Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 214: Phụ xướng phu tùy

Cập nhật lúc: 2025-11-18 00:32:35
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Bác sĩ, xin cô nhất định chữa khỏi bệnh cho bà nội . Cô yêu cầu gì chúng đều cố gắng đáp ứng, ơn cô!" Sở Y Nhất cô gái đang nắm c.h.ặ.t t.a.y , lời lẽ khẩn thiết.

 

Bộ dạng trái ngược với hôm qua. Cô gái chính là "hồng phấn tri kỷ" của Lưu Dịch – Dao Dao. Nhớ thái độ trừng mắt lạnh lùng hôm qua, hôm nay khiêm tốn, lễ phép thế , cô còn tưởng Dao Dao chị em song sinh.

 

Ngước Lưu Dịch phía , thấy gật đầu, cô liền hiểu .

 

Bệnh nhân bên trong chính là bà nội của Dao Dao. Cô nhóc tuy đanh đá, nhưng hiếu. Ấn tượng của Sở Y Nhất về cô bé lên ít. Chỉ , nếu cô bé đang nắm tay chính là "bà già" mà mắng hôm qua, liệu còn lễ phép như .

 

"Chúng sẽ cố gắng hết sức. Cô ngoài chờ tin nhé." Sở Y Nhất gỡ tay Dao Dao , phòng phẫu thuật.

 

Tiểu quản gia xem báo cáo sức khỏe, phân tích bệnh án và kết luận bà lão bệnh động mạch vành, cần phẫu thuật bắc cầu tim để cải thiện tình hình.

 

"Tình trạng tắc nghẽn cũng quá nghiêm trọng, chỉ 60%. Chỉ cần một ca phẫu thuật bắc cầu xâm lấn tối thiểu là ." Tiểu quản gia lật tài liệu .

 

"Xâm lấn tối thiểu? Vậy là tiểu phẫu thôi nhỉ." Nghe hai từ , Sở Y Nhất liền nghĩ đến mấy ca phẫu thuật đơn giản, xong là thể chạy nhảy ngay.

 

"Khả năng lý giải của cô cũng thật tùy tiện!" Tiểu quản gia liếc Sở Y Nhất một cái, quyết định thèm chấp.

 

"Tiểu quản gia, dạo ngươi cũng cáu kỉnh quá nhỉ." Cô thấy rõ ánh mắt . Nếu lát nữa còn cần nó phẫu thuật, cô sớm "tẩn" cho một trận.

 

"Không dám, dám! Chủ nhân chắc chắn là cảm giác sai ." Tên nhất là thời thế, chủ nhân thù dai, nên đắc tội.

 

"Hừ, coi như ngươi thức thời."

 

Sở Y Nhất cầm giấy cam kết phẫu thuật ngoài cho nhà ký tên. Lần , bên cạnh Dao Dao còn một đàn ông trung niên.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

"Chào hai vị, bệnh nhân cần phẫu thuật bắc cầu tim... Đây là giấy cam kết, cần nhà ký tên. Ai ký ạ?"

 

"Để xem." Người đàn ông trung niên nhận lấy giấy.

 

"Xin hỏi là gì của bệnh nhân?" Sở Y Nhất cần hỏi rõ.

 

"Đây là cha , con trai của bà nội ." Dao Dao thấy cha đang chăm chú , liền ông trả lời.

 

Sở Y Nhất gật đầu.

 

Mọi thứ chuẩn xong, Tiểu quản gia bắt đầu thao tác ca phẫu thuật. Sở Y Nhất cứ nghĩ "xâm lấn tối thiểu" thì sẽ nhanh, ai ngờ ca phẫu thuật kéo dài hơn 4 tiếng đồng hồ mới kết thúc.

 

Xong việc, Tiểu quản gia phịch xuống ghế. Dù tự tay , nhưng theo dõi sót một chi tiết, tinh thần tập trung cao độ, mệt là .

 

Đẩy bà lão khỏi phòng phẫu thuật, lập tức xúm .

