Thập Niên 60: Đổi Chồng Bảy Bận, Đổi Vận Giàu Sang - Chương 172: Kẻ Thù Của Kẻ Thù Chính Là Bạn Bè!

Cập nhật lúc: 2025-08-29 16:44:36
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hách xưởng trưởng và Hách Minh La Kim Văn đoạt kịch bản của khác thì Ôn Phượng Nghi rõ, nhưng bộ dạng sợ hãi của lão già La Kim Văn , thực sự quá đáng ghét. Ôn Phượng Nghi chỉ xông lên đá cho hai phát.

Tuy nhiên, cô hành động, Hách Minh giữ , thể đá thành công.

Thấy đá thành, Ôn Phượng Nghi bưng chiếc ấm men đựng bàn của xưởng trưởng Hách, hắt thẳng nước cái mặt già đáng ghét của La Kim Văn.

“Cái lão già hổ , còn tìm trai đòi công bằng ? Khinh! Cũng tự soi gương xem xứng !”

“Bà đây vốn to chuyện, nhưng nếu ông hổ như , thì đừng trách bà đây nể mặt!”

“Niềm Tin là kịch bản dùng suất đề cử của để nộp lên xưởng, từ bao giờ thành kịch bản của ông?”

“Trước đây khác ông thích cướp kịch bản của khác còn tin, hôm nay cũng coi như mở rộng tầm mắt!”

Bị hắt nước mặt, La Kim Văn vốn đang đầy rẫy oán hận trút , lời Ôn Phượng Nghi thì giật .

Niềm Tin nộp lên danh nghĩa của cô ?

Không thể nào, Tiểu Hồ rõ ràng là kịch bản do một trẻ tuổi mới xưởng, quyền thế . Trong những chuyện như thế , mấy năm nay Tiểu Hồ bao giờ mắc . Vậy nên Ôn Phượng Nghi chắc chắn đang lừa !

, nhất định là như !

La Kim Văn cố kìm sự hoảng loạn trong lòng, Ôn Phượng Nghi, vẻ mặt giận dữ: “Ôn Phượng Nghi, cô đây là vu khống!”

Sau đó xưởng trưởng Hách: “Xưởng trưởng, việc vất vả trong xưởng nhiều năm như , công lao cũng khổ lao.”

“Chúng , những văn chương, quan trọng nhất là danh tiếng. Hủy hoại danh tiếng của , thì chẳng khác nào g.i.ế.c !”

tự nhận ngày thường đối xử với đều hòa nhã, Ôn Phượng Nghi vì chọn cô đạo diễn cho kịch bản của , mà cô hắt nước bẩn lên . Cái thói ngông cuồng thể dung túng, cần dẹp bỏ cái thói ngông cuồng khỏi xưởng!”

xin báo cáo chuyện lên Ủy ban, yêu cầu các ban ngành liên quan điều tra nghiêm ngặt!”

“Để tránh một dựa quyền thế gia đình, bắt nạt những đồng chí công nhân như chúng .”

Vừa to chuyện lên Ủy ban, xưởng trưởng Hách lập tức lo lắng.

“Lão La, đây là chuyện nội bộ của xưởng chúng , chúng đóng cửa giải quyết là , cần thiết ầm ĩ ngoài.”

An ủi xong La Kim Văn, xưởng trưởng Hách kéo một khuôn mặt khó chịu Ôn Phượng Nghi, nghiêm túc : “Ôn Phượng Nghi, cô đừng loạn nữa! Cô mau xin đồng chí La , chuyện cứ thế coi như xong!”

“Nếu thật sự ầm ĩ ngoài, thì gia đình cô cũng giữ !”

Nhìn sắc mặt của mấy , Ôn Phượng Nghi lạnh.

“Không cần, các gọi ai đến thì gọi! trong tay đủ bằng chứng! sợ!”

về phía La Kim Văn đang với ánh mắt âm trầm: “Trước khi đây, chuyện với trong xưởng ! Mọi bây giờ vây kín căn phòng để kịch bản .”

“Kịch bản chọn hiện tại đang ở bên trong, ai thể đổi !”

“Ông đó là do ông , trong tay cũng bản gốc kịch bản. Chúng bây giờ đối chiếu, xem nội dung đó giống hệt với bản gốc của !”

, ông gọi thì bây giờ cứ gọi! ông gọi cả của Sở Công an đến nữa.”

“Ai cũng con rể thứ hai của ông việc trong Ủy ban, tin tưởng họ!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-doi-chong-bay-ban-doi-van-giau-sang/chuong-172-ke-thu-cua-ke-thu-chinh-la-ban-be.html.]

