Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 247: Gió đổi chiều

Cập nhật lúc: 2025-11-18 08:22:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Lưu Dịch! Lưu Dịch!”

 

Ba mới một đoạn xa, Lâm Dao Dao liền hét lớn lên. Chiếc xe của Lưu Dịch chậm rãi dừng .

 

Đây là thiên lý nhãn ? Khoảng cách xa như , mà cũng thể là xe của Lưu Dịch?

 

“Cô cái gì ? Làm thấy sợ quá.” Lâm Dao Dao thấy Sở Y Nhất cứ " ý ", chút khó chịu, dịch sang bên cạnh vài bước.

 

“Mắt cô là mắt gì ? Xa như thế mà cũng là Lưu Dịch?”

 

“Còn ! Không cần dùng mắt , chỉ cần ngửi mùi thôi cũng .” Chuyện thì gì kỳ lạ chứ.

 

“Ồ...” Sở Y Nhất kéo dài giọng.

 

“Sao các vị ở đây?” Lưu Dịch từ trong xe thấy Lâm Dao Dao bên đường đang vẫy tay với , đó mới thấy Sở Y Nhất và Tiểu Bảo ở phía cô.

 

Sở Y Nhất so với da thịt hơn một chút, bụng cũng rõ ràng hơn. Tiểu Bảo dường như cao thêm một chút.

 

“Tới đón chứ !” Lâm Dao Dao đắc ý chạy tới bên cạnh Lưu Dịch.

 

“Em thôi ! Em sắp tới ?” Lưu Dịch bất đắc dĩ vị tiểu tổ tông . Chỉ gây thêm việc cho ! Là ghét bỏ đủ bận !

 

“Lưu Dịch thúc thúc!”

 

“Ai, Tiểu Bảo.” Vẫn là động tác cũ, một tay bế bổng Tiểu Bảo lên, đó gật đầu với Sở Y Nhất.

 

“Lưu Dịch thúc thúc, tỷ tỷ con bằng hữu. Con chú là bằng hữu của con, chị còn tin, còn nhạo con.” Tiểu Bảo quên chuyện tỷ tỷ tối qua thế nào. Giờ Lưu Dịch bế, bé vênh mặt Lâm Dao Dao.

 

Lâm Dao Dao nhe răng trợn mắt Tiểu Bảo. Đến khi Lưu Dịch đầu , cô lập tức khôi phục bộ dạng ngoan ngoãn.

 

“Em bao lớn , còn so đo với một đứa trẻ con. Thật là càng sống càng thụt lùi.”

 

“Em ...” Lâm Dao Dao đá đá hòn đá nhỏ bên chân, bĩu môi, vẻ vui.

 

“Tiểu Bảo, con là nam tử hán, mách lẻo. Tỷ tỷ là con gái, con nhường chị, ?” Sở Y Nhất tới, Tiểu Bảo, Lâm Dao Dao.

 

“Nương, cũng nhường chị .”

 

“Khụ khụ... Nương của con cũng là con gái, cần nhường. con thì khác, con là con trai, hiểu ?” Bị Tiểu Bảo vạch trần, Sở Y Nhất chút mất tự nhiên.

 

“Cô xem cô kìa, da mặt cũng đủ dày! Cô mà còn là nữ sinh ? Trong bụng còn đang mang một tiểu gia hỏa, mà còn xưng là nữ sinh. Chậc chậc...” Lâm Dao Dao nhịn , "dỗi" Sở Y Nhất.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Sao hả, ?”

 

Lưu Dịch hai , luôn cảm thấy giữa họ gì đó giống như .

 

“Được , . Ta đưa các vị ăn món ngon.” Cái cửa hàng của , chắc cũng chẳng mở bao lâu nữa. Chi bằng nhân lúc , đưa bọn họ nếm thử một bữa, kẻo ăn cũng còn.

 

“Hay quá, quá! Lưu Dịch thúc thúc mời chúng ăn, khẳng định đều là món ngon!” Tiểu Bảo vỗ vỗ bàn tay nhỏ mập mạp, bất giác nuốt nước miếng.

 

“Cố Tiểu Bảo, con thể mất mặt như ! Ta thiếu con ăn, thiếu con uống hả?”

 

“Ha ha...”

 

“Ha ha...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-247-gio-doi-chieu.html.]

 

Tiểu Bảo cũng ngại ngùng che mặt . Cậu cố ý mà, chỉ là mấy món Lưu Dịch thúc thúc dẫn ăn, thật sự ngon!

 

Sở Y Nhất bất đắc dĩ liếc Tiểu Bảo một cái, trong mắt đều là sự cưng chiều.

 

“Ta về với một tiếng, bằng chúng .” Sở Y Nhất giải thích với Lưu Dịch.

 

“Nói gì chứ. Trực tiếp về đón bà cùng là .” Lưu Dịch dứt khoát . “Đi thôi, lên xe.”

 

Sở Y Nhất cũng lằng nhằng, liền dắt Tiểu Bảo lên xe Lưu Dịch.

