Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 183: Tâm tư của Trần Nhị Ni

Cập nhật lúc: 2025-11-17 02:38:14
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dọc đường , Sở Y Nhất cũng hiểu . Hai hôm nay là đến đây trung gian kiếm lời. Cô ghìm giá là vì tạo thuận lợi cho đông đảo quần chúng nhân dân, chứ là để cho đám lợi dụng, kiếm chênh lệch giá.

 

Cô lập tức quyết định, bộ chợ đen, nếu tình huống đặc biệt sẽ bán sỉ lượng lớn ngoài nữa, chỉ bán lẻ, để thỏa mãn nhu cầu cơ bản của quần chúng nhân dân.

 

Hai em tin, phản ứng đầu tiên là bọn họ bại lộ ? Nếu thì tối hôm qua bọn họ mới mua nhiều như , mà bây giờ quy định mới. Phản ứng thứ hai là, ai, như cũng , cần mệt c.h.ế.t mệt sống vận chuyển cho Thủy Ca nữa. Phản ứng thứ ba là, mặt trắng đúng là đàn ông đích thực, việc, chỉ một chữ: Nể!

 

“Bác ơi, dạo bác rảnh ?” Sở Y Nhất tóm lão Chốc Đầu, liền tủm tỉm hỏi ông.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Lão Chốc Đầu lập tức đề cao cảnh giác. Cậu nhóc với như , chắc chắn là chuyện gì .

 

Lần đầu tiên tủm tỉm chuyện với , là bắt rừng sâu núi thẳm, thu mua ít đồ nội thất cũ về. Chỉ vì thấy bộ bàn ghế gỗ hoàng hoa lê của lão, hỏi lão lấy từ . Sau đó, lão lỡ miệng một cái là moi hết thông tin. Kết quả là ở trong rừng sâu hơn nửa tháng, tìm về cho ít đồ nội thất cũ.

 

Lần thứ hai cũng là tủm tỉm như thế tìm đến , bảo thu thập mấy cái văn hiến cổ gì đó. Mấy thứ đó thì giá trị gì, bán theo cân. Cũng nhóc gì.

 

Lần , e là cũng chẳng .

 

“Không rảnh.”

 

“Ai nha, bác ơi, bác đừng như mà. Lời em phía đều bác chặn họng hết . Cho bác một cơ hội nữa, trả lời .”

 

“Cậu rốt cuộc là gì?” Càng quen , càng thấy nhóc đúng là một kẻ vô , như miếng cao dán da chó, dính gỡ . Lão tức giận .

 

“Ai bảo cặp mắt của bác như chứ, cái gì qua mắt bác cũng đều thể lai lịch. Lần , Thượng Hải, đến tìm chị Mỹ Lệ.” Cặp mắt của lão Chốc Đầu, đồ vật độc, thật giả gần như liếc mắt một cái là thể nhận . Sở Y Nhất nghĩ đến cơn biến động sắp tới, cho nên chuẩn một chút, cố gắng bảo tồn một vật quý giá, vì mới hết đến khác nhờ lão Chốc Đầu mặt.

 

“Chị Mỹ Lệ? Chị Thượng Hải ? Đến đó gì?” Lão Chốc Đầu nãy còn vẻ mặt cự tuyệt, lúc lập tức tỉnh táo hẳn.

 

Sở Y Nhất trong lòng “Ừm” một tiếng. Lão Chốc Đầu , lẽ nào đúng như nghĩ?

 

“Bác , thì đến Thượng Hải, tự hỏi chị . Em cũng chị gì. Chỉ là thư cho em, bảo em qua đó một chuyến, hình như một việc cần xử lý. Cho nên em nhờ bác xem .”

 

“Khi nào ?”

 

“Ờ, cái , chờ khi nào bác rảnh.”

 

“Bây giờ rảnh luôn. Địa chỉ cho .”

 

Ồ á, thái độ tích cực thật. Sở Y Nhất tấm tắc hai tiếng.

 

Lão Chốc Đầu cũng thèm để ý đến cô, cầm địa chỉ rời .

 

Sở Y Nhất bóng dáng lão Chốc Đầu, thầm nghĩ, nếu chị Mỹ Lệ đồng ý, thì lão Chốc Đầu cũng là một lựa chọn tồi. Lão Chốc Đầu là kiên định, nhiều việc cũng nguyên tắc và thủ đoạn riêng, nhất định thể bảo vệ chu cho chị Mỹ Lệ.

 

Cao Đại Sơn dạo sớm về khuya, khi tối còn về nhà. Hứa Hương Thảo Cao Đại Sơn ngày càng lạnh nhạt, ngược chút hoài niệm lúc đ.á.n.h . Ít nhất lúc đó trong lòng vẫn còn . Chứ bây giờ, cũng giống như một cái ghế, một bộ quần áo, gì khác biệt. Cô trong lòng cảm thấy Cao Đại Sơn gì đó khác thường, nhưng vấn đề .

 

Sáng hôm nay, Cao Đại Sơn trở về. Hắn cũng thèm Hứa Hương Thảo lấy một cái, thẳng đến tìm bộ quần áo sạch sẽ của . Thay xong quần áo, cũng đầu mà rời .