 

"Mẹ! Mẹ..."

 

"Bà nội! Bác sĩ, bà nội cháu khi nào thì tỉnh ạ?" Dao Dao nắm tay bà.

 

"Trong vòng một ngày sẽ tỉnh, đừng lo lắng, phẫu thuật thành công." Sở Y Nhất giải thích.

 

"Tốt quá ! Sau bà sẽ bệnh tật hành hạ nữa ạ?"

 

"Sau phẫu thuật vẫn chú ý, kiểm soát ăn uống, giảm đồ dầu mỡ, calo cao, đường. Kiên trì vận động, ăn bộ... và quan trọng nhất là giữ tinh thần thoải mái, đừng nóng giận."

 

Sở Y Nhất dặn dò nhiều, Dao Dao đều chăm chú lắng . Sở Y Nhất thêm thiện cảm với cô bé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-214-phu-xuong-phu-tuy.html.]

 

"Vâng, thưa bác sĩ, cháu nhớ kỹ . Chúng cháu nhất định sẽ chăm sóc bà thật ."

 

Nhìn Dao Dao và cha cô đẩy bà lão về phòng bệnh, Sở Y Nhất nhịn sang trêu Lưu Dịch:

 

"Cô nhóc cũng tệ, hiếu."

 

"Dao Dao từ nhỏ cha bận rộn, đều do bà nội nuôi lớn, nên tình cảm sâu đậm."

 

"Ừm, cũng dễ hiểu."

 

Những việc đó bác sĩ gia đình lo, cần đến Sở Y Nhất nữa.

 

Cố Hướng Đông thấy vợ mấy hôm nay cứ quanh quẩn ở nhà, chút ngạc nhiên. Anh tưởng khi tin, cô sẽ lập tức mở chợ đen, ai ngờ mấy ngày thấy động tĩnh.

 

"Anh là em , nhưng cũng cần chằm chằm em thế chứ." Sở Y Nhất ngẩng đầu, buông bút, Cố Hướng Đông vẫn đang dán mắt .

 

Khóe miệng giật giật. "Da mặt vợ yêu càng ngày càng dày!"

 

"Cố Hướng Đông, cái biểu cảm đó của ? Ý là em ?" Cô đằng đằng sát khí tới mặt , cúi xuống .

 

Chụt! Anh hôn một cái.

 

Sở Y Nhất đang xù lông bỗng xì .

 

"Đẹp!"

 

"Hứ, bớt tìm cơ hội chiếm tiện nghi của em ." Sở Y Nhất định thẳng dậy, về.

 

Cố Hướng Đông kéo tay một cái, Sở Y Nhất ngã lên đùi .

 

"Anh còn tưởng em sẽ tìm Đường Cường, mở chợ đen chứ."

 

Từ lúc ở chỗ Đường Cường về, Sở Y Nhất vội mở chợ đen. Dù Cố Hướng Đông tình hình bớt căng, nhưng nghĩa là hết nguy hiểm. Trải qua chuyện , cô càng hy vọng nhà và bạn bè bình an.

 

"Trước đó đúng là em ý định đó. nghĩ , em cũng nhất thiết . Nếu vì mở cái chợ đen mà đặt bạn bè nguy hiểm, đó là điều em . Em thấy bản lĩnh lớn đến mức bảo vệ họ, nên tạm thời thôi ."

 

"Ừm, bất kể em quyết định thế nào, đều ủng hộ em." Vợ yêu suy nghĩ ngày càng chu , Cố Hướng Đông thấy vui.

 

"Cố Hướng Đông, đây là 'phụ xướng phu tùy' ?"

 

"Em thì là ."

 

"Cái gì gọi là em thì là ? Anh chính kiến chứ, nghiêm túc!"

 

...

 

"Có ?"

 

"Phải."

 

Được câu trả lời của Cố Hướng Đông, đồng chí nào đó liền vui vẻ mặt.

 

 

Loading...