 

Ai ngờ, khi về đến khu nhà, Tôn đại nương nhất quyết chịu cùng. Bà họ là trẻ tuổi, bà già theo thích hợp, bọn trẻ câu nệ, chơi thoải mái. Khuyên thế nào cũng , cuối cùng bọn họ đành để Tôn đại nương ở nhà, rời .

 

“Nào, Tiểu Bảo, ăn nhiều một chút. Nơi , e là mở bao lâu nữa. Sau con ăn, lẽ cũng tiện.” Lưu Dịch gắp thức ăn cho Tiểu Bảo, mời Sở Y Nhất và Lâm Dao Dao ăn.

 

“Tại ? Không đang ăn ?” Lâm Dao Dao khó hiểu. Cô nơi thực là của Lưu Dịch, trông cũng vắng khách, mở nữa? Kiếm tiền ? mà, cô cũng Lưu Dịch , nơi chỉ mở vì kiếm tiền.

 

Lưu Dịch húp một ngụm canh, gì.

 

Sở Y Nhất trong lòng hiểu rõ. E là Lưu Dịch cũng cảm nhận thời cuộc đang biến động, vẫn là nên khiêm tốn một chút thì hơn, đỡ rước phiền phức .

 

Lưu Dịch Sở Y Nhất, chút kỳ quái. Sao cô hỏi câu nào?

 

Lâm Dao Dao thấy , bĩu môi vui.

 

“Nè, ăn nhiều thức ăn , uống ít giấm thôi!” Sở Y Nhất gắp cho Lâm Dao Dao một đũa thức ăn, buồn cô.

 

Lâm Dao Dao ngẩng đầu nụ nơi khóe môi Sở Y Nhất, trong lòng liền nén giận. Hừ, gắp , cần cô gắp cho!

 

Trong lòng nghĩ , nhưng tay cũng khách khí, gắp miếng thức ăn lên, "rộp" một tiếng, hung hăng c.ắ.n một miếng.

 

“Bất quá, cẩn thận một chút vẫn là hơn. Vốn dĩ loại kinh doanh ngấm ngầm thể đưa ánh sáng. Nếu như tâm nắm điểm yếu, e là .” Thấy Lưu Dịch dừng đũa , Sở Y Nhất dứt khoát cũng buông đũa xuống. “Còn quán cà phê ở huyện thành quê nhà lúc , cái đó cũng nên đóng .”

 

“Cái đó đóng từ , cửa hàng cũng sang nhượng.”

 

“Vâng, thì . Tóm là, cẩn thận một chút vẫn hơn.” Sở Y Nhất thầm thở dài. Trước chỉ là sách vở, là tự trải qua. Ta rốt cuộc chuyện sẽ thành thế nào đây?

 

“Y Nhất, điều gì ?” Mình ngóng , là bởi vì lão nhân . Vậy còn Sở Y Nhất? Chẳng lẽ tin tức của cô còn đến sớm hơn cả ?

 

“Em bằng hữu ở Thượng Hải, liên lạc với cô . Nghe cô nhắc tới, tình hình ở Thượng Hải cũng lắm, đang tìm cách từ Thượng Hải trở về đây.”

 

“Hửm? Sao ? Em thấy lắm mà.” Lâm Dao Dao lời liền chút vui. Cô là Thượng Hải chính gốc, ở bên đó sống bao nhiêu năm, hiện tại cũng cảm thấy .

 

“Cô ngoại trừ việc quan tâm một ngày ba bữa ăn cái gì, còn cái gì cần cô quan tâm nữa?” Trông chờ cô, thì cô cái gì? Hoàng hoa thái (rau kim châm) cũng nguội lạnh hết !

 

“Ai ? Có chứ! Là Lưu Dịch!” Lâm Dao Dao phục, chỉ chỉ Lưu Dịch. Ngoài ăn cơm , thì Lưu Dịch chính là khiến hao tâm tổn sức nhất!

 

Lưu Dịch và Sở Y Nhất liếc , hai ăn ý cầm đũa lên, tiếp tục ăn cơm. Không thể chuyện với Lâm Dao Dao , bọn họ cách thế hệ.

 

“Bất quá, cô bằng hữu của cô rời khỏi Thượng Hải. Chuyện ... thể giúp .” Lâm Dao Dao thấy hai đều thèm để ý đến , chút bất đắc dĩ, suy nghĩ một chút, thêm một câu. Sau đó, liền thấy con đàn bà c.h.ế.t tiệt Sở Y Nhất , lập tức ngẩng đầu lên, ánh mắt nóng rực .

 

“Cô thật sự cách?” Sở Y Nhất đang phiền não, thế nào để đưa Mỹ Lệ tỷ và Xinh Đẹp tỷ bọn họ trở về. Lâm Dao Dao thật đúng là, lúc đang buồn ngủ thì đưa gối tới.

 

“Vậy xem cô biểu hiện thế nào .” Lâm Dao Dao chút đắc ý , Sở Y Nhất.

 

 

Loading...