Thập Niên 60: Đổi Chồng Bảy Bận, Đổi Vận Giàu Sang - Chương 307: Cô mà không dừng tay, tôi sẽ dùng chiêu lớn đấy nhé

Cập nhật lúc: 2025-09-02 17:31:47
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Linh với Cố Vệ Dân: "Chồng việc ở đây, đương nhiên cũng ở đây!"

"Còn đồng chí Cố thì , ngờ về thành phố! Tiểu Bình ? Không về cùng ?"

Với cái tính của Vương Tiểu Bình, Chu Linh chắc hai ly hôn, cô cố ý hỏi như thế.

Cố Vệ Dân mặt nặng mày nhẹ : "Về nửa năm , chúng ly hôn! Cô đề nghị!"

Anh là kẻ phụ bạc, là Vương Tiểu Bình mới đúng!

Đứng bên cạnh, Kiều Nhã Vân thấy hai quen , chút kinh ngạc hỏi: "Chị dâu và đồng chí Cố quen từ ?"

Chu Linh : "Thanh niên tri thức Cố xuống nông thôn ở quê , lúc rời đồng chí Cố vẫn còn đang ủng hộ xây dựng nông thôn mà! Nên đồng chí Cố về thành phố!"

Chu Linh và Cố Vệ Dân tuy quen , nhưng sự giao thiệp giữa hai thật sự nhiều.

Thế nên khi vài câu với Chu Linh, hai liền mỗi một ngả.

Chu Linh phía bóng lưng hai xa, khỏi cảm thán rằng Cố Vệ Dân thật sự .

Ở nông thôn, Vương Tiểu Bình che chở, một chút khổ cũng chịu.

Khụ khụ, mấy năm tính ha!

Vương Tiểu Bình chướng mắt , còn giúp về thành phố.

Lần về thành, con gái sư trưởng để mắt tới!

Chậc chậc chậc, cái , ai thể so sánh với chứ!

Ừm?

Nghĩ đến đây, Chu Linh vốn định rời , chằm chằm bóng lưng Cố Vệ Dân đang xa.

Thằng nhóc , như , sẽ là vai chính đấy chứ?

Chu Linh càng nghĩ càng thấy khả năng.

Xem để ý quan sát, nếu thực sự tiềm chất đó, cũng thể đầu tư một chút.

Vân Vũ

Chắc sẽ lỗ !

Cũng Vương Tiểu Bình tìm chân mệnh thiên tử tiếp theo của cô ?

Thế nhưng Cố Vệ Dân quả thật cũng tệ, tìm một hơn , phỏng chừng dễ tìm !

Chu Linh nghĩ về chuyện của Vương Tiểu Bình và Cố Vệ Dân, tiếp tục dạo phố.

Nói thật, nhà cửa thời đại thật sự cũ nát.

Không trùng tu như đời , những màu sắc tươi sáng nổi bật, nơi nào cũng xám xịt.

Chu Linh ghét bỏ lướt qua những con ngõ xám xịt, định than vãn vài câu, đột nhiên phát hiện một điểm bình thường, vội vàng .

Ở một đầu hẻm, một thanh niên đang ngõ nhỏ.

Hành động của cẩn thận, bình thường khó mà phát hiện, nhưng Chu Linh vô tình liếc qua, may thấy lúc ngõ nhỏ cảnh giác xung quanh.

Tuy chỉ trong chớp mắt, nhưng Chu Linh chắc chắn, lầm!

Đây là chuyện !

Ngõ nhỏ, lén lút!

Oa, những yếu tố , thường là dấu hiệu của việc sắp phát tài !

Thấy cảnh tượng quen thuộc , Chu Linh lập tức hăng hái! Lập tức hứng thú bừng bừng mà theo.

Trải qua mấy năm kinh nghiệm, kỹ năng theo dõi của Chu Linh bây giờ trở nên khá thành thạo.

Thế nhưng thủ đô vẫn là thủ đô, ngõ nhỏ cũng rắc rối hơn những nơi khác.

quen thuộc địa hình, Chu Linh suýt chút nữa để mất dấu!

Thế nhưng tình hình vẻ giống với những gì tưởng tượng, Chu Linh theo tên nhóc lén lút đến một con hẻm nhỏ.

Ở đó một đàn ông đang chờ .

Tuy nhiên, mặt đàn ông mà Chu Linh theo dõi che khuất, Chu Linh cũng rõ mặt đối phương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-doi-chong-bay-ban-doi-van-giau-sang/chuong-307-co-ma-khong-dung-tay-toi-se-dung-chieu-lon-day-nhe.html.]

