thế nào, hóa chỉ là ăn món mì ăn liền cô nấu.

 

Biết , việc cầu , Sở Y Nhất đành xuống bếp, nấu cho Lâm Dao Dao một nồi mì lớn, để cô ăn cho .

 

“Ai da, nếu Lưu Dịch trở , thật ở lì luôn chỗ cô.” Lâm Dao Dao ăn uống no đủ, dựa ghế. Sở Y Nhất thật lo lắng giây tiếp theo cô sẽ ợ lên một tiếng vang dội.

 

“Đừng, đừng! Cô vẫn là nên với Lưu Dịch của cô . Ta cần cô ở cùng.” Sở Y Nhất mặt đầy vẻ cự tuyệt. Cô cần cái máy tí hon ồn ào ở cùng , ngủ còn thành thật.

 

“Được , . Nếu cô mãnh liệt yêu cầu như , liền trở về.” Ăn no uống đủ, dẹp đường hồi phủ. Lâm Dao Dao đắc ý dậy.

 

“Đại nương, Tiểu Bảo, nhé! Hai cần nhớ .” Nói , cô còn nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ mập mạp của Tiểu Bảo.

 

“Nói chuyện thì chuyện, chị đừng động tay động chân chứ.” Tiểu Bảo kháng nghị.

 

“Ủa, nhóc con , một chút cũng ngoan.”

 

“Nè, cho cô. Thứ ăn ít thôi, ăn thường xuyên cho da .” Sở Y Nhất xách một bịch lớn mì ăn liền đóng gói đặc biệt, đưa cho Lâm Dao Dao lúc cô sắp cửa.

 

“Đây là món mì ăn đó hả?” Lâm Dao Dao chút thể tin . Đây là do con đàn bà c.h.ế.t tiệt Sở Y Nhất tự ? Sao thể đóng gói như thế !

 

. Cô ? Không thì xách về!” Sở Y Nhất bộ thu tay .

 

“Muốn, ! Sao chứ! Cô xem, mấy thứ đồ ăn ngon cô giấu ở ? Có còn món khác nữa ?” Nói , mắt cô liếc lưng Sở Y Nhất.

 

“Đừng nữa. Đồ ăn ngon, nhiều. Cô cứ chuyện giao, sẽ bạc đãi cái miệng của cô .”

 

“Ai da, . Yên tâm , qua hai ngày nữa về Thượng Hải, tự mang các cô đến cho cô.”

 

Lâm Dao Dao bảo Lưu Dịch đến đón . Kết quả, Lưu Dịch tới, mà cho A Đông lái xe đến.

 

“A Đông, A Đông! Lưu Dịch ? Ta bảo đến đón ?” Vừa lên xe, cô liền bám lưng ghế của A Đông, chờ kịp mà hỏi.

 

“Cô nương, chút việc bận, nên cố ý dặn đến đón cô.” A Đông mắt thẳng lái xe, trả lời câu hỏi của Lâm Dao Dao.

 

“Thôi ! Đừng tưởng ! Anh chính là gặp , hừ...” Cô chút nhụt chí trở , cảnh sắc ngừng lùi ngoài cửa sổ, tâm trạng chút sa sút. Lưu Dịch rốt cuộc vì thích ?

 

Vậy thích kiểu nào? Giống như con đàn bà c.h.ế.t tiệt Sở Y Nhất ? kết hôn , còn con . Hơn nữa, quan trọng nhất là, Sở Y Nhất cũng thích !

 

A Đông đưa Lâm Dao Dao về đến nhà Lưu Dịch. Lâm Dao Dao xách theo bịch mì Sở Y Nhất cho, lẽo đẽo theo .

 

“Cô nương, cô tự nhé. quên lấy đồ, lấy một chút.”

 

“Đi , . Ta đầu tiên đến, tìm đường mà.”

 

Nhìn túi đồ trong tay , Lâm Dao Dao khẽ động não, đó, khuôn mặt tươi , bay thẳng phòng bếp.

 

Nấu cho Lưu Dịch một bát mì!

 

Sở Y Nhất chỉ cô cách . Chẳng là đun sôi nước, đó bỏ vắt mì , cuối cùng đem mấy gói gia vị nhỏ nhỏ đổ . Ừm, cho thêm chút rau xanh, trứng gà nữa thì càng . Con đàn bà c.h.ế.t tiệt Sở Y Nhất chính là cho như .

 

Lâm Dao Dao nghĩ, Lưu Dịch ăn xong nhất định cũng sẽ cảm thấy ngon. Nói chừng còn đối với bằng con mắt khác. Mình cũng nấu cơm, mà còn nấu ngon như .

 

Lâm Dao Dao lòng đầy hoan hỉ, hề rằng, Lưu Dịch giờ phút đang chuẩn ăn cơm. Đổng Như Vân chu đáo cho Lưu Dịch vài món, trông vô cùng bắt mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-248-nguoi-co-long-ke-vo-tam.html.]

