Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 224: Chuyện đã dặn dò, tiến triển ra sao?
Cập nhật lúc: 2025-11-18 02:38:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn qua cửa sổ, thấy La lão thái đành chấp nhận phận mà quét dọn đống rác, Sở Y Nhất đến híp cả mắt .
“Nương, nương đừng nữa.” Tiểu Bảo Sở Y Nhất, chút quen với dáng vẻ của cô.
“Tại chứ? Một nụ bằng mười thang t.h.u.ố.c bổ, con ?”
“Chủ yếu là nương cứ như , là mới chuyện xong.”
“Đi .” Nói năng linh tinh gì thế . Thôi, tâm trạng đang , thèm so đo với con nít ranh.
Cố Hướng Đông từ lầu mang thức ăn Hà Thúy Lan trực tiếp lên nhà, cửa cất tiếng gọi:
“Tức phụ, Tiểu Bảo, ăn cơm thôi!” Chàng dọn thức ăn bàn.
Sở Y Nhất và Tiểu Bảo , liền thấy bàn một bát đồ ăn trông nhiều dầu mỡ.
“Đây là gì ?” Cô cảm thấy chút .
“Thịt kho tàu tẩu tử đó, em xem, hầm nhừ lắm.” Cố Hướng Đông dùng đũa gắp lên một miếng.
Sở Y Nhất trông thấy miếng thịt kho tàu bóng mỡ, mỡ theo đũa nhỏ giọt xuống, trong bụng bỗng cuộn lên dữ dội, cô lập tức chạy vội khỏi phòng khách.
“Ọe…” bắt đầu nôn thốc nôn tháo.
Cố Hướng Đông miếng thịt đũa, về phía tiểu tức phụ. Thịt vấn đề gì ? Sao nôn dữ ? Chàng vội vàng chạy theo.
“Tức phụ, em ?”
Sao ư? Sở Y Nhất cũng tự hỏi như thế. Đây chẳng lẽ là bắt đầu ốm nghén !
Mới hôm qua còn cùng Thúy Lan tẩu tử nhắc đến chuyện , kết quả hôm nay liền bắt đầu? Thiên sứ bảo bảo ? Đứa con tri kỷ ?
Được , nếu thời gian thể ngược , cô tuyệt đối sẽ bao giờ khoe khoang nữa.
Sở Y Nhất giường, chút ai oán Cố Hướng Đông. Vì mới nôn xong, đôi mắt cô ươn ướt, Cố Hướng Đông thấy mà đau lòng.
“Tức phụ, em... em ăn chút gì, uống chút gì ?”
“Cố Hướng Đông, bây giờ đừng nhắc đến bất cứ thứ gì ăn uống mặt . Ta thể tưởng tượng đến hình ảnh đó, chỉ cần nghĩ đến thôi là ... ọe...” Sở Y Nhất bộ tịch, mà là trong đầu thật sự hình ảnh của đồ ăn, chỉ nghĩ tới, dày cuộn lên.
Cố Hướng Đông thấy , nào còn dám thêm gì nữa, đành mang cái ống nhổ rửa sạch sẽ bên cạnh tiểu tức phụ, để cô nôn.
cô nôn cả ngày, sớm còn gì trong bụng, bây giờ nhổ là nước vàng vàng. Cố Hướng Đông đó là gì, nhưng , tiểu tức phụ nhất định đang khó chịu.
Sở Y Nhất nôn đến mệt lả, nhúc nhích, cứ thế giường.
Cố Hướng Đông nhẹ nhàng đắp chăn cho tiểu tức phụ, đó mới khỏi phòng.
“Ủa? Cố cục, giờ xuống đây?” Trời tối , Cố Hướng Đông giờ xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-224-chuyen-da-dan-do-tien-trien-ra-sao.html.]
“Tẩu tử, Y Nhất nôn dữ quá, cái gì cũng ăn . Chị cách nào giúp giảm bớt triệu chứng ? Cứ thế thì chịu nổi, bắt đầu nôn cả nước vàng .” Nhớ tới những gì tiểu tức phụ nôn , Cố Hướng Đông càng nhíu chặt mày.
“Ai, cách nào .” Hà Thúy Lan thở dài. Phụ nữ mà, m.a.n.g t.h.a.i dễ dàng gì. Đứa bé trong bụng quấy thì còn đỡ, lỡ nó ngoan thì cũng đành chịu, chỉ thể ráng mà chịu đựng cho qua thôi.
“Phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i sinh con, ai giúp . Cái chứng ốm nghén càng t.h.u.ố.c gì , chỉ thể chờ qua ba tháng đầu, lẽ triệu chứng sẽ thuyên giảm.”
“Không còn cách nào khác thật ?” Cố Hướng Đông vẫn từ bỏ ý định, hỏi một câu.
