Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 190: đơn thuần chất phác nhân tâm

Cập nhật lúc: 2025-11-17 02:55:04
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cao Đại Sơn tạm thời đình chỉ điều tra, nhưng đưa về Cục Cảnh sát. Đơn giản vì của cục thành phố xuống, mang theo bằng chứng về việc Cao Đại Sơn nhận hối lộ gần đây. Lần , vấn đề chỉ dừng ở tác phong nữa .

 

“Cố Hướng Đông, độc ác nhất vẫn là !” Bằng chứng tham ô nhận hối lộ của Cao Đại Sơn là thể chối cãi. Hắn phán hình, lúc còng tay giải ngang qua Cố Hướng Đông, bằng giọng chán nản.

 

, bằng chứng là do Cố Hướng Đông cung cấp. Từ khi quen Trần Nhị Ni, Cao Đại Sơn lợi dụng chức vụ, nhận tiền hối lộ để lấy lòng .

 

Cố Hướng Đông gì, vì gì đáng . Nếu Cao Đại Sơn động tâm hãm hại , thậm chí còn lôi cả vợ , cũng chuyện đến mức tuyệt tình . Nếu vợ yêu, bại danh liệt hôm nay thể là Cố Hướng Đông. Vậy nên, Cao Đại Sơn lấy tư cách gì để chỉ trích ?

 

Trần Nhị Ni lâu đến việc, đó biệt tăm luôn. Bị đuổi tự nghỉ, Sở Y Nhất , cũng .

 

“Anh cả, Lão Chóc Đầu về ?” Sở Y Nhất bấm đốt ngón tay, Lão Chóc Đầu cũng một thời gian. Xử lý xong chuyện Cao Đại Sơn, cô mới nhớ để hỏi Đường Cường.

 

“Lão Chóc Đầu ? Chắc về . Anh cũng thấy lão. Lão già thư từ điện thoại gì, đoán chắc là vui quá quên đường về .” Đường Cường nghĩ , đúng là lâu tin tức của Lão Chóc Đầu.

 

“Vậy thôi. Mấy hôm nữa em về quê ăn Tết, chuyện gì thì Tết tính.”

 

“Ừm, lão lâu thế mà liên lạc, chắc là vấn đề gì lớn, tự giải quyết .”

 

“Anh cả, mấy ngày Tết đừng mở chợ đen. Anh em nghỉ ngơi một chút, về với gia đình. Anh nhớ phát thêm lương thực, thịt thà cho em, để ăn Tết cho tươm tất.”

 

“Được, em!” Đường Cường toe toét. Không chỉ , mà mấy em bên cạnh thấy cũng vô cùng kích động.

 

Bình thường họ theo Đường Cường, bố ở nhà cứ nghĩ họ lêu lổng. Giờ mang từng thứ về, họ thể chứng minh cũng đang việc đàng hoàng, phường vô công nghề.

 

Ngày cuối cùng kỳ nghỉ, xưởng thịt hiếm hoi phát chút phúc lợi. Mỗi một miếng thịt ba chỉ, còn nhiều da heo bán giá rẻ cho công nhân. Sở Y Nhất cũng mua một túi lớn, mang thẳng về khu tập thể, xách đến nhà Hà Thúy Lan.

 

“Chị dâu, đây là phúc lợi của xưởng em, em mang sang cho chị ít.” Một miếng thịt đủ, Sở Y Nhất lấy thêm từ hệ thống nông trường cho đầy đặn. Nhiều thịt đến nỗi Hà Thúy Lan mà hoa cả mắt.

 

“Ôi ơi, phúc lợi xưởng em thật, phát nhiều thịt thế!” Cảm thán xong, Hà Thúy Lan xua tay: “Em mang về mà ăn. Nhà lão Quách cũng phát phiếu thịt , hôm nào chị cửa hàng mậu dịch mua là .”

 

“Nhà em còn nhiều lắm, đây là phần của nhà chị. Chị tin cứ sang nhà em mà xem, nhà em ít , ăn bao nhiêu .” Sở Y Nhất cũng sợ chị sang xem, thịt nhà cô chỉ nhiều chứ ít.

