Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 225: Cái miệng độc địa của La lão thái

Cập nhật lúc: 2025-11-18 02:38:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Hướng Đông từ bên ngoài bước , liền thấy Đại Tráng và Tiểu Tráng đang bên mép giường, mặt mày hớn hở gì đó với tiểu tức phụ, còn Tiểu Bảo thì giường, nghiêng đầu họ.

 

Nhìn thấy Cố Hướng Đông bước , Đại Tráng và Tiểu Tráng chút thu liễm , cung kính chào :

 

“Cháu chào chú Cố.”

 

“Cháu chào chú Cố.”

 

Cố Hướng Đông gật đầu với chúng, đó tới hỏi tiểu tức phụ: “Giờ em thấy đỡ hơn chút nào ?”

 

Thật còn hỏi một câu, ăn gì , nhưng cũng , hỏi cũng gì, chừng còn khiến tiểu tức phụ phản ứng dữ dội hơn, nên đành thôi. Lát nữa sẽ tự xem mà chuẩn đồ ăn.

 

“Cũng tạm .” Tính đứa bé trong bụng cũng mới hai tháng, theo lời Hà Thúy Lan, qua ba tháng đầu, triệu chứng sẽ đỡ hơn nhiều. Cô bây giờ chỉ mong thời gian trôi qua nhanh một chút, nhanh hơn một chút nữa.

 

“Chú Cố, dì, chúng con xin phép về .”

 

“Nương, con thể sang chơi với các một lát ạ?” Tiểu Bảo thấy hai sắp về, cũng cùng.

 

“Đừng chơi lâu quá, lát nữa còn về ăn cơm.” Cố Hướng Đông dặn dò hai câu, Đại Tráng và Tiểu Tráng mới dẫn Tiểu Bảo xuống lầu.

 

(Đại Tráng kể , La Tiểu Dũng ở trường giờ còn ai chơi cùng, lão sư vì sợ thương nên cũng cho học thể dục. Mỗi cả lớp ngoài, chỉ thể ở trong phòng học mà tha thiết ngóng .)

 

Sở Y Nhất xong, hề thấy La Tiểu Dũng đáng thương, chỉ cảm thấy đó là gieo gió gặt bão. Nếu nó thể kịp thời nhận sai lầm, đừng động những ý nghĩ xa đó nữa, nó vẫn thể một tuổi thơ vui vẻ. Tất cả đều chỉ thể xem biểu hiện của chính nó mà thôi.

 

Chuyện La Tiểu Dũng bạn học cô lập, ít nhiều đều công "quạt gió thêm củi" của Sở Y Nhất, nhưng nguyên nhân lớn hơn vẫn ở chính bản nó. Vì một cái cặp sách mà thể đẩy bạn học xuống hố sâu, nếu nó lớn thêm chút nữa, thì còn đến mức nào?

 

Cho nên Sở Y Nhất cũng sẽ bỏ mặc nó, sai thì gánh lấy hậu quả!

 

Theo thời gian trôi qua, tình trạng của Sở Y Nhất những thuyên giảm, mà ngược còn nghiêm trọng hơn. Chưa đầy hai tháng, khuôn mặt nhỏ vốn đầy đặn của cô gầy rộc . Cố Hướng Đông mà xót xa trong lòng.

 

“Y Nhất, là... gọi qua đây nhé?” Tranh thủ lúc tiểu tức phụ đỡ mệt một chút, Cố Hướng Đông vội suy nghĩ của .

 

“Cẩu Đản còn nhỏ, nhị tẩu cũng tiện . Mẹ mà qua đây với chúng , việc ở nhà bây giờ?” Sở Y Nhất cũng nghĩ tới, nhưng cảm thấy thực tế cho lắm. Ở công xã, còn bao nhiêu cần chăm sóc, thể bỏ là bỏ .

 

cô cũng thương Cố Hướng Đông. Chàng chỉ , mà còn chăm sóc cô và Tiểu Bảo, dù là sắt cũng chịu nổi!

 

Nói đến Tiểu Bảo, nhiều ngày cô chuyện tử tế với con. Cô ngẩng đầu Tiểu Bảo đang cuộn tròn ngủ chiếc giường nhỏ, trong lòng dâng lên một cỗ áy náy. Con cũng vẫn còn là một đứa trẻ, nhưng cô thật sự cố ý, cơn ốm nghén dữ dội khiến cô còn chút sức lực nào để việc khác.

 

Cô mơ hồ cảm thấy dạo Tiểu Bảo ít hẳn, cũng nữa. Lòng Sở Y Nhất cũng lo lắng theo. Cô quyết định sáng mai sẽ tìm Tiểu Bảo chuyện, xem rốt cuộc là chuyện gì.

 

“Mấy chuyện đó em đừng lo, cứ để sắp xếp. Mau ngủ một lát .” Nếu ngủ, Sở Y Nhất chắc chắn sẽ còn nôn thêm vài nữa, nên Cố Hướng Đông nghĩ thà để cô ngủ còn hơn.