“Bây giờ chỉ thể để Y Nhất nghỉ ngơi nhiều, bảo đảm ngủ đủ giấc. Sau đó thì cố gắng ăn ít nhưng chia nhiều bữa, lúc nào thèm ăn thì ăn, đừng ép nó. Nếu tinh thần khá hơn một chút, đưa nó ngoài dạo, chứ cứ mãi cũng .” Hà Thúy Lan suy nghĩ một lúc, cuối cùng cũng đưa vài lời khuyên cho Cố Hướng Đông.
“Được, em tẩu tử, phiền chị quá.” Cố Hướng Đông xong liền vội vã trở về nhà.
Nhìn bước chân vội vã của Cố Hướng Đông, Hà Thúy Lan mỉm . Cố cục thật đúng là đặt Y Nhất đầu quả tim mà cưng chiều. Vừa bà còn thấy rõ ràng quần áo dính vết nôn, mà cũng hề . Chắc là lúc đó chỉ mải lo cho Y Nhất, tâm trí còn đặt nữa.
Thật , một đàn ông như , phụ nữ mới cam tâm tình nguyện chịu đựng cái khổ mười tháng mang thai, để sinh hạ một đứa con chung của hai .
Cố Hướng Đông khi trở về, tiên là tiểu tức phụ một cái, sang Tiểu Bảo đang ngủ ở giường bên cạnh, đó mới rón rén dọn dẹp căn phòng.
Sáng sớm mỗi ngày, là lúc trạng thái của Sở Y Nhất nhất trong ngày. Sau một đêm nghỉ ngơi, cô sẽ cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, hơn nữa tối hôm nôn nhiều như , sáng hôm cũng sẽ cảm giác ăn.
Cố Hướng Đông nắm rõ quy luật , bởi dốc lực nhiều loại điểm tâm, nhưng khổ nỗi tay nghề hạn, thành phẩm trông như “dưa vẹo táo nứt”, cái nào hình thù bình thường cả.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Sở Y Nhất thức dậy, thấy bữa sáng bàn, liền ngẩn .
“Cố Hướng Đông, đây là ?” Cô cố nén . Cố cục trưởng thoạt thì việc gì cũng khó , nhưng rốt cuộc vẫn là mỹ!
“À... cái , cái là tẩu tử , mấy món còn đều là . Ta sợ em ăn món khác nên thêm một chút. Em nếm thử , ăn thì ăn, ăn thì chọn món ngon mà ăn.” Cố Hướng Đông cũng bất đắc dĩ. Cái việc bếp núc giống như phá án bắt tội phạm, nó quả thực quá khó, cố gắng hết sức .
Sở Y Nhất cũng thật sự đói bụng, cô cầm đũa lên gắp một miếng "bánh" gần nhất, tạm gọi nó là bánh .
Mềm nhũn, tính là ngon, cũng chẳng mùi vị gì, nhưng đối với cái bụng trống rỗng của Sở Y Nhất lúc , nó cũng tính là khó ăn.
Cố Hướng Đông tiểu tức phụ chằm chằm, thấy cô c.ắ.n một miếng, nuốt xuống, c.ắ.n thêm miếng nữa, lúc mới yên lòng.
“Chàng cần dậy sớm như để bữa sáng cho , trong gian của nhiều đồ bán thành phẩm. Sau giúp lấy nóng một chút là . Như tiết kiệm thời gian, bằng mệt mỏi bao!”
Tuy rằng trong thời kỳ đặc biệt , Cố Hướng Đông vất vả một chút cũng là nên , nhưng bản cô thứ nhanh gọn tiện lợi hơn, hà cớ gì khó ?
Cố Hướng Đông sững sờ một chút, đó liền phản ứng : “Ừm, . Đến lúc đó em ăn gì thì với , .”
“Được.” Lúc Sở Y Nhất rõ ràng đ.á.n.h giá quá cao bản , xem nhẹ phản ứng ốm nghén mãnh liệt của . Đừng là báo cho Cố Hướng Đông ăn gì, ngay cả bữa sáng cô cũng sắp ăn nữa .
“Dì?” Đại Tráng và Tiểu Tráng ló đầu , quanh phòng, thấy Sở Y Nhất vẫy tay mới dám .
“Trên bàn đồ ăn, các con tự lấy .” Sở Y Nhất chỉ tay cái đĩa nhỏ bàn, với hai đứa trẻ.
Đại Tráng và Tiểu Tráng cũng khách khí, chọn món thích ăn, trở về.
“Thế nào? Chuyện dặn dò các ngươi, tiến triển ?” Nhìn hai đứa trẻ tràn đầy sức sống, Sở Y Nhất bất giác xuống bụng . Đứa bé trong bụng cô giống chúng nhỉ? Mà giống chứ? Ngày nào cũng hành hạ cô thế , khẳng định là còn nghịch ngợm hơn nhiều!