Khi về nhà lấy bản gốc, Ôn Phượng Nghi gặp trai , cái ý tưởng vẫn là do trai cô đưa .

La Kim Văn chắc chắn đầu chuyện , cướp kịch bản trong xưởng chắc chắn ít, hận cũng ít. Chỉ là dám công khai, cũng đủ sức mạnh để đối đầu với La Kim Văn, uy tín trong xưởng.

Nếu Ôn Phượng Nghi quyết định ầm ĩ, thì hãy liên kết những .

Thế lực gia đình của Ôn Phượng Nghi ai cũng , mặt, chắc chắn sẽ tố cáo La Kim Văn. Cô còn tiếp tục việc trong xưởng, nên chuyện thể ầm ĩ trong xưởng, nhưng thể để ngoài tham gia .

Đương nhiên, nếu khác tìm ngoài tham gia, thì liên quan gì đến Ôn Phượng Nghi!

Hơn nữa, bản xưởng trưởng quan hệ với cô cần đối phó. Vậy chẳng còn một phó xưởng trưởng đang vội vàng lên vị trí ?

Kẻ thù của kẻ thù, chính là bạn bè!

“Cô!”

La Kim Văn tức giận đến lồng n.g.ự.c phập phồng kịch liệt, đồng thời trong mắt ẩn chứa sự hoảng loạn.

Vân Vũ

Dáng vẻ của Ôn Phượng Nghi, chẳng lẽ kịch bản thật sự là do cô nộp lên ?!

Dù là , cũng thể thừa nhận chuyện cướp kịch bản của khác, nếu trong cái giới , sẽ thật sự xong đời!

La Kim Văn cắn chặt răng, Ôn Phượng Nghi : “Cho dù nội dung kịch bản giống hệt với bản trong tay cô thì thể chứng minh điều gì? Ai sớm lên kế hoạch hãm hại , chép kịch bản của từ , chỉ để chờ đợi ngày hôm nay!”

!”

Vốn dĩ chút hoảng loạn vì lời của Ôn Phượng Nghi, Hách Minh thấy lời , lập tức hăng hái, vội vàng phụ họa.

“Nếu các cảm thấy chuyện hãm hại các , các cứ báo công an ! Tìm Ủy ban để đòi công bằng ! Dù bằng chứng chứng minh kịch bản là của !”

“Được, tìm…”

“Im miệng!” Nghe cuộc đối thoại giữa ba , xưởng trưởng Hách chỉ nhanh chóng kết thúc trò loạn !

“Ôn Phượng Nghi, cô mau về nhà , đừng loạn nữa!”

Xưởng trưởng Hách giận mắng Ôn Phượng Nghi, rõ ràng mà dẹp yên chuyện .

“Xưởng trưởng, thể để đồng chí Ôn cứ thế về . Chuyện liên quan đến danh tiếng của xưởng chúng !”

“Làm trong ngành , điều kiêng kỵ nhất chính là chép chiếm đoạt. Chuyện hôm nay nếu cứ thế dẹp yên rõ ràng, lỡ chủ nhân thật sự của kịch bản kiện xưởng chúng , thì xưởng Thượng Hải của chúng sẽ còn mặt mũi nào để tồn tại trong giới nữa!”

Một giọng nhẹ nhàng từ ngoài văn phòng vang lên. Một phụ nữ trung niên mặc áo khoác màu xanh lam mỉm văn phòng. Phía , còn vài phụ trách bộ phận theo. Ánh mắt đều xưởng trưởng Hách, quyết tâm xử lý rõ ràng chuyện ngày hôm nay.

Làm trong ngành , điều họ ghét nhất chính là chép đạo văn!

Xưởng trưởng Hách cảnh tượng , gì còn gì hiểu. Những chắc chắn liên kết , chờ ở đây!

Anh sắc mặt khó coi phụ nữ chuyện: “Phó xưởng trưởng Quản, lời cô quá võ đoán . Chuyện còn điều tra rõ ràng, lời nào cũng đồng chí trong xưởng đạo văn tác phẩm của khác?”

“Đồng chí La là cũ của xưởng chúng , cô đối xử với ông như , sẽ những cũ khác trong xưởng thất vọng, buồn lòng đấy!”

Quản Minh Nguyệt sợ đào hố, : “Xưởng trưởng gì lạ ? Những cũ trong xưởng chúng đều là quang minh chính đại, những chuyện hổ như đạo văn tác phẩm của khác.”

chuyển ánh mắt sang La Kim Văn đang sắc mặt khó coi: “Nói nữa, thầy La là một tấm biển lớn của xưởng chúng . Hiện tại nghi ngờ ông , chúng nên trả sự trong sạch cho ông !”

Loading...