Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 188: trận đầu diễn
Cập nhật lúc: 2025-11-17 02:55:02
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giờ việc qua lâu, Trần Nhị Ni mới thướt tha văn phòng, mặt mày hớn hở. Vừa thấy Sở Y Nhất, cô liền kiếm chuyện:
“Sở Y Nhất, hôm nay là ngày thứ hai đấy. Cô nhanh lên, quá hạn chờ , lúc đó đừng trách nể tình.”
“Trần Nhị Ni, nóng vội ăn hết đậu hũ nóng , cô vội cái gì!”
“Trần Nhị Ni, cô càng ngày càng quá đáng! Mấy giờ mà mới vác mặt ? Cô tưởng xưởng thịt là nhà cô mở ?” Chị Từ nhịn , lên tiếng.
“Khác gì ? Có giỏi thì chị cũng kiếm một ông rể xưởng trưởng !” Trần Nhị Ni uốn éo về chỗ .
“Cô... cô...” Chị Từ tức đến run cả tay.
“Chỉ là rể, chứ chồng mà đắc ý!” Sở Y Nhất kéo chị Từ , bĩu môi. "Ai bảo cửa , ai mà so !"
Trần Nhị Ni cũng thèm chấp Sở Y Nhất. "Đồ châu chấu sắp c.h.ế.t, xem còn nhảy bao lâu!"
“Sao ? Gọi đến việc gì?” Sở Y Nhất khỏi cổng xưởng thịt thấy xe Lưu Dịch đỗ sẵn. Cô chạy chậm vài bước tới.
“Mời đến khách mời danh dự thôi.” Vở kịch cần Lưu Dịch xuất hiện một chút, nếu thỏa mãn tâm địa xa của Trần Nhị Ni.
Liếc mắt qua, cô thấy bảo vệ ở cổng đang nhấc điện thoại. Sở Y Nhất sớm nhận thái độ thù địch với . Bọn hãm hại cô đều bắt tay với cả .
Lưu Dịch nhướng mày: “Gặp rắc rối ?”
“Haizz, dạo ch.ó cắn, nhưng mà trêu ch.ó một chút cũng vui.” Sở Y Nhất định cho Lưu Dịch kế hoạch của . “Việc , bắt một chuyến, coi như em nợ một ân tình.”
Sở Y Nhất nhớ lời của Trần Nhị Ni. Nếu cô thể hiểu lầm, khác cũng sẽ hiểu lầm. Cô liên lụy đến Lưu Dịch, nhưng vẫn nhờ đến, cô chút áy náy.
“Hiếm thấy nha, cô cũng ngại ngùng . Yên tâm, cũng đến vì riêng cô, dạo công tác ở gần đây, tiện đường.” Lưu Dịch thấy bộ dạng ngượng ngùng của Sở Y Nhất, cảm thấy thật hiếm . Trước đây cô sai việc bao giờ nể tay.
“Nghe em cũng đỡ áy náy. Đợi em xử lý xong, em mời ăn cơm, tự tay xuống bếp, thế nào?”
“Cô khoe tài nấu ăn của lâu lắm , vẫn luôn chờ mà thấy cô mời !”
“Đó là Tiểu Bảo khoe, chứ em !”
“Được , việc thì gọi . Em việc của em .”
“Vâng.”
Sở Y Nhất vẫy tay chào Lưu Dịch trở .
Xưởng thịt một phòng phát thanh, thường dùng để thông báo hoặc phát nhạc đỏ. Sở Y Nhất hẹn Trần Nhị Ni đến gần phòng phát thanh, dặn dò Tiểu quản gia, đợi khi hai chuyện, hệ thống sẽ tùy cơ ứng biến, phát đoạn hội thoại lợi nhất cho xưởng cùng . Dĩ nhiên, mấy thiết cũ kỹ trong phòng phát thanh thể điều đó, nhưng cô thiết tiên tiến của riêng .
“Sở Y Nhất, cô đưa tiền cho luôn xong , cứ gọi chỗ ?” Trần Nhị Ni ghét bỏ căn phòng đầy bụi.
“Trần Nhị Ni, cô chuyện giữ lời ?”
“Cô đưa tiền đây, đương nhiên giữ lời! Tiền ?” Trần Nhị Ni chìa tay .
“Trần Nhị Ni, cô gan thật đấy, mở miệng là đòi một ngàn đồng?”
Công nhân xưởng thịt đang mệt mỏi một ngày việc, bỗng câu qua loa phát thanh, ai nấy đều tỉnh cả ngủ.
Cái gì một ngàn đồng?
Trần Nhị Ni?