 

Thấy A Đông , Lưu Dịch lưng . “Dao Dao ?”

 

“Hửm? Cô nương vẫn ? mới bảo cô tự . xe lấy đồ.” A Đông tập tài liệu trong tay, Lưu Dịch. Anh cảm thấy hình như sai.

 

Lưu Dịch vội vàng dậy. “Dao Dao...”

 

Anh gọi từ phòng khách ngoài. Ngôi nhà của Lưu Dịch, là một căn tứ hợp viện ba lớp (tam tiến), nơi ăn cơm, nơi ngủ và nơi nấu nướng đều ở cùng một chỗ.

 

“Ai, tới đây, tới đây!” Lâm Dao Dao thấy Lưu Dịch gọi , vội vàng đáp . Trong lúc vội vàng, cô nước canh nóng trong nồi b.ắ.n trúng tay.

 

“Xì...” Cố nén đau, cô đem bát mì thơm ngào ngạt nấu xong đổ một cái bát lớn.

 

Lưu Dịch thấy tiếng của Dao Dao, lúc mới yên lòng.

 

“Tiên sinh, là ngài về ăn cơm , mời cô gái.” Đổng Như Vân Lưu Dịch, bàn thức ăn đầy ắp, mở miệng .

 

“Không cần, chờ Dao Dao ăn cùng.” Lưu Dịch trở bàn ăn xuống, nhưng động đũa.

 

“Lưu Dịch, Lưu Dịch! Anh mau xem, em món gì ngon cho !” Dao Dao bưng cái bát đang bốc nóng, chạy chậm tới.

 

“Em chậm một chút! Chạy cái gì ?” Lưu Dịch nhíu mày. Tiểu nha đầu khi nào mới thể trọng một chút đây.

 

Lâm Dao Dao khi thấy bàn ăn đầy ắp, tâm trạng lập tức tụt dốc. Vốn dĩ đang tự tin mười mươi, nghĩ rằng Lưu Dịch khẳng định sẽ thích ăn, giờ đây thấy mất hết hứng thú.

 

“Làm cái gì ?” Lưu Dịch tò mò thò đầu qua xem. Mấy cọng rau xanh, còn một cái trứng ốp la... , trứng tan hết, thành canh trứng .

 

“Mì sợi.” Dao Dao chút rầu rĩ , liếc Đổng Như Vân đang bên cạnh Lưu Dịch. Ra phòng khách, phòng bếp, quả thật là một trợ thủ đắc lực của Lưu Dịch. Trong lòng cô tức khắc cảm thấy hình như chẳng giúp gì cho Lưu Dịch. Nấu một bát mì, mà còn khó coi như , mà so với bàn thức ăn sắc hương vị đủ đầy của !

 

“Em ? Bát mì cho ăn ?” Lưu Dịch thấy Lâm Dao Dao cảm xúc sa sút, cúi gằm đầu, liền cảm thấy buồn .

 

“A? Ồ, , ! Đây là cho . mà, cả bàn thức ăn ? Còn ăn bát mì ?” Lâm Dao Dao chút phản ứng kịp.

 

Lưu Dịch cảm thấy, nha đầu di truyền chút gen ưu tú nào của nhà bọn họ ? Mấy trai của cô , ai nấy đều thông minh như hồ ly. Sao chỉ vụng về như ? Có lẽ, chỉ thông minh đều mấy ông lấy hết .

 

Anh cũng thèm để ý đến Lâm Dao Dao, tự vươn tay kéo bát mì cô , bắt đầu ăn ngon lành.

 

Đổng Như Vân thấy , cúi đầu, che hận ý trong mắt. Đi một Sở Y Nhất, tới một Lâm Dao Dao! Rốt cuộc khi nào ngài mới thể thấy sự hi sinh của ? Tim của ngài là đá ?

 

“Thế nào? Thế nào? Ăn ngon ?” Lâm Dao Dao vẻ mặt mong chờ Lưu Dịch.

 

“Ừm, cũng tệ. Hương vị tương đối đặc biệt.” Xác thực là tệ. Lưu Dịch ngờ tiểu nha đầu cũng bản lĩnh , mì sợi ăn cũng khá ngon.

 

“Phải ! Vậy ăn nhiều một chút, ăn nhiều một chút!”

 

“Sao em ăn cơm?”

 

“Em ở nhà Sở Y Nhất ăn . Anh ăn , ăn .”

 

Nghe thấy cái tên Sở Y Nhất, trong lòng Đổng Như Vân dâng lên một cỗ đè nén. Lần ăn cơm xong trở về, hai liền còn liên lạc nữa. Trước , Lưu Dịch thỉnh thoảng còn với cô, là đụng Sở Y Nhất, Sở Y Nhất hỏi thăm cô... gần đây, một câu cũng thấy.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Sở Y Nhất thật đúng là đủ tuyệt tình! Cứ thế mà vứt bỏ ! Quả nhiên đối với thật tâm thật lòng!

 

 

Loading...