Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 146: Mỗi ngày một cái tiểu tâm cơ
Cập nhật lúc: 2025-11-16 09:57:50
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói đến, đầu óc Lục Ái Quốc cũng thật sự nhanh nhạy. Cậu trộm nội y của mấy thím, mấy chị trong xã, đó ném bộ nhà Lão Kim Đầu, báo cho mấy thím, mấy chị đó . Sức sát thương từ miệng lưỡi của các chị em phụ nữ thể tưởng tượng , ầm ĩ lớn, cuối cùng bí thư thể mặt, nhân cơ hội liền đuổi Lão Kim Đầu và Trần Chiêu Đệ .
Sở Y Nhất nhận lá thư Lục Ái Quốc gửi đến, mấy chữ xiêu xiêu vẹo vẹo đó mà buồn . Lục Ái Quốc cũng gian xảo thật, nhưng mà cũng đúng lúc, Lão Kim Đầu vốn dĩ thanh danh bên ngoài , châm ngòi, sự việc diễn vô cùng thuận lợi.
Sau ngày Quốc tế Lao động, trở xưởng chế biến thịt , Sở Y Nhất liền trở thành 'hàng hot'. Vì ư? Đám thanh niên trong xưởng khi xem đồng chí Tiểu Lý biểu diễn trong buổi văn nghệ Quốc tế Lao động, đều kinh ngạc như thấy thiên nhân, ít nảy sinh lòng ái mộ với Tiểu Lý. Biết Sở Y Nhất và Tiểu Lý quan hệ , họ đều tìm đến chỗ Sở Y Nhất, Sở Y Nhất cầu nối, đương nhiên cũng ít trực tiếp huy động cha đến tận cửa. Tiểu Lý nhất thời nổi như cồn, ngay cả mấy cô gái nhảy cùng cũng theo đuổi. Ngược là Trần Nhị Ni, cũng coi là chúng tinh phủng nguyệt ( vây quanh trăng), hiện tại thì cửa nhà thể giăng lưới bắt chim.
Trong cùng văn phòng, Trần Nhị Ni Sở Y Nhất với ánh mắt tràn ngập lửa giận, Sở Y Nhất cũng mấy để tâm, chỉ lo việc của .
“Chị Sở, mấy bộ quần áo nhảy chị chuẩn cho bọn em vẫn trả chị. Bọn em đều thu dọn xong , lát nữa em về với các chị , bảo ngày mai mang đến trả chị.” Giữa trưa lúc ăn cơm, Tiểu Lý cùng Sở Y Nhất, về chuyện trang phục vũ đạo.
“Mấy bộ đó , các em giữ , đều là may theo đo của các em, đưa cho chị gì. Giữ , xem dùng đến .” Sở Y Nhất vốn định lấy . Quần áo thời đại màu sắc tương đối đơn điệu, ít khi màu sắc rực rỡ như , các cô gái trẻ tuổi chắc chắn sẽ thích.
“A? Quần áo như , chị Sở cứ thế tặng bọn em ? Chắc tốn nhiều tiền lắm ạ?” Tiểu Lý thích bộ quần áo đó, bất kể là kiểu dáng, màu sắc vải vóc, đều , khác với bộ đồ lao động họ mặc hàng ngày. Cô vốn tưởng mấy bộ quần áo là Sở Y Nhất mượn ở đó, ngờ là Sở Y Nhất tự mua.
“Hôm đó cạnh xưởng trưởng em thấy ? Là bạn của chị, giúp chị lo liệu đấy.” Sở Y Nhất đến chính là Lưu Dịch. Vương Chí Đại đối với Lưu Dịch hết sức lấy lòng, phận chắc chắn tầm thường, đây là điều mà bình thường cũng thể , đành mượn lá chắn.
“A? Chị Sở, chị lợi hại quá , lợi hại như mà cũng là bạn của chị. Thật ạ, em về với các chị . Thực trong lòng em cũng tiếc lắm.” Tiểu Lý Sở Y Nhất lè lưỡi.
“Bây giờ em cần luyến tiếc nữa, tặng hết cho các em đấy. Nếu các em chê, đợi lúc lấy chồng còn thể mặc áo cưới đó.”
“Chị Sở, chuyện đó còn sớm lắm ạ.” Tiểu Lý chút ngượng ngùng, cúi đầu lùa cơm trong hộp.
“Đồng chí Lý Văn Phượng của chúng bây giờ nhiều theo đuổi như , kết hôn chẳng là chuyện sớm muộn thôi .”
“Chị Sở……” Mặt Tiểu Lý càng đỏ hơn.
“Nói chị , dạo nhiều trai đến chỗ chị hỏi thăm chuyện của em đấy, em nghĩ thế nào?” Vừa hỏi thử ý của Tiểu Lý, xem đồng chí Tiểu Vương của chúng còn cơ hội .
