Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 139: Hoàn mỹ hạ màn
Cập nhật lúc: 2025-11-16 09:57:42
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đổng Như Vân bên cạnh Lưu Dịch, thấy ánh sáng lấp lánh trong mắt , bất giác nắm chặt hai tay.
Cô định cảm xúc, thu hồi ánh mắt, ngẩng đầu Sở Y Nhất sân khấu. Cô vốn cho rằng thời gian theo bên cạnh , nỗ lực việc giao, trở nên ưu tú, thể giống như Sở Y Nhất, tự tin, rạng rỡ, tràn đầy sức sống. hiện tại, nụ như hoa của cô sân khấu, cô chút nhụt chí, cảm thấy dường như vĩnh viễn cũng thể đuổi kịp!
“Tiếp theo, chúng hãy dành một tràng pháo tay nồng nhiệt, chào đón đội đại biểu của tổ hai phân xưởng chúng , dâng lên vũ điệu vì tổ quốc.”
Giọng Sở Y Nhất còn dứt, Tiểu Lý dẫn một nhóm các cô gái mặc váy liền áo màu đỏ rực rỡ nhanh nhẹn bước .
Khán giả đài lập tức kích động. Màu đỏ chói mắt , giữa một rừng trang phục lao động màu xanh xám, trông đặc biệt nổi bật. Tiếng hò hét, tiếng vỗ tay, còn bắt đầu biểu diễn mà khí hiện trường đẩy lên cao.
Nền nhạc vẫn là bài “Ngọn đèn dầu Trung Quốc”, bởi vì vẫn cảm thấy bài hát là thích hợp nhất. “Ngọn đèn dầu Trung Quốc, thanh xuân thướt tha, ngọn đèn dầu Trung Quốc, tấm lòng rộng mở, ngọn đèn dầu phấp phới vạn dặm núi sông...” Tràn ngập sự dịu dàng và tình yêu sâu đậm nhất đối với tổ quốc.
Tiểu Vương Tiểu Lý sân khấu, cảm thấy tim đập nhanh, thậm chí hô hấp cũng chút dồn dập. Ánh mắt di chuyển theo bóng hình cô, mỗi một biểu cảm, mỗi một động tác của cô đều tác động sâu sắc đến trái tim .
Điều bất ngờ là khi vũ điệu của họ kết thúc, cả hội trường im lặng. Tiểu Lý chút hoảng hốt, bất giác về phía Sở Y Nhất. Sở Y Nhất giơ ngón tay cái lên với họ, đó đầu vỗ tay. Dưới đài, tiếng vỗ tay vang lên như sấm. Sở dĩ vài giây im lặng đó là bởi vì vũ điệu và âm nhạc hòa quyện một cách hảo, khơi gợi tình yêu đối với tổ quốc vĩ đại trong lòng !
Không còn nghi ngờ gì nữa, nhóm của Tiểu Lý xứng đáng với vị trí thứ nhất.
“Thế nào? Em nhảy thế nào?” Tiểu Lý từ sân khấu xuống, lặng lẽ đến bên cạnh Tiểu Vương, vội vã hỏi .
“Rất , vô cùng . Tuyệt vời!” Tiểu Vương giơ ngón tay cái với cô.
Tiểu Lý vui vẻ rộ lên, gò má ửng hồng, kết hợp với bộ váy đỏ, trông vô cùng rạng rỡ.
“A Đông, qua bản nhạc ?” Lưu Dịch hỏi A Đông bên cạnh.
“Thưa , từng qua.” Cậu mà qua thì mới là lạ đấy.
Vương Chí Đại mắt sắc phát hiện Lưu Dịch, vội vàng chạy mấy bước đây: “Tiên sinh, ngài đến cũng một tiếng, mời ngài lên .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Nhất thời hứng khởi, nên đến xem thử.”
Sở Y Nhất sân khấu, khá rõ. Thấy xưởng trưởng của lon ton cúi đầu chạy qua, kỹ , thì là Lưu Dịch, bên cạnh là Đổng Như Vân ?
Sở Y Nhất vẫy tay chào họ, Lưu Dịch mỉm : “Đi thôi.”
Cố Hướng Đông thấy vợ nhỏ vui vẻ chào hỏi , theo tầm mắt qua, liền thấy Lưu Dịch.
“Anh đến ? Đến xem bọn em biểu diễn ?” Sở Y Nhất chạy nhanh đến mặt Lưu Dịch, “Như Vân? là , đổi lớn quá, thật, càng ngày càng xinh .” Sở Y Nhất kéo tay Đổng Như Vân, chút kích động.
Thì đúng là Đổng Như Vân. Khí chất của cô đổi , quá, Sở Y Nhất cũng mừng cho cô .
“Y Y.”
