Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 227: Sát vũ nhi quy

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:29:14
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Hướng Đông giữa trưa tan trở về, thấy tiểu tức phụ đang ghế dựa sưởi nắng. Nghe thấy tiếng mở cửa, cô còn nghiêng đầu chuyện với .

 

“Chàng về .”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Ừm, hôm nay em cảm thấy tồi nhỉ.” Thấy cô thoải mái hơn, Cố Hướng Đông cũng cảm thấy vui vẻ, phảng phất như tảng đá lớn đè nặng trong lòng dỡ xuống một chút.

 

“Cũng tàm tạm.”

 

“Vậy đây ăn cơm . Thúy Lan tẩu tử một ít, lấy thêm ít đồ ăn từ nhà ăn về.” Chàng đến bên cạnh Sở Y Nhất, xổm xuống, cầm lấy tay cô. Ngón tay thon dài, căn bản chút thịt nào.

 

“Xem em gầy , tay chỉ còn da bọc xương.” Cố Hướng Đông đau lòng .

 

“Chàng thôi , nếu ngón tay mà thịt, thì béo đến mức nào nữa.” Sở Y Nhất rút tay về, mắng một câu, cũng tan những cảm xúc nho nhỏ trong lòng Cố Hướng Đông.

 

“Cha, nương, ăn cơm thôi ạ.” Tiểu Bảo dọn xong bát đũa, gọi hai .

 

Cố Hướng Đông kéo Sở Y Nhất dậy, lúc mới thấy rõ, Tiểu Bảo tranh thủ lúc hai chuyện, lấy bát đũa bày sẵn bàn.

 

“Nha, Tiểu Bảo của chúng lớn thật , giúp cha việc, giỏi quá!” Sở Y Nhất khen ngợi Tiểu Bảo.

 

“Vâng ạ, con lớn , con sắp đại ca ca , cho nên con thể giúp cha việc.” Nó cũng cảm thấy lớn, Tiểu Bảo đắc ý nghĩ thầm.

 

“Cốc cốc cốc.” Lại một trận tiếng đập cửa vang lên. Sở Y Nhất liếc Cố Hướng Đông, ý bảo: Chàng mở cửa , .

 

Nhìn bộ dáng lười nhúc nhích của tiểu tức phụ, Cố Hướng Đông lòng hiểu rõ, tự mở cửa.

 

“Cố cục, tẩu tử ở nhà ?” La Đại Dũng Cố Hướng Đông mở cửa, chút ngượng ngùng. Dù mở miệng tìm tức phụ nhà , kiểu gì cũng thấy thích hợp lắm. cũng quản nhiều như , già nhà , đến giờ vẫn về, đành qua đây hỏi thử, xem Sở Y Nhất thấy .

 

“Có chuyện gì?” Cố Hướng Đông vốn thiện cảm gì với nhà họ La, bao gồm cả La Đại Dũng. Huống hồ, nhiều cách hành xử của là điều thể lý giải, cho nên giờ phút sắc mặt trông vẻ khá xa cách.

 

“Cố cục, đến giờ vẫn về nhà. hỏi tẩu tử xem thấy .” La Đại Dũng cũng , kể từ lúc Sở Y Nhất già nhà xô ngã nhập viện, quan hệ hai nhà bọn họ trở nên vô cùng căng thẳng.

 

“À, thấy bà Cửa hàng Cung Tiêu Xã mua đồ ăn ...” Sở Y Nhất ngẩng đầu lên một câu, cũng ý định dậy.

 

“À, . Vậy cảm ơn tẩu tử, tìm xem , phiền dùng cơm nữa.” La Đại Dũng xong liền vội vã xuống lầu.

 

“Em Cửa hàng Cung Tiêu Xã ?” Cố Hướng Đông hồ nghi tiểu tức phụ.

 

“À, ở nhà mãi cũng chán, ngoài dạo một chút.”

 

“Cùng La lão thái?”

 

“Đâu , đến , chẳng lẽ còn nhanh bằng bà !” Sở Y Nhất chút vui. Tốt cũng là một cô gái trẻ tuổi, lão thái thái bao lớn , còn gãy một chân, thể so sánh cùng một cấp bậc !

 

“Được , nữa, ăn cơm thôi.” Hiện tại Cố Hướng Đông cũng dám gắp thức ăn cho tiểu tức phụ, bởi vì lúc nào sẽ chạm dây thần kinh yếu ớt của cô, khiến cô ốm nghén, cho nên chỉ thể cô tự gắp, ăn gì thì kẹp nấy.

 

, chiều nay hẳn là sẽ đến. Ta đón , phòng ốc cũng dọn dẹp xong , em cần bận tâm gì cả. Đợi đến, em thể cần gì hết.”

 

“A? Chàng thật sự gọi đến ? Vậy ở nhà thì ? Nhiều miệng ăn như , đến đây thì cha, đại ca, nhị ca, nhị tẩu và mấy đứa nhỏ thế nào?” Sở Y Nhất chút bất ngờ, nghĩ Cố Hướng Đông thật sự đón Tôn đại nương qua đây.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-227-sat-vu-nhi-quy.html.]

