Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 162: Quả bom nguyên tử đầu tiên
Cập nhật lúc: 2025-11-17 01:13:37
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chị Mỹ Lệ cuối cùng vẫn Thượng Hải. Giấy giới thiệu mở, bên ghi là về quê thăm . Sở Y Nhất, , đúng, là Ngô Dụng và Đường Cường đích tiễn chị ga tàu hỏa.
“Chị Mỹ Lệ, đến bên đó, nhớ gọi điện hoặc thư cho bọn em báo bình an nhé. Còn nữa, bọn em chờ chị trở về!” Ngô Dụng bên ngoài toa tàu vỏ xanh, lời tạm biệt với chị Mỹ Lệ.
“Được , chị nhớ hết . Cảm ơn hai em tiễn chị ga, về .” Chị Mỹ Lệ vẫn dịu dàng.
Ngô Dụng và Đường Cường sân ga, đoàn tàu vỏ xanh theo tiếng gầm rú xa dần, cho đến khi còn thấy nữa, cho đến khi những đưa tiễn lượt rời .
Sở Y Nhất cũng rốt cuộc tình cảm gì với chị Mỹ Lệ, cô cảm thấy lẽ là sự thương tiếc nhiều hơn. Thương tiếc chị vốn thể sống một đời bình yên, trải qua thời thế đổi xoay vần. Cũng kính nể sự trung trinh, chấp nhất của chị đối với tình yêu. Sau khi chứng kiến những chuyện cẩu huyết của Mã Nhị Nha, Trần Chiêu Đệ, và của Cẩu Đản, cô càng cảm thấy chị Mỹ Lệ thật đáng quý.
“Em gái, về thôi. Em đối với chị Mỹ Lệ đúng là thật. Không còn tưởng hai quan hệ đặc biệt gì đó.” Đường Cường nhắc nhở Sở Y Nhất.
“Cũng chỉ là giữa biển mênh mông, hiếm khi gặp hợp ý thôi.”
“Ừm, đời một tri kỷ là đủ !”
“ . À Cả, bên Tân Cương, dạo cũng sắp đến thời khắc mấu chốt . Anh dạo qua đó một chuyến . Sau cũng cần một tháng một , nhiều hơn vài cũng . Bọn họ đều dễ dàng gì.” Sắp đến tháng 9 , trong ấn tượng của cô, tháng 10, mảnh đất bao la đó sẽ nổ tung một đám mây hình nấm khổng lồ. Bây giờ chẳng là thời khắc mấu chốt ? Về mặt kỹ thuật, Sở Y Nhất giúp họ, nhưng về mặt hậu cần, thì gần như là đủ thứ, gì nấy.
“Em gái, vẫn luôn hỏi, rốt cuộc đó là nơi nào, bọn họ rốt cuộc đang chuyện quan trọng gì? Chẳng lẽ cấp cứ mặc kệ họ ? Tại em cứ âm thầm giúp đỡ họ như ?” Đường Cường sớm hỏi, bây giờ rốt cuộc cũng lấy đủ dũng khí để hỏi.
“Anh Cả, là giúp họ, mà kỳ thực là đang giúp chính chúng . Em thật cũng cụ thể họ đang gì. em , họ là một nhóm những nhà khoa học vĩ đại. Những gì họ đang , là việc lớn thể giúp đất nước chúng ưỡn ngực, thẳng lưng! Trong thời điểm , chỉ chúng gặp khó khăn, mà kỳ thực cấp cũng cái khó của cấp . Cho nên em nguyện ý hỗ trợ bọn họ!” Trời đất định, Sở Y Nhất thể tiết lộ quá nhiều. thật cô như , đối với Đường Cường cũng đủ. Ngày hôm , liền mang theo vật tư chuẩn , một nữa lên đường đến Tân Cương.
Nếu , mỗi đến đây, đều là xuất phát từ sự cảm kích đối với Sở Y Nhất, giúp cô việc, thì những , là mang theo tấm lòng kính sợ, vận chuyển hết chuyến đến chuyến khác.