 

Gần đây, trong những thứ tiểu tức phụ nôn bắt đầu lẫn cả tơ máu. Chàng mà kinh hãi, lén chạy đến bệnh viện hỏi bác sĩ. Bác sĩ thể là do nôn quá nhiều , ăn uống gì, nên dày còn gì để nôn, vì mới tơ máu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-225-cai-mieng-doc-dia-cua-la-lao-thai.html.]

 

Cố Hướng Đông đau lòng ôm lấy tiểu tức phụ. Khoảng thời gian cô càng gầy hơn, ôm lòng chỉ nhỏ bé như , trong lòng càng thêm hụt hẫng.

 

Sở Y Nhất ngủ một đêm, trạng thái hơn nhiều. Cô cố ý mặc quần áo cho Tiểu Bảo, đó dắt tay con, cùng ăn sáng.

 

“Tiểu Bảo, dạo con chuyện gì vui ? Sao cho nương ?” Sở Y Nhất bóc một quả trứng gà, đặt bát của Tiểu Bảo.

 

Tiểu Bảo cúi đầu ăn thức ăn trong bát , khựng một chút, nhưng vẫn ngẩng đầu lên.

 

Nhìn dáng vẻ của Tiểu Bảo, lòng Sở Y Nhất càng thêm sốt ruột.

 

“Muội trong bụng nương dạo ngoan lắm, cho nên nương khỏe, con cũng thấy đó, nương thường xuyên nôn.” Sở Y Nhất Tiểu Bảo vẫn đang cắm cúi ăn cơm, tiếp tục hỏi: “Tiểu Bảo, con giận nương ? Vì dạo nương chăm sóc cho con?”

 

Cố Hướng Đông tiểu tức phụ, Tiểu Bảo, cũng nhận . Dạo mải chăm sóc tiểu tức phụ, đúng là lơ là Tiểu Bảo ít. Trong lòng tức khắc cũng chút lo lắng mà con trai.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

“Tiểu Bảo, con định chuyện với nương thật ?” Tiểu Bảo dường như giận thật , Sở Y Nhất đến mức mà nó vẫn chịu ngẩng đầu.

 

“Nương, ... đem con ?” Tiểu Bảo ngẩng đầu lên, đôi mắt hoe hồng, giọng rầu rĩ xen lẫn tiếng nức nở.

 

“Tiểu Bảo, con ? Đem con ? Đưa chứ?”

 

“Đưa về công xã, đưa đến nơi khác... Dù cũng để con ở đây nữa, vì con vướng bận, để cha thể chăm sóc hơn?”

 

Sở Y Nhất liếc Cố Hướng Đông, mày lập tức nhíu .

 

“Tiểu Bảo, đây nương với con mà? Đợi sinh , con còn giúp nương cùng chăm sóc em nữa. Sao chuyện đem con chứ? Nương và cha bao giờ suy nghĩ đó. Tiểu Bảo, con ai ?” Nếu kẻ nào đó gì với Tiểu Bảo, thằng bé tuyệt đối sẽ hỏi như .

 

... con cũng cảm thấy thật vướng víu, giúp gì cho cha , mà cha còn phân tâm chăm sóc con, con...”

 

“Tiểu Bảo, con là vướng víu. Con ở bên cạnh, cha mới thấy vững tâm. Ngoài cha và nương , chúng yên tâm giao con cho bất kỳ ai khác, cho nên mới bao giờ đem con !”

 

mà... La nãi nãi , con chỉ gây thêm phiền phức cho cha , thà rằng sớm rời còn hơn...”

 

La lão thái! Sở Y Nhất Tiểu Bảo , quả nhiên khác mấy so với cô đoán. Phản ứng của Tiểu Bảo, chắc chắn là gì đó với nó, nếu , một đứa trẻ thể suy nghĩ như ?

 

“Tiểu Bảo, con tin tưởng cha và nương ?”

 

“Có ạ.” Tiểu Bảo Sở Y Nhất, chút do dự mà gật đầu.

 

“Vậy thì con chỉ cần luôn luôn tin tưởng và cha là đủ . Những khác, bất kể họ gì, con đều cần để ý tới, bởi vì, những lời đó đều là thật. Cha và nương, yêu thương Tiểu Bảo, sẽ bao giờ tách rời con! Nhớ kỹ ?”

 

Trong ánh mắt Tiểu Bảo ánh lên niềm vui sướng, nó trịnh trọng gật đầu. Sở Y Nhất lúc mới yên lòng.

 

La lão thái, thật đúng là một ngày nào ngơi nghỉ! Cái miệng cũng thật đủ độc địa! Xem dạo ngày tháng của bà dễ chịu quá, nên mới tâm tư châm ngòi ly gián, tổn thương một đứa trẻ ?

Loading...