“Mẹ đều sắp xếp thỏa cả . Cẩu Đản cũng bảy tám tháng, cứng cáp hơn nhiều, cho nên nhị tẩu vẫn thể chăm sóc .”

 

Nghe Cố Hướng Đông , khóe mắt Sở Y Nhất giật giật. Sao cơ, thì xót tức phụ của , còn nhị ca thì xót tức phụ của ảnh ? Vừa trông con, việc, mà chịu nổi!

 

“Cố cục trưởng , như chút ‘tiêu chuẩn kép’ đó nha!” Sở Y Nhất chậm rãi một câu.

 

“Hửm? Tiêu chuẩn kép là cái gì?” Cố Hướng Đông đầu tiên thấy từ , nhất thời phản ứng kịp là ý gì.

 

“Cha, nương, nãi nãi sắp tới ạ?” Tiểu Bảo vốn đang nghiêm túc ăn cơm. Bởi vì nương , chỉ ăn nhiều ăn , mới thể lớn lên khỏe mạnh. Nó trở nên thật khỏe mạnh, để còn bảo vệ , cho nên mỗi ăn cơm đều siêu cấp nghiêm túc.

 

Nó mơ hồ thấy cha nãi nãi sắp tới, nên chắc chắn mà hỏi một câu.

 

, chiều nay nãi nãi sẽ đến, Tiểu Bảo vui ?”

 

“Vui ạ, con cũng lâu gặp nãi nãi, Tiểu Bảo nhớ nãi nãi lắm.” Tiểu Bảo gật gật đầu. Nãi nãi hiền từ, đối xử với nó , bao giờ phê bình nó, gì ngon đều để dành cho nó, cho nên Tiểu Bảo thích nãi nãi.

 

“Nhìn thấy Tiểu Bảo, nãi nãi nhất định cũng sẽ vui. Con mau ăn cơm , ăn cơm xong chúng cùng đón nãi nãi, ?”

 

Tiểu Bảo gật gật đầu, lập tức lùa cơm trong bát.

 

“Em đừng , đường sá xóc nảy, em chịu ? Ta mang Tiểu Bảo , em ở nhà chờ chúng .” Nghĩ nghĩ , Cố Hướng Đông vẫn khuyến khích tiểu tức phụ cùng.

 

Sở Y Nhất nghĩ cũng thấy lý, thì nữa!

 

Buổi chiều, ăn cơm xong nghỉ ngơi một lát, Cố Hướng Đông liền mang theo Tiểu Bảo đón Tôn đại nương. Sở Y Nhất thì cuộn giường ngủ. Cũng qua bao lâu, cô một trận tiếng đập cửa đ.á.n.h thức.

 

Sở Y Nhất đang ngủ mơ màng đ.á.n.h thức, lơ mơ dậy mở cửa.

 

“Con ranh c.h.ế.t tiệt ! Có là ngươi ? Hại bắt bệnh viện tâm thần, suýt nữa thì !” La lão thái cầm lấy thứ mà Sở Y Nhất dán lưng bà lúc , run rẩy giơ cho Sở Y Nhất xem.

 

“Lão thái thái , năng thể hồ đồ nha, bằng cũng sẽ hậu quả gì . Người đang , trời đang , chừng là bà quá nhiều chuyện , nên ông trời an bài cả .” Sở Y Nhất trong lòng thầm, nhưng mặt vẫn giả vờ một chút.

 

“Tẩu tử, chị đùa giỡn quá ? Mẹ già, chân cẳng còn lắm, để bà bộ lâu như , chân đều sưng cả lên .” La Đại Dũng dọc đường cũng ít, nhưng vẫn chút thể tin , Sở Y Nhất thể chuyện như .

 

“La phó cục, ngày thường xử lý án kiện cũng như ? Không cần xem chứng cứ liên quan, liền trực tiếp định tội ?” Đôi mắt Sở Y Nhất thẳng La Đại Dũng, trong ánh mắt chút bất mãn.

 

Dưới ánh mắt của Sở Y Nhất, La Đại Dũng cũng chút ngượng ngùng.

 

“Ngoài ngươi thì còn ai thể thiết kế như !”

 

“Vậy xin hỏi lão thái thái, lý do gì để đối xử với bà như ?”

 

“Bởi vì...” Bởi vì những lời với Tiểu Bảo chứ . mặt con trai , bà thể trực tiếp thừa nhận những việc , những lời , đành tức giận trừng mắt.

 

“Hai còn việc gì ? Không việc gì thì nghỉ ngơi đây?”

 

Vốn là tới để hứng sư vấn tội, nhưng giờ phút La lão thái cảm thấy như nuốt ruồi c.h.ế.t, nỗi khổ mà nên lời!

 

Hùng hổ kéo đến, bâyNDAY đành lủi thủi cúi đầu rời !

 

 

Loading...