Thập Niên 60: Đổi Chồng Bảy Bận, Đổi Vận Giàu Sang - Chương 181: Lão Già Gần Chết Vì Tức
Cập nhật lúc: 2025-08-29 16:44:45
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đáng tiếc, đối với ánh mắt áp chế của , Chu Linh hề e ngại nửa phần. Cô xuất bần nông tám đời, đây chính là "buff" mạnh nhất trong thời đại . Chỉ với điểm , những đó đừng hòng động tay động chân với cô trong những chuyện tương đối nghiêm trọng. Hơn nữa, cô là chỗ dựa.
Hôm nay cô mặt vì Ôn Như Ngọc, mà nhà họ Ôn , chỉ cần là những kẻ hèn nhát, sẽ tùy ý để khác bắt nạt cô con dâu rõ ràng chiếm lý .
Trịnh Quốc Lâm cô với ánh mắt u ám, cô liền giả vờ hiểu ý tứ đó, vẻ mặt sợ hãi ông : “Lãnh đạo, ngài đừng con như .”
“Con sợ lắm. Ánh mắt của ngài y hệt con sói đỉnh núi ở làng con, con sẽ nghĩ là ngài định cho con sống qua ngày mai!”
“Oa oa, con bây giờ về nhà ngay, dặn dò hết những chuyện con , những chuyện con cho rõ ràng, nếu con c.h.ế.t nhắm mắt.”
“ , con còn dặn dò nhà, tuyệt đối đối đầu với nhà lãnh đạo Trịnh các ngài.”
“Những dân nghèo khổ ở nông thôn như chúng con, xứng đạo lý với những lãnh đạo lớn như các ngài, nếu hại c.h.ế.t cũng chẳng ai quản!”
Cô mắt rưng rưng Trịnh Quốc Lâm, khẩn cầu : “Lãnh đạo, ngài thể cho con một cái thây ?”
Trịnh Quốc Lâm: …
Hắn bây giờ thật sự g.i.ế.c phụ nữ c.h.ế.t tiệt ! Trong lòng tuy nghĩ , nhưng mặt vẫn lộ nụ hiền lành: “Vị nữ đồng chí , cô hiểu lầm , chúng là những tuân thủ pháp luật, cũng sẽ những chuyện cậy quyền ức h.i.ế.p khác.”
“Chuyện hôm nay là do con gái hiểu chuyện, chúng hết xin cô.”
“Trước đây vì giải phóng dân, một trại địch vùng, dẫn đến thời gian ở bên cạnh con gái , thể giáo dục nó từ nhỏ cho , dẫn đến nó thành như , là do thất trách!”
“Là sai, nên xin cô, xin đất nước, xin nhân dân.”
Nói , ông cúi thật sâu Chu Linh và những xung quanh đang hóng chuyện, trông vẻ thành ý tràn đầy.
Chu Linh nhướng mày. Lão cáo già, hổ là thể vùng.
Chu Linh nín mỉm , Trịnh Quốc Lâm : “Thì là như ! Con bảo mà, con gái bố ‘gần đèn thì sáng, gần mực thì đen’, điều hại c.h.ế.t ngài ?”
“ là nên mang về dạy dỗ cho , nếu dễ trở thành khối u ác tính của xã hội, con mọt của đất nước.”
Nghe cô hạ thấp Trịnh Thải Phượng, Trịnh Quốc Lâm cũng thể phản bác, chỉ thể bên cạnh ngừng gật đầu đồng tình. Trong lòng nghẹn khuất đến chết.
“Thải Phượng, còn mau xin vị đồng chí !”
“Hôm nay tất cả là nhờ vị đồng chí nhắc nhở con, nếu con gây họa lớn mà vẫn !”
Trịnh Thải Phượng căn bản phục, định phản bác vài câu, đối diện với ánh mắt u ám của Trịnh Quốc Lâm, lập tức dám cãi nữa. Cô chỉ thể bất mãn dậy, đối diện với Chu Linh : “Vị đồng chí , xin , đều là bậy bạ!”
Chu Linh cũng đáp lời cô . Chỉ như cô vài .
Trịnh Thải Phượng suýt nữa thì ánh mắt của cô thấu, giận nhưng dám. Chỉ thể cắn răng nén giận! Trong lòng thề nhất định cho phụ nữ mặt!
Chu Linh thấy cô nổi giận, bố cô đỡ lấy, đột nhiên thấy mất hứng.
Cô hứng thú thiếu thiếu mà gọi Ôn Như Ngọc đang bên cạnh.
“Như Ngọc, đây!”
Ôn Như Ngọc cho đến bây giờ vẫn hồn, Chu Linh gọi, cô liền ngoan ngoãn qua, căn bản vẫn ý thức đang gì.
Chu Linh gọi Ôn Như Ngọc đến bên cạnh, đối diện với Trịnh Thải Phượng : “Đồng chí Trịnh, cô nên xin nhất là vị . Cô bất kỳ bằng chứng nào, mở miệng là vấy bẩn khác, hủy hoại danh dự của , cách là thể chấp nhận.”