Bên trong viện nghiên cứu, đều đang trật tự công việc của . Một đàn ông trung niên mặc áo Tôn Trung Sơn, dáng thẳng tắp, ánh mắt tràn đầy trí tuệ bước .
“Các đồng chí!” Mọi thấy tiếng, đều buông công việc trong tay xuống, đồng loạt dậy.
“Ngày mai chính là thời khắc mấu chốt nhất. Các đồng chí chuẩn sẵn sàng ?”
“Sẵn sàng!” Tiếng hô của to lớn vang dội. Hàng ngàn hàng vạn ngày đêm đó, ngày qua ngày nghiên cứu thực nghiệm, ghi chép liệu, phân tích liệu, tổng kết kinh nghiệm, quản mệt nhọc, chẳng đều là vì ngày mai !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-162-qua-bom-nguyen-tu-dau-tien.html.]
Anh đeo kính mà Sở Y Nhất từng gặp đây, hình so với càng thêm gầy gò, nhưng tinh thần vô cùng phấn chấn. Trong đôi mắt cặp kính cũng tràn đầy sự kích động!
“ , thời gian dài như , các đồng chí đều vất vả. Hoàn cảnh gian khổ luôn thử thách các đồng chí, rèn luyện ý chí của các đồng chí. Chịu đựng áp lực cực lớn, cách biệt với thế giới bên ngoài, ở đây lâu như . May mắn là chúng rốt cuộc cũng tác phẩm của riêng . Chỉ cần ngày mai thứ thuận lợi, đám mây hình nấm khổng lồ đó bay lên, thì chúng chứng minh cho cả thế giới thấy thực lực của đất nước chúng , tuyên cáo với thế giới chúng là kẻ yếu. Bọn họ , Trung Quốc chúng cũng thể !”
Theo lời của đàn ông trung niên, tất cả càng thêm kích động. Chẳng bọn họ đều vì mục tiêu mà nỗ lực !
“Hôm nay lúc đến, gặp 'ông Địa' của các đồng chí mang tới một lượng lớn vật tư. Các đồngj chí là những may mắn. Biết bao nhiêu sở nghiên cứu khác, đãi ngộ như các đồng chí ? Ít nhất các đồng chí thể lấp đầy bụng, việc để bụng đói kêu ầm ĩ. Cho nên, các đồng chí , dù chỉ là vì 'ông Địa' của các đồng chí, hôm nay các đồng chí cũng cố gắng kiên trì đêm cuối cùng , tỉ mỉ, nghiêm túc xem công việc của một nữa, đảm bảo ngày mai vạn vô nhất thất ( một sai sót). Có ?”
“Có thể, thể!”
“Tốt, tin tưởng các đồng chí. Ngày mai chờ tin của !” Người đàn ông trung niên xong liền xoay rời , ông cũng việc của cần thành.
“Mẹ ơi, hôm nay là ?” Tiểu Bảo yêu của , chút mất hồn mất vía. Giờ mà , chắc là sắp muộn .
“Hả? Hôm nay cuối tuần nghỉ ngơi ?”
“Mẹ ơi, hôm nay là thứ Năm mà. Mẹ khỏe ở ?”
“Không , .” Không khỏe, chỉ là chút kích động thôi. Hy vọng hôm nay thể đón nhận tin .
Cả văn phòng đều sôi trào. Quả b.o.m nguyên tử đầu tiên nổ thành công ở Lop Nor, Tân Cương! Trung Quốc trở thành quốc gia thứ năm thế giới sở hữu b.o.m nguyên tử! Thật đáng mừng, thật đáng mừng! Mọi đều kích động chạy báo tin.
Lúc , trái tim Sở Y Nhất mới thật sự thả lỏng. Cũng may, ảnh hưởng gì đến quỹ đạo của lịch sử.
“Thưa , cấp đang điều tra cô Sở.” A Đông mặt Lưu Dịch, báo cáo tin tức nhận .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Cũng thôi. Họ điều tra cô , rốt cuộc lấy vật tư từ , mà ràng buộc gì mà gửi cho viện nghiên cứu suốt thời gian dài như !”
“Ta thấy đúng là đồ già hồ đồ!” Lưu Dịch cau mày mắng một câu, bực bội day day trán.