Sao đưa tiền cho cô ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-188-tran-dau-dien.html.]
“Ai bảo cô đáng ghét thế! Từ ngày đầu tiên cô đến ưa. Có gì hơn , chẳng qua là chồng ở Cục Công An thôi!” Trần Nhị Ni hừ lạnh, hết những lời trong lòng.
“Chỉ vì ghét , mà cô vu khống chồng ? Uy h.i.ế.p , nếu đưa một ngàn, cô sẽ rêu rao, vu khống phi lễ cô?”
Ối chà! Tin tức gì mà nóng thế !
Toàn bộ công nhân dừng việc, vểnh tai lên .
“Phải là vợ chồng các đều đáng ghét như . Ai bảo chồng cô trêu nên trêu! đành hắt nước bẩn lên thôi. Hôm đó cũng thật tình cờ, đến đón cô tan , liền cô đang ở phòng lưu trữ, dẫn qua. Ban đầu thèm để ý, cô cần bê đồ, mới theo. Vừa đến phòng lưu trữ, liền tự xé quần áo, giật tóc, kêu cứu mạng. thấy chúng ở cùng , mà trong bộ dạng đó. Nếu phi lễ, cô xem tin ?”
“Cô quá hổ!”
Ừm, đúng là hổ. Vợ chồng gì, chỉ vì mày thích mà mày hãm hại như ! Mọi đồng loạt gật đầu.
“Không ngờ cô còn ác hơn, để chồng cô đ.á.n.h ngất xỉu, vứt sang một bên. Cổ giờ vẫn còn đau đây . đòi các chút tiền t.h.u.ố.c men thì gì sai!”
Ủa, hổ?
Anh công nhân hôm đó xông đầu tiên lúc mới nhận , hôm đó nhầm!
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Vương Chí Lớn từ bên ngoài trở về, giữa sân rõ mồn một đoạn Trần Nhị Ni kể âm mưu vu khống Cố Hướng Đông. Anh tức điên, vội chạy đến phòng phát thanh để ngăn cho cô thêm lời mất mặt nào nữa!
Được , cũng gần đủ , dù cũng rửa sạch oan khuất cho Cố Hướng Đông.
“Này, cô đấy! Tiền đưa đây!” Trần Nhị Ni thấy Sở Y Nhất định , vội ngăn .
“ lấy nhiều tiền thế? Cô thích gì thì , chúng tiền!” Sở Y Nhất bỏ .
“Chị bảo dạo em cứ mất hồn, hóa là nó uy hiếp. Làm lắm! em về , lát nữa nó mà , chắc nó tìm em liều mạng.” Chị Từ hết cuộc đối thoại, lúc mới hiểu .
“Em cũng nghĩ , em chuồn đây.” Chắc chắn Vương Chí Lớn cũng sẽ tìm cô, cô chuẩn cho màn kịch tiếp theo.
Sở Y Nhất hệ thống nông trường đồ, biến thành một thanh niên lôi thôi, cầm một phong thư và gói đồ đến phòng bảo vệ xưởng thịt.
“Anh ơi, em gửi thư với ít đồ cho chị Trần Nhị Ni trong xưởng .” Cô dúi một bao t.h.u.ố.c lá cho bảo vệ.
Chà, hào phóng nhỉ!
“Được , lát đưa qua cho.” Cậu nhận t.h.u.ố.c lá, đút túi.
“Anh ơi, gấp, xem thể mang qua ngay ? Anh cứ với chị Trần Nhị Ni là cách giúp chị xả giận!” Cô dúi thêm một bao nữa.
“Việc gấp thì chậm trễ , đưa ngay!” Cậu bảo vệ vốn đang ngại. Trần Nhị Ni mới bẽ mặt, giờ chắc đang nổi điên, qua khéo chửi.
tay hào phóng quá, hai bao t.h.u.ố.c lận! Bình thường chỉ dám mua lẻ từng điếu. Thôi, một chuyến .
Chưa kịp tòa nhà văn phòng, thấy Trần Nhị Ni mặt đằng đằng sát khí !
“Chị Trần, nhờ em đưa đồ cho chị!”
“Đưa cái gì mà đưa, cút ngay!”
Hừ, con mụ xí, tính khí hung thế!
“Chị Trần, đưa đồ bảo, cách giúp chị xả giận!”
Trần Nhị Ni , lúc mới dừng bước. Cô giật lấy gói đồ, thấy bên trong là một bộ váy và một lá thư. Cô vội mở thư , chỉ vài giây , liền vội vã thẳng ngoài cổng.
Cậu bảo vệ bĩu môi, rút một điếu t.h.u.ố.c rít một thật sâu.