 

“Em đùa, thời buổi thịt bao nhiêu mà chẳng hết.”

 

“Em ở xưởng thịt mà, ăn thịt tiện hơn chút. Chị dâu, em còn ít da heo, chị xem chia cho ? Tuy thịt nhưng ăn lấy vị cũng .” Sở Y Nhất ngại, dùng da heo quà tặng vẻ keo kiệt. thể vác thịt cho từng nhà , dù đủ nhưng giải thích thế nào.

 

“Sao ! Em đừng coi thường, da heo bây giờ cũng khó mua lắm đấy.”

 

“Vậy phiền chị lát nữa chia giúp nhé.” Sở Y Nhất xách túi da heo nhà.

 

“Bao nhiêu tiền một cân? Em rõ để chị còn đường.” Hóa Hà Thúy Lan tưởng Sở Y Nhất bán.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-190-don-thuan-chat-phac-nhan-tam.html.]

 

“Chị dâu, cùng khu tập thể với mà tiền nong gì. Tết nhất đến nơi , chê là may . Phiền chị chia giúp nhé.” Sở Y Nhất xong, sợ Hà Thúy Lan từ chối nữa, liền kéo Tiểu Bảo chạy về nhà .

 

Giờ tầng chỉ còn nhà cô ở. Từ khi Cao Đại Sơn bắt, căn nhà đó thu hồi, Hứa Hương Thảo mang con về quê . Tai cũng yên tĩnh, việc gì cũng thoải mái hơn.

 

Nhắc đến da heo, Sở Y Nhất chợt nhớ đến món "da đông" (thịt đông nấu bằng da heo) hồi nhỏ ăn. Cô quyết định tự một ít.

 

“Vợ yêu, em thu dọn đồ đạc xong ?” Cố Hướng Đông về muộn hơn ngày. Anh xử lý nốt công việc, sắp xếp lịch trực cho mấy đồng chí về quê. Vừa cửa, hỏi vợ.

 

“Thu dọn gì cơ?”

 

“Mình về công xã Hòa Bình ăn Tết, thu dọn đồ chứ. Anh với , dọn dẹp nhà cửa, phơi chăn đệm , về là ở ngay.”

 

“Em dọn. Anh dọn , em đang bận.” Sở Y Nhất lười dọn đồ vô cùng. Cô thấy não cá vàng, lúc nào cũng vứt đồ lung tung, dọn kiểu gì cũng thiếu. Thà để Cố Hướng Đông , đảm bảo thứ tươm tất.

 

“Được , để dọn.” Ai dọn mà chẳng , chỉ sợ sáng mai sớm, dọn kịp.

 

“Cốc cốc cốc.”

 

Cố Hướng Đông mở cửa. Đó là một lính trẻ trong đội hình sự, tay ôm một túi đồ.

 

“Cậu ?” Cố Hướng Đông cau mày.

 

“Em về thì vợ em bảo chị dâu mang đồ sang. Đây là đặc sản quê vợ em mới gửi lên, cô nhất định bắt em mang sang biếu chị dâu nếm thử.” Cậu lính giải thích.

 

À, hóa tìm . Cố Hướng Đông ngượng, tưởng đến vì .

 

Một lát , gõ cửa.

 

Rồi cánh cửa vang lên...

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Sở Y Nhất ló đầu , bàn la liệt các túi lớn nhỏ, đủ loại đồ. Trong lòng cô dâng lên một cảm giác khó tả. Mọi đều giàu , nhưng sống tình nghĩa, ai chiếm lợi của ai. Tấm lòng con thật đơn thuần và chất phác.

 

“Vợ yêu, em tặng gì cho thế?” Cố Hướng Đông tò mò.

 

“Chỉ là ít da heo em mua giá rẻ ở xưởng, nhờ chị Thúy Lan chia cho thôi. Em ngờ khách khí quá, em ngại ghê!” Ý cô vốn thế .

 

“Xem độ nổi tiếng của em còn cao hơn . Anh cam bái hạ phong!”

 

Sở Y Nhất quyết định, đợi món da đông xong, cô sẽ mang biếu mỗi nhà một miếng, kèm theo nước chấm pha sẵn. Quyết định !

 

 

Loading...