La lão thái trở về, càng nghĩ càng thấy cam lòng. Chờ La Đại Dũng , bà rốt cuộc xông khỏi nhà tìm Sở Y Nhất.
“Cốc cốc cốc.”
“Mở cửa.” Sở Y Nhất nhíu mày. Vừa thanh âm liền là La lão thái, cũng bà rốt cuộc gì!
“Lại gì nữa? Cửa nhà sức hấp dẫn lớn đến ? Một ngày qua gõ vài là trong lòng dễ chịu ?”
“Ta hỏi ngươi, hôm nay Cửa hàng Cung Tiêu Xã căn bản rau củ tươi rẻ nào cả, ngươi lừa , cốt chỉ để dẫn ngoài, đó gài bẫy ?”
“Xem bà kìa, tại như ? Ta với bà thù oán gì ...”
“Ngươi bớt mấy lời vớ vẩn đó ! Vì ? Trong lòng chúng tự rõ!” Nhìn con ranh c.h.ế.t tiệt cứ dầu muối là thấy bực !
“Vậy ? Nếu bà , còn tới hỏi gì? Xin mời bà quản cái miệng của , cái gì nên , cái gì nên thì nhớ kỹ cho , đừng dùng cái tư tưởng dơ bẩn của bà ảnh hưởng đến một đứa trẻ!” Còn tại chỉnh bà , là , thì quản cái miệng của cho .
“Con ranh c.h.ế.t tiệt, chính dám mà còn sợ khác . Ta thấy ngươi chính là trúng tim đen, nên chột chứ gì! Hừ, để xem ngươi còn già mồm, xem xé nát cái miệng của ngươi !” La lão thái Sở Y Nhất kích động như , liền xông lên đ.á.n.h cô.
“Mụ già c.h.ế.t tiệt ở thế ! Làm gì đó! Bỏ cái móng vuốt của bà xuống! Nếu dám tổn thương Y Nhất nhà , lột da của bà !” Tôn đại nương lòng đầy vui vẻ từ công xã chạy tới, kết quả đến nơi thấy một mụ già đang vươn tay định xé miệng Y Nhất. Thế mà còn ?
Bà lập tức gào lên, càng nhanh chóng leo lên lầu, chắn mặt Sở Y Nhất.
“Nương, tới !” Nhìn thấy Tôn đại nương, hai mắt Sở Y Nhất như sáng lên.
Ôi chao, Tôn đại nương quả thực quá uy vũ, quá ngầu!
“Bà là ai? Liên quan gì đến bà!” La lão thái lão thái thái mặt trông vẻ trẻ hơn một chút, khinh thường hỏi.
“Y Nhất là con dâu của , bà xem là ai?” Tôn đại nương La lão thái như một kẻ ngốc. “Trong bụng nó đang mang chính là cốt nhục của lão Cố gia chúng . Bà coi chừng cái móng vuốt của , đừng vươn lung tung! Còn nữa, bớt lượn lờ mặt Y Nhất nhà , lớn lên thật là gớm ghiếc!” Tôn đại nương trực tiếp tay, đẩy La lão thái lùi về .
“Y Nhất , con bây giờ đang mang thai, nhiều đồ vật xinh một chút, chứ đừng suốt ngày tiếp xúc với mấy kẻ linh tinh vớ vẩn.”
“Vâng, nương, con nhớ kỹ .” Sở Y Nhất tít mắt đáp ứng.
“Ngoan lắm. Đi, nương mang cho con nhiều đồ ăn ngon, bồi bổ cho con thật .” Cố Hướng Đông bế Tiểu Bảo lên lầu, liền thấy và tiểu tức phụ đang mật cửa. Ngoài cửa còn La lão thái đang đó, cũng thèm để ý bà , cứ thế bế Tiểu Bảo nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-228-bi-chia-giuong-ngu.html.]
La lão thái cả nhà bọn họ, mặt sa sầm .
Tôn đại nương đem những thứ Cố Hướng Đông xách lên, từng món từng món lấy bày biện. Có trứng gà do hai con gà mái già trong nhà đẻ, còn thịt khô từ , và một ít đồ linh tinh khác.
“Nương, chỗ chúng con đều cả mà. Sao giữ ở nhà cho ăn?” Xa xôi như , một lão thái thái, còn xách bao nhiêu là đồ, nghĩ thôi cũng bà mệt mỏi thế nào. “Ngồi xe lửa lâu như , nương mau xuống nghỉ ngơi ạ.”
“Ở nhà cũng để , con cứ yên tâm. Bây giờ đó, nhiệm vụ của con chính là chăm sóc bản cho , chăm sóc hài tử trong bụng cho , những thứ khác cần con suy nghĩ.” Tôn đại nương bận bận rộn rộn, dừng tay một khắc nào, chẳng mấy chốc một bàn lớn thức ăn.
Ăn cơm xong, sắp xếp chỗ ngủ cho Tôn đại nương, cả nhà ba chuẩn về phòng ngủ, ngờ Tôn đại nương ngăn cho.
“Y Nhất , ngủ với con nhé, để Cố Hướng Đông sang bên ngủ?” Tôn đại nương cầm đồ đạc phòng Sở Y Nhất, mắt Cố Hướng Đông chằm chằm.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Tại nương? Con đổi với .” Cố Hướng Đông vui.
“Ta thương lượng với con , đang thương lượng với con đấy , hả? Còn đổi? Con mau cút sang phòng bên ngủ!” Tôn đại nương đá cho Cố Hướng Đông một cái.
“Nương, gì ? Đang ngủ yên lành, con đổi .” Cố Hướng Đông hiểu, rốt cuộc là , tự dưng cho ngủ chung với tiểu tức phụ? Thật thể hiểu nổi!
“Ba tháng đầu là thời kỳ quan trọng nhất, thể bất kỳ sơ suất nào. Con vẫn nên ngủ riêng với Y Nhất .”
Lúc , Sở Y Nhất mới hiểu , tại Tôn đại nương nhất định bắt Cố Hướng Đông ngoài ngủ. Đây là sợ hai họ ở bên , sẽ "lửa gần rơm" đây mà! Mặt Sở Y Nhất trong nháy mắt đỏ bừng lên.
Cuối cùng, trong ánh mắt ai oán của Cố Hướng Đông, Tôn đại nương thản nhiên đặt gối đầu của lên bên cạnh gối của Sở Y Nhất, yên tâm thoải mái xuống.
Sáng sớm hôm , Cố Hướng Đông đỉnh hai cái quầng thâm mắt, thương lượng với : “Nương, cho con về ngủ mà. Mẹ xem, chỗ con nghỉ ngơi !” Chàng chỉ chỉ khuôn mặt thiếu ngủ của .
Tôn đại nương một chút cũng đau lòng.
“Con nghỉ ngơi là . Nếu để con nghỉ ngơi , thì tức phụ của con sẽ nghỉ ngơi .” Thái độ của Tôn đại nương vô cùng kiên quyết.
“Lúc tới, nhà con vẫn cả , nghỉ ngơi mà. Với , con là loại chừng mực như !” Cố Hướng Đông bất mãn kháng nghị.
“Đừng nhảm nữa, vô dụng thôi! Con mau !” Tôn đại nương ghét bỏ phất phất tay.