Thập Niên 60: Đổi Chồng Bảy Bận, Đổi Vận Giàu Sang - Chương 179: Có Nhận Thức Sai Hay Không, Đừng Hòng Sống Yên Ổn

Cập nhật lúc: 2025-08-29 16:44:43
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ngươi… Ngươi…”

Trịnh Thải Phượng tức đến mức ngón tay run lên bần bật, đầu óc cuồng, căn bản nghĩ lời nào để phản bác. Nhìn sắc mặt cô đỏ bừng, n.g.ự.c phập phồng kịch liệt như mắc bệnh suyễn, Chu Linh vội vàng lùi mấy bước. Không chứ, cô bệnh suyễn đấy chứ? Đã yếu ớt như mà miệng còn độc địa thế?

Cũng may sự lo lắng của Chu Linh là thừa thãi, Trịnh Thải Phượng như , cô chọc tức.

“Cô đánh rắm, cô bậy bạ!”

Trịnh Thải Phượng khó khăn lắm mới lấy , chỉ Chu Linh mắng. Chu Linh thấy cô bình tĩnh , còn bộ dạng nửa sống nửa c.h.ế.t như , lập tức tinh thần.

Hai mắt rưng rưng Trịnh Thải Phượng: “Vị nữ đồng chí , chỉ là đang đạo lý với cô, chỉ là đang dựa theo lời cô mà giảng giải.”

“Nói sách mách chứng, đều thấy, thấy oan uổng cô.”

Vân Vũ

“Dựa theo logic cô lúc nãy, những gì sai ở ?”

“Chẳng lẽ đạo lý chỉ những ‘con cái của quan lớn’, những quyền thế như các cô mới giảng? Chúng , những từ nông thôn đến, phép những lời giống các cô !”

“Chẳng lẽ đây là ‘chỉ cho quan châu đốt lửa, cho dân chúng thắp đèn’ trong truyền thuyết ?”

Nói xong, Chu Linh còn những nhà cán bộ xung quanh hỏi: “Mọi đều cho là như ? Cho rằng quan là hơn , là , chúng những nông dân xứng đáng họ bóc lột, xứng sống cùng một nơi với họ, thậm chí ngay cả những lời họ chúng cũng phép ?”

Tuy rằng mặt cô là vẻ đáng thương tội nghiệp, nhưng lúc ai còn lo lắng xem cô , mặc kệ cô liên lụy .

Tất cả đều những lời cô cho phát điên, ?

Ngay cả những từ như “bóc lột” cũng , ai còn dám lên tiếng nữa. Tất cả đều lắc đầu lia lịa.

Dù là học thức, đều sự nghiêm trọng của những lời . Nếu những cái mũ mà thực sự chứng thực, thì c.h.ế.t cũng lột da!

“Trịnh Thải Phượng, là cô đúng, cô chính là thích bôi nhọ danh tiếng của khác!”

“Cô mau xin Như Ngọc, rằng những gì cô đều là bậy bạ, thế là sẽ nữa!”

“Những lời đó của cô căn bản là lung tung, thể coi là đạo lý !”

Triệu Thúy Hà tuy chán ghét Trịnh Thải Phượng, thấy cô chịu thiệt cũng vui vẻ. Chu Linh chuyện quá lớn, đến mức chia giai cấp cán bộ và dân chúng. Chuyện mà truyền , đều yên. Đây quả thực là đang gây chia rẽ, chuyện thể tiếp tục ồn ào nữa.

Chu Linh liếc Triệu Thúy Hà, đó Trịnh Thải Phượng đang tức giận : “Tính tương đối cố chấp, nãy thấy đạo lý của vị nữ đồng chí đúng, đương nhiên là tranh luận một chút.”

“Đương nhiên, nếu vị nữ đồng chí thừa nhận những gì đều là mê sảng, đều là bậy, là những lời điên cuồng qua suy nghĩ, thì cũng sẽ so đo với một điên.”

“Nếu vị nữ đồng chí kẻ điên, cũng thừa nhận lời là mê sảng, thì chỉ thể , con cái của cán bộ như cô thật sự tâm địa độc ác.”

“Tùy tiện mở miệng là bịa đặt danh tiếng của một nữ đồng chí, tùy tiện hãm hại khác, vạch trần còn bất kỳ ý định hối cải nào. Có thể thấy cô nhất thời phạm sai lầm, cô đơn thuần.”

“Đơn thuần ác độc!”

“Một như cô, đơn vị nào xui xẻo đến mức một công nhân như cô.”

“Nếu là đồng nghiệp lãnh đạo của cô, việc cùng cô, chắc chắn sẽ mệt!”

“Bởi vì ngoài công việc, còn đề phòng loại ác độc đơn thuần như cô.”

“Hại lý do, hứng lên là hại .”

Nói đến đây, cô còn run lên một cái đúng lúc.

“Thật là đáng sợ! Họ vất vả quá!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-doi-chong-bay-ban-doi-van-giau-sang/chuong-179-co-nhan-thuc-sai-hay-khong-dung-hong-song-yen-on.html.]

Sau đó vẻ mặt đau lòng Tôn Quốc Quân: “Vị đồng chí , tìm đối tượng mở to mắt , như thế căn bản hợp với .”