 

Hứa Hương Thảo nhặt bộ quần áo bẩn đất lên, định bỏ chậu để giặt, thì một mùi hương lạ xộc mũi. Cô chút tin nổi, đưa quần áo lên mũi, lật ngửi. Ngửi ngửi một hồi, cô liền bật .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-183-tam-tu-cua-tran-nhi-ni.html.]

 

Trên gã đàn ông nhà mùi hương dễ ngửi thế ? Đây chắc chắn là mùi của đàn bà hổ nào đó. mà, thể đối xử với như ?

 

Hứa Hương Thảo kìm , cảm giác như trời đất sụp đổ.

 

Cao Đại Sơn từ trong nhà , liền thẳng đến văn phòng. Hắn chút mệt mỏi xuống ghế, ngả lưng . Trong đầu hiện lên dáng vẻ phong tình vạn chủng của Trần Nhị Ni đêm qua. Người đàn bà đó đúng là yêu tinh, khiến thể tự kìm chế. Trên mặt Cao Đại Sơn lộ rõ vẻ thỏa mãn lâu . Hắn hận thể đến tìm Trần Nhị Ni ngay bây giờ.

 

“Phó cục Cao, đang chờ ông họp đấy.”

 

Cao Đại Sơn giật , lúc mới nhớ , hôm nay đúng là cuộc họp. Hắn vội vàng cầm giấy bút, đến phòng họp.

 

Nhìn Cố Hướng Đông ngay ngắn ở ghế chủ tọa, trong lòng tự chủ mà thấy bực bội. Vẫn là mau chóng hành động thôi. Cố Hướng Đông một ngày rời khỏi cái vị trí , thì một ngày cũng thể an .

 

Hôm nay Cố Hướng Đông xong việc bên ngoài, ngang qua xưởng chế biến thịt, liền bảo Tiểu Vương đỗ xe ở gần đó. Tiểu Vương tìm Tiểu Lý, còn thì tìm vợ yêu.

 

Đến văn phòng của cô, phát hiện vợ yêu ở đây, chỉ chị Từ và cô Trần Nhị Ni .

 

“Tiểu Cố , đến đón Y Y tan ? Con bé mới ngoài. Hay là đây chờ một lát?” Chị Từ tủm tỉm chào hỏi Cố Hướng Đông, trong lòng thầm nghĩ, hai vợ chồng ân ái thật.

 

“Vâng, cảm ơn chị Từ. Chị cứ bận việc của chị, cần để ý đến .” Cố Hướng Đông đến bàn việc của Sở Y Nhất, định xuống.

 

“Ai, đồng chí Cố. Sở Y Nhất đấy. Cô hình như đến phòng hồ sơ. Vừa lúc cũng việc gì, đưa nhé. Cô hình như chuyển đồ gì đó, thể giúp một tay.” Không là lúc việc gì, mà là cô lúc nào cũng chẳng việc gì !

 

Chị Từ phản đối. Cố Hướng Đông vợ yêu chuyển đồ, liền quyết định xem , cũng theo Trần Nhị Ni ngoài.

 

Chờ đến khi Sở Y Nhất từ bên ngoài trở về, chị Từ thò đầu phía cô, thấy Cố Hướng Đông.

 

“Y Y , em về cùng Tiểu Cố ?”

 

“Hửm? Cố Hướng Đông ? Anh đến ? Em thấy !” Sở Y Nhất chút kỳ quái. Cố Hướng Đông đến đây? Đến thì đến , ở chỗ chờ, còn chạy lung tung nữa.

 

. Trần Nhị Ni em phòng hồ sơ, liền đưa qua đó …”

 

Chị Từ còn xong, Sở Y Nhất vọt . Cô cứ cảm thấy trong lòng chút bất an, vẫn là nên mau chóng tìm thấy thì hơn.

 

“A! Cứu mạng! Sàm sỡ!”

 

Một tiếng hét thất thanh từ phòng hồ sơ truyền đến. Tim Sở Y Nhất "lộp bộp" một tiếng, vội vàng xông qua.

 

Vừa , liền thấy Trần Nhị Ni quần áo xộc xệch, tóc tai rối bời. Cố Hướng Đông thì mặt mày ngơ ngác ở đó, Trần Nhị Ni với thần sắc rõ. Thấy Sở Y Nhất , lập tức chút khẩn trương: “Vợ ơi, chạm , gì hết!” Cố Hướng Đông vội vàng giải thích.

 

Nghe thấy tiếng bước chân mơ hồ bên ngoài, Sở Y Nhất quýnh lên: “Còn nhảm gì nữa, đ.á.n.h ngất cô !”

 

Cố Hướng Đông giơ tay c.h.é.m một cái, Trần Nhị Ni liền mềm oặt ngã xuống đất. “Hai mau hệ thống nông trường ngay!”

 

“Xảy chuyện gì ?” Cửa phòng mở , liền thấy Sở Y Nhất đang thu dọn, sắp xếp đồ đạc.

 

 

Loading...