“Em với chị , em thích mấy đồng chí nam trong xưởng , còn lèo nhèo hơn cả phụ nữ.” Cơm trong hộp sắp cô chọc nát bét.
“Vậy là thích đồng chí nam ở ngoài xưởng , là ai thế? Tiểu Vương ?”
“Chị Sở, chị thật đấy. Chị còn hỏi em, thèm để ý đến chị nữa.”
“Ha ha……”
Sở Y Nhất thấy bộ dạng ngượng ngùng của cô bé, tay chân để , cảm thấy vô cùng đáng yêu. Ai nha, tình yêu ngọt ngào của tuổi trẻ a.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-146-moi-ngay-mot-cai-tieu-tam-co.html.]
Về nhà tìm cơ hội thăm dò miệng lưỡi của Tiểu Vương nữa, lẽ chuyện của hai đồng chí sắp đến . Sở Y Nhất cảm thấy cũng tiềm chất bà mai, tệ tệ.
“Cố Hướng Đông, về . Vừa đồ ăn sắp xong , rửa tay là thể ăn cơm.” Sở Y Nhất tay cầm muôi, đầu với Cố Hướng Đông.
“Anh cầm cái gì trong tay thế?” Cô thấy Cố Hướng Đông xách thứ gì đó.
Cố Hướng Đông giơ tay lên: “Em xem.”
“Oa, kiếm quả dưa hấu thế ?” Quả dưa hấu tròn vo, vỏ xanh mướt, mà thấy thèm.
Có thể thèm , còn mấy ngày nữa mới đến tháng Sáu, mà Cố Hướng Đông thể kiếm dưa hấu, hơn nữa mua ở Hợp tác xã, đồ ở đó thường là bán chậm hơn mùa.
“Biết em thích ăn hoa quả, nên cố ý tìm đổi về đấy. Trời cũng càng ngày càng nóng, cho em giải nhiệt.” Cố Hướng Đông nhẹ nhàng đặt quả dưa hấu xuống mới rửa tay.
“Oa, ba ơi, dưa hấu to quá!” Tiểu Bảo tò mò chạy tới, bé mới chỉ thấy dưa hấu trong sách vở, đây là đầu tiên thấy tận mắt, tò mò xổm ở đó ngắm nghía, thỉnh thoảng còn dùng ngón tay chọc chọc.
“Mẹ ơi, đây là đầu tiên con thấy dưa hấu đấy.”
Sở Y Nhất thầm thở dài, còn cách nào khác, cảnh chung là , điều kiện cho phép. mà đại đa cũng từng thấy, nên cũng gì là lạ.
“Yên tâm , con sẽ thấy nhiều thứ trong sách. Muốn xem cái gì sẽ cái đó, ăn cái gì sẽ cái đó.” Nhanh thôi, mấy năm nữa, kinh tế sẽ còn như bây giờ, cuộc sống sẽ ngày càng hơn.
“Cố Hướng Đông, cuối tuần gọi Tiểu Vương đến nhà ăn cơm , em gọi cả Tiểu Lý qua nữa. Tiểu Lý dạo ở trong xưởng nhiều theo đuổi lắm, để họ nhanh chóng chốt hạ chuyện , miễn cho đêm dài lắm mộng.”
“Nếu thật sự thể 'đêm dài lắm mộng', thì chứng tỏ hai họ cũng hợp .” Cố Hướng Đông nhàn nhạt một câu.
“Sao hợp chứ? Em hỏi Tiểu Lý , con bé thẳng là thích mấy đồng chí nam trong xưởng, mà mê Tiểu Vương nhà chúng như điếu đổ. Bây giờ là xem Tiểu Vương , em thấy cũng thích con bé mà, ánh mắt lừa , Tiểu Lý mắt đều sáng lên.” Sở Y Nhất cảm thấy lầm, Tiểu Vương đối với Tiểu Lý chắc chắn cũng ý.
“Chuyện của khác thì em rõ ràng thật đấy!” Cố Hướng Đông bộ dạng chắc nịch của vợ yêu, trong lòng chút buồn .
“Ai nha, bảo gọi giúp một mà khó khăn thế. Anh mà , em tự gọi Tiểu Vương đấy.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Nói , mai liền, ? Vợ lệnh, dám . Hơn nữa, thể để em tự một chuyến !”
“Bớt nịnh! Em đây cũng là đang giúp định quân tâm, cấp của gia đình hòa thuận, thì mới thể chuyên tâm công việc chứ. Anh cảm ơn em thì thôi, còn bóng gió châm chọc em, đừng tưởng em hiểu.” Sở Y Nhất bộ tức giận, buông bát đũa, “Phạt tối nay rửa bát!” Nói xong liền bỏ .
Cố Hướng Đông bật , rửa bát thì thẳng, còn cứ vòng vo. Vì để rửa bát, mỗi ngày đều một mưu kế nhỏ.