“Anh là một hùng chính trực, bảo vệ an ninh quốc gia. Sao yêu của là một kẻ ác độc ‘đơn thuần’ như thế!”

Tôn Quốc Quân lời , lập tức ưỡn ngực, cảm thấy Chu Linh đúng. Hắn ở ngoài liều mạng bảo vệ đất nước, là hùng, thể cưới một cô gái tâm địa độc ác như thế. Xem , cuộc hôn nhân suy xét thật kỹ.

Trong lòng Tôn Quốc Quân nghĩ như , liền thấy Chu Linh chỉ Vương Tú Lan bên cạnh hai : “ thấy vị nữ đồng chí mới hợp với . Ánh mắt cô lúc nãy tràn đầy tình ý.”

“Nếu nãy đưa tay đỡ vị đồng chí Trịnh , nghĩ cô mới là yêu của !”

Lời , ánh mắt đều tự chủ về phía Vương Tú Lan đang bên cạnh hai , vẻ mặt yếu đuối. Ánh mắt đảo qua đảo giữa cô và Tôn Quốc Quân, cứ như thể giữa hai thật sự gian tình.

Đây Chu Linh đang bịa chuyện, mà là những gì cô thấy. Lúc Trịnh Thải Phượng đang châm chọc Ôn Như Ngọc, cô gái đang dùng ánh mắt quyến rũ đàn ông !

Nghe xong lời của Chu Linh, Tôn Quốc Quân bản cũng theo bản năng bắt đầu đánh giá Vương Tú Lan.

Vương Tú Lan ngờ phụ nữ điên rồ từ chuyển đề tài sang , cảm nhận ánh mắt của Tôn Quốc Quân đang dừng , mặt cô đỏ bừng. Không vì ngượng, mà là vì tức. Cô mới chướng mắt một đàn ông thô lỗ, to con, còn xí như Tôn Quốc Quân.

Vương Tú Lan trừng mắt Chu Linh: “Vị nữ đồng chí , cô đừng bậy bạ, nếu sẽ truy cứu trách nhiệm của cô.”

Chu Linh nhướng mày, cô gái thông minh hơn Trịnh Thải Phượng một chút.

Vương Tú Lan xong, cô liền lập tức xin : “Thì hiểu lầm . ở đây trịnh trọng xin vị nữ đồng chí .”

Nghe thấy cô xin , Vương Tú Lan còn kịp chuyện, câu tiếp theo của cô nghẹn .

“Ở nông thôn chúng , các bà các cô đàn ông của cũng giống như cách vị nữ đồng chí vị đồng chí quân nhân , còn tưởng các cô gái thành phố thích cũng giống như chúng ở nông thôn.”

“Ngại quá, hóa hiểu lầm! Hóa các cô gái thành phố ai cũng vẻ tràn đầy tình ý như ?”

“Người thành phố các cô thật thú vị!”

Mọi : Chúng , chúng , cô câm miệng , đừng bậy nữa!

Vương Tú Lan sắp phát điên , phụ nữ điên rốt cuộc từ chui . Cô tuy ý định đó, nhưng gì với Tôn Quốc Quân cả, chỉ treo thôi. Ý nghĩ mới hôm nay, phụ nữ bừa trúng !

“Là trái tim cô dơ bẩn nên ai cũng dơ. và đồng chí Tôn trong sạch, trong sạch tự nhiên trong sạch.”

Đối diện với ánh mắt sắc lạnh của Trịnh Thải Phượng, Vương Tú Lan đành cứng rắn : “Thải Phượng, chúng là bạn bè nhiều năm như , thế nào. Cậu đừng tin những lời bậy bạ của cô !”

“Trong nhà còn việc, !”

Cái miệng của Chu Linh quá lợi hại, Vương Tú Lan sợ , cô những lời kinh khủng về , nhất là chạy nhanh tránh xa phụ nữ điên .

Nhìn Vương Tú Lan chạy , trong mắt Trịnh Thải Phượng vẫn kìm lửa giận. Đặc biệt là thấy ánh mắt của Tôn Quốc Quân đang bóng lưng của Vương Tú Lan, cô càng tức đến phát điên.

vốn chướng mắt Tôn Quốc Quân, mà cô hạ đồng ý ở bên , thế mà còn dám điều!

trực tiếp tát một cái mặt Tôn Quốc Quân: “Tôn Quốc Quân, , giữa các gian tình ? Anh !”

Trịnh Thải Phượng bắt đầu nổi điên phân biệt.

Tôn Quốc Quân thói quen chiều phụ nữ. Hơn nữa bây giờ còn hẹn hò với Trịnh Thải Phượng.

Hắn đẩy mạnh Trịnh Thải Phượng , kiên nhẫn : “ xa như . Đồng chí Trịnh, cần suy xét mối quan hệ giữa chúng .”

Nói xong, xoay rời , chút lưu luyến.

Trịnh Thải Phượng thể tin bóng lưng Tôn Quốc Quân rời , gào to: “Tôn Quốc Quân, cho !”

Vừa định đuổi theo để rõ với Tôn Quốc Quân, cô một bàn tay thon gầy nắm chặt lấy cổ tay.

Loading...