“Lòng cách cái bụng, cô gặp một kẻ cặn bã, tên cặn bã đó nghĩ gì! Lời của cô thật sự quá mức vô cớ gây rối.”
“Người là một nữ đồng chí yêu, cô cứ thế bịa đặt , tâm địa thật sự quá độc ác!”
“Hôm nay cô nên xin nhất là cô !”
Trịnh Quốc Lâm đưa tay đỡ cánh tay Trịnh Thải Phượng, dùng sức, ý bảo cô mau chóng xin , kết thúc chuyện . Chuyện càng kéo dài thì càng lợi cho nhà họ Trịnh, nhất là giải quyết nhanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-doi-chong-bay-ban-doi-van-giau-sang/chuong-181-lao-gia-gan-chet-vi-tuc.html.]
Dù tình nguyện, Trịnh Thải Phượng vẫn mở miệng.
“Ôn Như Ngọc, xin , những lời đó đều là bậy bạ, xin !”
Tuy xin , nhưng vẻ mặt đầy khuất nhục.
Chu Linh quan tâm cô ấm ức , cho dù trong lòng ấm ức, thì cũng chỉ thể nén . Huống hồ vẻ mặt ấm ức của hai bố con họ cũng khá mắt.
Chu Linh đưa tay đẩy nhẹ Ôn Như Ngọc, Ôn Như Ngọc mới hồn.
Cô Trịnh Thải Phượng : “ hy vọng bất kỳ lời đàm tiếu nào về từ miệng . Nếu để thấy, sẽ tìm công an, hoặc đến đơn vị của tìm lãnh đạo của .”
“Giữa chúng vốn dĩ thiết, hy vọng áp đặt những suy nghĩ dơ bẩn của lên !”
“Cậu!”
Trịnh Thải Phượng định nổi giận, Trịnh Quốc Lâm bên cạnh giữ .
“Như Ngọc, con yên tâm, bố về nhất định sẽ giáo dục Thải Phượng cho , hôm nào nhất định đưa nó đến tận cửa để xin con!”
“Không cần, cô cứ coi như quen con là , con bất kỳ liên hệ nào với cô nữa!”
Ôn Như Ngọc chút do dự từ chối lời đề nghị của Trịnh Quốc Lâm.
Trịnh Quốc Lâm sắc mặt đổi, tiếp tục : “Con yên tâm, nó mà dám bậy về con, bố nhất định sẽ đánh c.h.ế.t nó!”
“ , câu cửa miệng , con hư tại bố, lãnh đạo ngài vẫn nên về dạy dỗ cho . Nếu sẽ cho rằng gia phong của nhà họ Trịnh chính là như .”
“Còn nữa, đồng chí Trịnh Thải Phượng , bịa đặt một câu chuyện, đính chính đến gãy chân.”
“Tùy tiện bậy, bịa đặt cho khác, miệng sẽ thối rữa đó!”
Những lời của Chu Linh một nữa hai bố con nhà họ Trịnh mặt mũi khó coi.
Trịnh Quốc Lâm hít sâu mấy , mới gượng gạo nặn nụ : “Phải, vị đồng chí đúng.”
“Không vị đồng chí là nhà ai trong đại viện, hôm nay giúp gia đình chúng một ân huệ lớn như , nhất định cảm ơn cho đàng hoàng.”
Khi lời , giọng điệu tuy rõ ràng, nhưng sự tính toán trong mắt ông sắp hóa thành thực chất.
Vân Vũ
Chu Linh khẽ một tiếng, đây là đang dò hỏi thế lực lưng cô, nếu chỗ dựa vững, thì định sẽ xử lý cô ?
Đáng tiếc! Chỗ dựa của cô vững, cực kỳ vững!
Muốn đấu thì cũng , nhà họ Trịnh đây về phía nhà họ Vương, hai nhà bây giờ thế nào cũng coi như là đối thủ!
Chu Linh lộ một nụ ngượng ngùng, rụt rè : “Lãnh đạo khách sáo , cần cảm ơn , con là tương đối bụng, thể thấy chuyện bất bình đời .”
“Tính con khá thẳng, chuyện khó , nhưng đều là sự thật. Lời thật thì mất lòng, lãnh đạo ngài đừng để ý.”
Trịnh Quốc Lâm: “Không ngại ngại!”
Bị nghẹn!
Thấy vẫn , Chu Linh mới tiếp tục mở miệng: “Con là con dâu mới về nhà họ Ôn, yêu của con là Ôn Thừa Sơ!”
“Năm nay là đầu tiên con đến đây ăn Tết.”
“Con từ nông thôn đến, gì hiểu, mong chỉ bảo thêm!”
Chu Linh chỉ với Trịnh Quốc Lâm, mà còn giới thiệu bản với những xung quanh.
Vừa cô là vợ của Ôn Thừa Sơ, tất cả đều kinh ngạc cô.
Trịnh Thải Phượng càng nhịn thốt lên kinh hãi: “Cái gì? Cô cô là vợ của Ôn Thừa Sơ?”