Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 222: Không biết hối cải
Cập nhật lúc: 2025-11-18 02:38:24
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe Hà Thúy Lan kể , La lão thái ngã từ thang lầu xuống. Tuy chỉ là mấy bậc thang cuối cùng, nhưng bà tuổi cao, một cú lăn đó cũng đủ khiến chân gãy.
Sở Y Nhất trong lòng tuy chút hả hê, nhưng nghĩ , liệu sự trùng hợp đến ?
Buổi tối, Cố Hướng Đông bưng chậu nước đến cho Sở Y Nhất ngâm chân. Cô ngâm chân dò hỏi trượng phu.
“Chàng chuyện La lão thái ngã gãy chân ?”
“Biết chứ, nơi bé bằng bàn tay, còn ở đối diện, cũng khó.”
Sở Y Nhất Cố Hướng Đông chằm chằm, nhưng bất cứ điều gì từ vẻ mặt của . Lẽ nào là cô nghĩ sai?
Hà Thúy Lan từng kể cho cô việc La lão thái cô. Lúc , cô thấy dáng vẻ của Cố Hướng Đông là đang tức giận. Bây giờ tin La lão thái gãy chân, cô còn ngỡ là Cố Hướng Đông động tay chân. vẻ mặt bình thản của , lẽ nào thật sự là cô nghĩ nhiều?
Mà thôi, cho dù đúng là , thì chứ? Vốn dĩ cô cũng chẳng định để cho mụ già đó sống yên , bây giờ , đỡ mất công cô tay.
Sở Y Nhất , ngay khi cô dời tầm mắt khỏi Cố Hướng Đông, mới thầm thở phào nhẹ nhõm. Cô mà cứ chằm chằm như nữa, cũng dám chắc sẽ để lộ sơ hở.
Không sai, La lão thái té ngã là tai nạn, chính là do động tay động chân. Ai bảo bà sai mà sửa, còn dám ăn ngông cuồng, huênh hoang. Đã , chi bằng chính tay. Tiểu tức phụ ngã một , bà cũng ngã một , như mới công bằng.
La lão thái gãy chân, rên hừ hừ ở nhà, nghĩ mãi tại té ngã. Cái cầu thang đó bà bao nhiêu , dù nhắm mắt cũng thể nào trượt chân !
Trong lòng bà chợt dấy lên một nỗi kinh hoàng. Lẽ nào đúng là báo ứng?
Chính xô ngã con ranh Sở Y Nhất , khiến nó động thai khí, liệt ở nhà. Lẽ nào đây là ông trời đang trừng phạt ?
Nghĩ đến đây, La lão thái cảm thấy yên. Nếu thật sự là ông trời trừng phạt, bây... giờ ? Đi xin con ranh đó ư? Không , bà tuyệt đối đời nào xin nó!
Ngay lúc bà còn đang rối rắm nên xin , thì La Tiểu Dũng mặt mũi sưng vù, bầm tím trở về.
“Tiểu Dũng , cháu thế? Mặt mũi té nông nỗi ? Có đau , cục cưng của bà, mau đây bà xem nào.” La lão thái vươn tay kéo La Tiểu Dũng đang cạnh , cẩn thận xem xét vết thương mặt nó.
La Tiểu Dũng sụt sịt, nhất thời nên lời.
“Rốt cuộc là chuyện gì? Có ai đ.á.n.h ?” La lão thái sốt ruột, nắm lấy tay La Tiểu Dũng, gặng hỏi nữa.
“Bà nội, đánh, là... là do con cẩn thận ngã...” La Tiểu Dũng thút thít . Nguyên lai là trong giờ thể dục, Tiểu Bảo (tên ở trường của La Tiểu Dũng) cẩn thận té ngã, trùng hợp thế nào đập mặt xuống đất , kết quả là nông nỗi .
La lão thái La Tiểu Dũng xong, tim "thịch" một tiếng. Sao Tiểu Dũng cũng ngã? Chẳng lẽ cũng là ông trời trừng phạt?
(Ông trời chút mệt, chuyện thật sự do ông, chỉ là do Tiểu Dũng tranh giành thiết thể d.ụ.c với bạn nên mới ngã thôi!)
“Cái trường học của các cháu ăn kiểu gì ? Chúng đóng tiền học là để chữ, chứ để thương! Lão sư kiểu gì thế ! Ngày mai sẽ đến trường tìm lão sư của cháu tính sổ.” La lão thái thấy cháu cưng thương, ruột gan như ai cào cấu.
