Phía khu tập thể một mảnh đất trống. Các chị em trong khu khai khẩn, chia thành từng ô nhỏ để trồng rau, giải quyết vấn đề thức ăn.
Hôm nay trời , đều mảnh đất của bận rộn.
Sở Y Nhất việc gì , cũng theo Hà Thúy Lan. Đất của hai nhà cạnh . Sở Y Nhất trồng trọt, nên nhờ Hà Thúy Lan chỉ bảo.
"Bây giờ trời còn ấm, trồng gì. Chúng thể rải một lớp phân nước lên , tăng thêm dinh dưỡng cho đất..." Hà Thúy Lan rành rẽ.
Sở Y Nhất thầm nghĩ, rau ăn cũng trồng từ những thứ ... Ờ, đúng là dinh dưỡng thật!
"Hồng Quyên , , cô vẫn cảm ơn Y Nhất đấy. Nếu nó, công việc ở xưởng thịt đến lượt cô." Một chị lớn tuổi sang Tống Hồng Quyên, trêu đùa.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Chị gì . Công việc cũng của riêng chị Y Nhất, đây là của khu tập thể. Bây giờ chị tự nguyện , em cũng chỉ là để lãng phí suất thôi." Tống Hồng Quyên mềm cứng, vặn một câu.
Ủa, như biến thành khác ? Trước đây thế!
"Y Nhất , thật, mày cũng thật thà quá. Nhà việc thì xin nghỉ, ngại ngùng gì mà nghỉ luôn. Công việc như , bỏ là bỏ. Mày mà thì gì cửa cho khác!" Chị vốn chỉ định đùa, ai ngờ Tống Hồng Quyên , trong lòng lập tức khó chịu.
"Chị ơi, em là thời gian ở bên nhiều hơn. Chị xem, em gì , học hỏi các chị nhiều." Sở Y Nhất cảm thấy thật vô tội. Hai gì thì tự giải quyết, lôi cô gì!
Tống Hồng Quyên , nhất thời gì.
Cô đúng là xưởng thịt , nhưng bất kể là các chị em trong khu tập thể, là chị Từ, Lý trong văn phòng, lời lời đều nhắc đến Sở Y Nhất. Cứ như thể, vì cô mà Sở Y Nhất thể nữa. rõ ràng cô cũng là của khu tập thể, cũng tư cách! Sao thành Sở Y Nhất nhường cho cô ?
Vì , hôm nay chị trêu, cơn tức của cô bùng lên, mới những lời đó.
Giờ cô cũng hối hận, cảm thấy quá nóng nảy. Vợ chồng họ mới đến, gốc rễ, bây giờ lúc trở mặt, lợi gì.
"Các chị đều là cao thủ việc nhà, em còn học hỏi các chị nhiều." Tống Hồng Quyên hòa giải.
"Không dám . Cô là công nhân xưởng thịt, oai phong bao, cùng đẳng cấp với chúng . Sau chúng mới học tập cô."
Hà Thúy Lan hiệu, Sở Y Nhất cũng thấy nếu ở nữa thì thật khó xử, nên lặng lẽ chuồn về.
Sở Y Nhất thầm nghĩ, đây lúc còn ở xưởng thịt, mấy chị lưng bàn tán thế nào. cũng quan trọng, giờ cô cũng công nhân xưởng thịt nữa, là một rảnh rỗi, chắc sẽ ai gì !
Buổi tối, Sở Y Nhất chợ đen. Đường Cường với cô, dạo chợ đen xuất hiện nhiều gương mặt mới, cô qua xem thử.
Đường Cường quản lý chợ đen, Lão Chóc Đầu thì giúp cô thu mua đồ cổ. Thời , đồ cổ đúng là đáng tiền. Những món đồ gỗ lâu năm bán theo cân, hoặc đổi lấy chút lương thực. Sở Y Nhất thấy quá lãng phí, nên nhờ Lão Chóc Đầu thu gom giúp. Lão Chóc Đầu mắt tinh, đồ giả qua mặt ông, nên giao việc là hợp nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-206-la-dai-dung-dan-nguoi-sao-cho-den.html.]
Thu bao nhiêu bấy nhiêu. Dù lương thực thì cô nhiều, cô chỉ những món đồ quý giá hủy hoại.
Hệ thống nông trường thu thập một lượng đáng kể đồ cũ giá trị. Tiểu quản gia còn dọn một nhà kho riêng, phân loại, sắp xếp gọn gàng. Mỗi hệ thống, những món đồ trưng bày ngăn nắp, lòng cô dâng lên cảm giác thành tựu.
"Em gái, em thấy ? Hai đằng , bên còn một nữa. Trước đây từng thấy. Họ mua đồ cũng chỉ là đồ bình thường, gì đặc biệt." Đường Cường ngày càng cẩn thận, một chút động tĩnh lạ cũng tìm hiểu rõ.
Đường Cường Sở Y Nhất... c.ắ.n hạt dưa tanh tách ngừng, theo hướng tay cô chỉ.
"Em cũng gì. Anh Cả, khi nào căng thẳng quá ? Biết họ chỉ là mua hàng bình thường?" Sở Y Nhất cũng chắc. Chợ đen Đường Cường quản lý lâu, nào cũng gần như quen mặt. Có gương mặt mới cũng là chuyện bình thường, nhưng đột ngột xuất hiện mấy trạc tuổi thì cũng lạ.
"Anh cũng mong là ." Nghe Sở Y Nhất , chân mày Đường Cường vẫn giãn . Hy vọng là nghĩ nhiều, nhưng cảm giác bất an vẫn giảm.
Dù Sở Y Nhất ngoài mặt để ý, nhưng mắt cô vẫn thỉnh thoảng liếc về phía mấy . Khi cô thấy họ đang trao đổi bằng một cử chỉ tay và ám hiệu, cô lập tức sững sờ. Mấy ... là cảnh sát đấy chứ?
Sao mà giống hệt phim cảnh sát hình sự tiền trạm !
"Anh Cả, thông báo em chuẩn . Em nghi đây là cảnh sát, chúng theo dõi !" Vẻ mặt Sở Y Nhất trở nên nghiêm trọng. "... Cố Hướng Đông gì với ."
"Hả? Không thể nào! Chồng em... là..." Cảnh sát ? Chẳng lẽ đến bắt vợ ? Không đúng, Cố Hướng Đông còn cùng cô đến đây. Nếu bắt, đợi đến bây giờ!
"Chỉ sợ là ..."
Nghe , Đường Cường dám chậm trễ, lập tức gọi đến dặn dò. Động tĩnh của họ rõ ràng gây chú ý cho mấy .
"Tất cả im! Chúng là cảnh sát! Không động đậy! Ôm đầu, xuống!" Mấy hô lên, từ trong bóng tối, nhiều cảnh sát khác ùa .
"Anh Cả, vứt đồ , rút lui!" Sở Y Nhất nhanh chóng quyết định, dẫn lẩn bóng tối.
Có một nhóm vẫn luôn theo dõi động tĩnh của họ, thấy họ chạy, lập tức đuổi theo.
Thật Sở Y Nhất . Cô nấp một góc, xem kẻ cầm đầu là ai. Kết quả là... một cô hề quen .
"Phó cục La, bọn chúng chạy mất , đuổi kịp!"
À, La Đại Dũng!
"Một cũng bắt ?"
Không ai trả lời. Sắc mặt La Đại Dũng âm trầm, đầu bỏ .