"Anh họ, cứu mạng em với! Em cẩn thận cháy bộ quần áo em thích nhất, bà nhất định sẽ lấy mạng nhỏ của em."

"Cứu nguy giang hồ, họ, cho em ở nhờ chỗ một thời gian ?"

Chu Linh đàn ông gọi là " họ" cảm thấy cạn lời , dù cô bây giờ thì vô cùng cạn lời.

Cứ tưởng thể thu hoạch bất ngờ nào đó! Làm cô tốn thời gian theo dõi lâu như , thật là mừng hụt.

Chu Linh lập tức trở về.

Chẳng qua hôm nay vận may của cô vẻ lắm, chân lùi một bước.

"Rắc" một tiếng, một nhánh cây khô chân Chu Linh lùi giẫm gãy đôi.

Trong khoảnh khắc, âm thanh vang vọng trong con hẻm yên tĩnh .

Chu Linh: Dựa!

Chu Linh thầm kêu , đang định bỏ chạy, thấy đàn ông gọi " họ" nhanh chóng phản ứng , hình lóe lên, liền định giơ tay ngăn cô .

Thế nhưng động tác của đối phương quá mức nhanh nhẹn, khiến Chu Linh lầm tưởng tấn công .

Cô theo bản năng liền giơ tay hất tay đối phương, lách .

Chu Linh tay thì , tay, đối phương càng thêm cảm thấy cô .

Lập tức liền tấn công về phía Chu Linh, bắt lấy cô.

"Ôi, đồng chí , hiểu lầm , hiểu lầm! đầu tiên đến đây, nhầm đường, lạc, thật sự cố ý lén."

Chu Linh giơ tay cản cú tấn công của đối phương, mặt lộ nụ định với đối phương đây là hiểu lầm.

Không ngờ, cô còn kịp rõ mặt đối phương, đối phương nhanh chóng tấn công cô tới tấp.

"Đồng chí, thật sự là lương thiện! Anh xem, sốt ruột thế..."

Chu Linh đỡ chiêu, miệng liến thoắng ngừng.

Quả thực giống như Đường Tăng niệm kinh, khiến đối diện càng lúc càng im lặng.

Ngay khi Chu Linh kìm nghi ngờ đối phương câm , thế công của đối phương bỗng tăng lên.

Chu Linh: "Đồng chí, suy nghĩ gì thì ! Dừng tay, dừng tay! đánh !"

Ngoài miệng Chu Linh đánh , nhưng mỗi chiêu đối phương đánh tới cô đều đỡ chắc chắn.

Đừng Chu Linh nhiều, nhưng cô giao đấu mấy chiêu với đối phương, cô đánh .

Cái thủ võ, cô chỉ theo Nghiêm Dĩ Vân học một đoạn thời gian, hơn nữa cô là một thể lực kém, cứ tiếp tục thế , cô chắc chắn sẽ thua!

"Đồng chí, khuyên , nếu còn dừng tay, sẽ tay thật đấy nhé!"

Chu Linh xong câu , đối diện đột nhiên khẽ một tiếng.

" mong đợi!"

Không , giọng cảm thấy chút quen thuộc !

Cô hình như đó !

Nói đánh lâu như , Chu Linh còn rõ mặt đối phương!

Chu Linh dừng một chút, định xem đối diện là ai, một cú đ.ấ.m rắn chắc suýt nữa đ.ấ.m khuôn mặt xinh như hoa như ngọc của cô.

Chu Linh: "Thằng nhóc , dám đánh mặt , giận đấy!"

Kết quả của việc chọc giận Chu Linh, chính là Chu Linh quyết định dùng chiêu lớn.

Cô giơ tay đỡ lấy nắm đ.ấ.m của đối phương, nắm chặt buông. Sau đó dùng sức đẩy đối phương tường, liền ghì chặt tường, mặc cho đối phương giãy giụa thế nào cũng thể nhúc nhích.

Để đề phòng đối phương giơ chân đá , Chu Linh còn cố ý đến gần một chút.

Sức của cô, ngay cả xe cũng đá lật .

Một nhỏ bé, chẳng dễ dàng khống chế !

"Hắc hắc, nhóc con, bảo , đừng ép dùng chiêu lớn."

"Dùng chiêu lớn thì sẽ ... Hoắc Thành Nghiêm, ?"

Sau khi áp chế tường, Chu Linh khoe khoang hai câu, ai ngờ ngẩng đầu lên, liền thấy ghì chặt tường chính là Hoắc Thành Nghiêm!

Loading...