Ngày hôm , La lão thái chống nạng, thật sự khập khiễng đến trường, tìm gặp chủ nhiệm lớp của La Tiểu Dũng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-222-khong-biet-hoi-cai.html.]
“Cô lão sư kiểu gì ? Cô xem mặt mũi cháu thương tích thế ! Không con cháu nhà nên cô xót, !” La lão thái một tay kéo La Tiểu Dũng, đẩy nó mặt cô giáo. La Tiểu Dũng hổ tiến lên.
Cô giáo trẻ đầu gặp chuyện , đối mặt với sự chất vấn của La lão thái, chút đỏ mặt tía tai.
“Bác , vết thương mặt Tiểu Dũng là do cháu tự té ngã đụng , liên quan đến các bạn khác trong lớp ạ, bác đừng hiểu lầm!”
“ hiểu lầm? hiểu lầm cái gì? Vết thương mặt Tiểu Dũng là thật rành rành đó, đúng ? Là ở trường học của các thương, đúng ? Trường học các bồi thường tiền t.h.u.ố.c men cho chúng !” Thấy cô giáo trẻ luống cuống, La lão thái càng nước lấn tới.
“Bác ơi, như hợp lý lắm ạ, là do Tiểu Dũng tự ngã mà...”
“Cái gì mà hợp lý? Nếu cô bồi thường, sẽ tìm lãnh đạo của các , để lãnh đạo các tới giải quyết!”
Cô giáo trẻ cau mày, lão thái thái đang chống nạng và học trò La Tiểu Dũng của , đứa bé từ đầu đến cuối hé răng nửa lời, trong lòng khỏi chút bực bội.
Không kinh động đến lãnh đạo, cô đành theo yêu cầu của La lão thái, bồi thường tiền t.h.u.ố.c men cho La Tiểu Dũng.
“Bác , Tiểu Dũng thương nặng như , là cứ đưa cháu đến bác sĩ xem, đó về nhà nghỉ ngơi dưỡng thương ạ.” Cô giáo bây giờ thật sự thấy La Tiểu Dũng nữa, nên chi bằng cho nó nghỉ phép, về nhà dưỡng thương cho xong.
Nếu La lão thái , cái màn loạn ở trường của bà dẫn tới hậu quả là khi La Tiểu Dũng trở lớp, còn ai chơi cùng nó nữa. Bọn trẻ đều sợ lỡ nó thương, bà nội hung dữ của nó sẽ đến tìm .
Còn lão sư, để trốn tránh trách nhiệm, trực tiếp cho La Tiểu Dũng học thể d.ụ.c nữa. Như thì sẽ thương.
La Tiểu Dũng bò bàn học trong lớp, các bạn bên ngoài đang chơi đùa vui vẻ, trong lòng hâm mộ khổ sở, ấm ức gục mặt xuống bàn mà .
“Tiểu Dũng , vui ?” La lão thái thấy La Tiểu Dũng ủ rũ rượi, bèn quan tâm hỏi han.
La Tiểu Dũng căn bản chuyện với bà nội.
“Lại đứa nào bắt nạt cháu ? Cháu , bà nội tìm nó...”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Đủ ! Bà chỉ tìm , thấy mất mặt ?” Lời La lão thái còn dứt, La Tiểu Dũng bà nội định tìm khác, liền lập tức bùng nổ!
La lão thái La Tiểu Dũng ném cặp sách sang một bên, vẻ mặt đầy tổn thương. Mình mà mất mặt chứ? Chẳng đều là vì bảo vệ nó thôi !
“Chỉ vì bà đến trường tìm lão sư, mà bây giờ ai thèm chơi với con nữa! Để con thương, lão sư cũng cho con học thể d.ụ.c nữa! Bà lòng !” La Tiểu Dũng chút kiêng dè sắc mặt ngày càng đau thương của La lão thái, đem hết uất ức mấy ngày nay trút bằng sạch.
La lão thái ngập ngừng, gì.
Nhìn La Tiểu Dũng mở cửa chạy vụt ngoài, bà há miệng, nhưng cuối cùng cũng gọi thành tiếng.
Mình thật sự sai ? Thật sự là dạy hư đứa trẻ? La lão thái chút hoài nghi, rốt cuộc là do !
Không, của bà , bà sai, bà chỉ bảo vệ cháu trai thôi! Đều là của bọn họ! Là Sở Y Nhất, là Hà Thúy Lan, cả cô giáo nữa, tất cả đều sai, bọn họ đang cố tình nhắm bà !
Hừ, nhất định là như ! Tuổi còn trẻ mà bụng ý nghĩ xa! Phỉ...