“Lưu Dịch, xem mời ăn cơm . Anh chăm sóc Như Vân như , vô cùng cảm kích.”
Đổng Như Vân trong lòng chút khó chịu. Sở Y Nhất như , giống như là vì cô, Lưu Dịch mới đối với cô . Lưu Dịch? Cô thể gọi thẳng tên như ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-139-hoan-my-ha-man.html.]
“Dễ , dễ . là dễ dãi.”
“Hai , em bận xong sẽ đến tìm hai .”
“Ừm, .”
Sở Y Nhất gật đầu với Đổng Như Vân chuẩn trở sân khấu.
“Tiểu Sở , tiết mục của cô ?” Vương Chí Đại kéo Sở Y Nhất , lén hỏi cô.
“Hả? tiết mục, đang dẫn chương trình mà.”
“Thêm tạm một tiết mục . Hát một bài nhảy một điệu đều . Cô xem, Lưu đích đến xem cô, mà cô tiết mục, thế thì mất hứng quá!” Vương Chí Đại đúng là tinh ranh, rõ ý của Lưu Dịch ở rượu, nên mới gọi Sở Y Nhất .
“Ấy, sẽ xáo trộn trình tự biểu diễn mất. cần , lên sân khấu đây, lên đây...” Khó khăn lắm mới thoát khỏi Vương Chí Đại, Sở Y Nhất trở sân khấu tiếp tục dẫn chương trình. Vương Chí Đại liền cảm thấy đang chằm chằm , một vòng, thấy đàn ông của Sở Y Nhất đang ngay ngắn, ánh mắt chút sắc bén. Vương Chí Đại rùng một cái, tìm một góc xuống.
Cuối cùng, buổi tối văn nghệ mừng 5-1 của xưởng chế biến thịt kết thúc viên mãn. Điều bất ngờ hơn nữa là, nhờ buổi biểu diễn mà xưởng chế biến thịt huyện Bảo Ứng lên tờ Nhân Dân Nhật Báo. Bức ảnh vũ điệu nhiệt tình của các cô gái đăng báo, còn khen ngợi xưởng chế biến thịt một phen. Vương Chí Đại vô cùng cao hứng, dù là trong ngoài các cuộc họp lớn nhỏ, đều ngừng khen ngợi Sở Y Nhất.
Đương nhiên, đây là chuyện về .
“Cố Hướng Đông, Đổng Như Vân và Lưu Dịch cùng đến đây, chúng ngoài ăn cơm , ?” Cố Hướng Đông lấy áo khoác cho cô, cài cúc áo, động tác vô cùng tự nhiên quen thuộc.
“Được chứ, em quyết định là .”
“Anh đồng ý nhé, em với họ.”
“Ừm.” Trong mắt Cố Hướng Đông đều là ý , Xem , vợ nhỏ nhà giữ thể diện cho ghê!
Lưu Dịch khán đài hai vợ chồng, nhất thời biểu cảm của . Vương Chí Đại bên cạnh dùng dư quang liếc Sở Y Nhất, chỉ giơ ngón tay cái cho cô, cô gái thật cao tay!
“Tiên sinh, ngài xem cũng đến giờ cơm , cho chuẩn bữa cơm đạm bạc, mời ngài di bước?”
Thấy cô gái nhỏ vui vẻ chạy về phía , Lưu Dịch mới mở miệng: “Không cần phiền phức, đây, phiền xưởng trưởng Vương .”
“Tiên sinh nghiêm trọng , ngài thể đến là vinh hạnh của xưởng chế biến thịt chúng .” Vương Chí Đại chút sợ hãi, vị đại gia khách sáo như , khiến chút quen.
“Lưu Dịch, Như Vân, bọn em mời hai ăn cơm, vẫn là chỗ , thế nào?”
“Được thôi, em quyết định.” Lưu Dịch dậy .
“Sao cũng câu .” Sở Y Nhất lẩm bẩm, Vương Chí Đại bên cạnh: “Xưởng trưởng, cùng với chúng em .” Không mời ông thì vẻ .
Vương Chí Đại liếc Lưu Dịch, ý mà từ chối: “Không , cảm ơn đồng chí Sở. còn việc xử lý, cô hãy đại diện xưởng chế biến thịt tiếp đãi cho . Có yêu cầu gì thì cứ về với .” Lời của Vương Chí Đại, vô hình trung giúp Lưu Dịch ghi thêm điểm, ý tứ quá rõ ràng: Cứ tiếp đãi cho , về đây thanh toán.
“Không cần cần, cảm ơn xưởng trưởng.” Sở Y Nhất chiếm hời của xưởng chế biến thịt, như cũng tỏ thành ý.
Lưu Dịch gật đầu với Vương Chí Đại, đó liền theo Sở Y Nhất rời .