Thập Niên 60: Đổi Chồng Bảy Bận, Đổi Vận Giàu Sang - Chương 143: Bà nhìn nhận chuyện của họ ra sao?

Cập nhật lúc: 2025-08-27 16:05:53
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Linh chẳng hề cảm thấy việc tính toán như .

Với chỉ thông minh của những , yêu cầu của cô là họ sẽ ngay cô đang ý đồ.

Thế nhưng, chuyện đối với họ mà chỉ là việc vặt, đồng ý cũng sẽ gây ảnh hưởng gì. Ngược còn thể khiến cô dốc hết lòng hết sức giúp họ che đậy mối quan hệ giữa Ôn Thừa Sơ và Nghiêm Dĩ Vân.

Một chuyện đôi bên cùng lợi như , chứ!

Đã đạt thứ , Chu Linh chẳng thiết tha quản hai tên ngốc trong phòng nữa.

Thậm chí cô còn chút hả hê, mong của Nghiêm Dĩ Vân sẽ mắng cho hai một trận nên .

Hừ! Ai bảo nãy hai tên ngu xuẩn đó ngay cả một câu cũng , để cô một mũi chịu sào.

Chu Linh về phòng , tiếp tục kịch bản. Cô hề hứng thú bọn họ chuyện.

Chỉ cần lợi lộc xứng đáng, cô chính là một nhân viên tận tâm tận lực.

Sự chú ý của Chu Linh nhanh tập trung kịch bản đang dở, đến mức hề lúc nào thì cuộc chuyện bên kết thúc.

Lục Hiểu Phong chuyện xong với hai "con chim cút" , liền gọi Chu Linh , bà vài câu hỏi hỏi cô.

Không ngờ ngoài cửa chẳng ai.

Bà bước khỏi cửa phòng chính, liền thấy ánh đèn ở sương phòng phía đông sáng lên.

Trời se lạnh, nhưng cửa sổ sương phòng phía đông mở toang.

Dưới cửa sổ đặt một chiếc bàn học trông vẻ cũ kỹ. Một dáng thon gầy đang bàn, tư thế đoan chính, tay cầm bút, đang chăm chú gì đó.

Thấy cảnh tượng , Lục Hiểu Phong chút kinh ngạc.

Bà từng xem hồ sơ của Chu Linh, trình độ văn hóa của cô dường như cao lắm.

dáng vẻ , khí chất hơn nhiều so với những sách hiện tại.

Vân Vũ

lên tiếng Chu Linh giật , mà bước tới cửa sổ, xem rốt cuộc cô đang gì.

Kịch bản Chu Linh đang kể về một chiến sĩ thời kháng chiến, khi đang cùng đồng đội chặn địch thì thương và hôn mê. Anh mơ thấy đến tương lai, tận mắt chứng kiến đất nước mà dùng sinh mạng để bảo vệ phát triển và lớn mạnh, đời sống của nhân dân cũng hơn.

Những vấn đề mà nhân dân lo lắng hằng ngày đổi từ chuyện thể sống sót chiến tranh , thành cơm áo gạo tiền. Trên đường phố là trẻ con nô đùa, rượt đuổi .

Trên mặt bọn trẻ tràn đầy nụ hạnh phúc, chứ còn là nỗi sợ hãi bất cứ lúc nào sẽ m·ất m·ạng vì chiến tranh.

Nhìn thấy tất cả những điều , chiến sĩ đầy m.á.u me nở một nụ rạng rỡ.

Rồi tràn đầy sức mạnh, từ chiến trường một nữa lên. Dù cho đồng đội bên cạnh hy sinh hết, vẫn mỉm cầm lấy v·ũ kh·í trong tay, lao về phía kẻ địch khổng lồ.

Bởi vì , tương lai xứng đáng.

Kịch bản hiện tại thể , nhưng chắc chắn sẽ .

Chu Linh buông bút, định đưa tay xoa xoa đôi mắt nhức mỏi, tiện thể xem bên chuyện xong .

Vừa ngẩng đầu, liền đối diện với đôi mắt mang theo ý của Lục Hiểu Phong.

Chu Linh sững sờ, đến từ lúc nào, thấy chút tiếng động nào.

"Thím đến lúc nào ? Sao gọi cháu?"

"Bên ngoài lạnh lắm, thím mau nhà !"

Chu Linh lấy tinh thần, vội vàng mở cửa mời .

Lục Hiểu Phong cũng từ chối, nhà xong lộ liễu đánh giá cách bài trí trong phòng.

Đồ đạc đều chút cũ kỹ, nhưng sắp xếp ấm áp, của sống nề nếp.

"Trời lạnh cô còn mở cửa sổ?"

Ngoài trời tối , trong phòng đèn điện, chuyện thiếu ánh sáng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-doi-chong-bay-ban-doi-van-giau-sang/chuong-143-ba-nhin-nhan-chuyen-cua-ho-ra-sao.html.]

Chu Linh rót cho bà một chén nước, đó : "Bây giờ còn quá lạnh, mở cửa sổ, cháu cảm thấy suy nghĩ thông suốt hơn một chút."

Không ảo giác của , Chu Linh cảm thấy thái độ của đối với hơn lúc nãy ít.

Vừa mang cho cảm giác như một bức tường đồng vách sắt lạnh lẽo, bất kỳ ai cũng đừng mong tìm khe hở để chui .

Mà bây giờ mang đến cảm giác như một vầng thái dương ấm áp, dịu dàng, khiến cảm thấy thoải mái.

Chẳng lẽ hai tên ngu xuẩn cho cô?

Lục Hiểu Phong gật đầu, dường như chỉ là thuận miệng hỏi mà thôi.

Sau đó bà thẳng mắt Chu Linh, trong ánh mắt mang theo một tia uy áp, ngữ khí trầm thấp hỏi: "Cô nhận chuyện của hai họ ?"

"Vì đồng ý hợp tác với họ?"

"Chẳng lẽ cô sợ hôn nhân của ảnh hưởng ?"

Nửa tháng , Nghiêm Dĩ Vân xin nghỉ về nhà.

Vừa về đến nhà, liền thả một quả b.o.m tấn, khiến cả nhà loạn xà ngầu, ngã ngựa đổ.

Nghiêm Dĩ Vân càng ba dùng thắt lưng đánh cho một trận, bắt quỳ trong sân hai ngày.

Cuối cùng nếu sư trưởng Nghiêm quá nhiều việc, thời gian dây dưa với , kết cục của Nghiêm Dĩ Vân lẽ còn thảm hơn.

Trước khi rời chỉ để một câu: Nghiêm Dĩ Vân vĩnh viễn cần trở về quân đội nữa!

Lục Hiểu Phong tuy cũng khó mà chấp nhận chuyện con trai bình thường, nhưng dù bà cũng là sống sót từ thời chiến tranh.

Những chuyện sinh ly tử biệt lớn như , bà trải qua quá nhiều, đối với nhiều chuyện đều nhạt .

Cha của Nghiêm Dĩ Vân cũng giống bà, nhưng khác ở chỗ, bà là của Nghiêm Dĩ Vân. Bà sự kiên nghị của một quân nhân, sự mềm mại của một phụ nữ.

Nhìn con trai quỳ trong sân hai ngày, cuối cùng bà cũng đồng ý với yêu cầu của .

Chỉ là khi con trai về cô đồng chí Chu Linh, bà thật sự chút kinh ngạc.

Những cô đồng chí hy sinh hạnh phúc hôn nhân vì đất nước bà gặp ít, nhưng giống như Chu Linh, xem hôn nhân như một loại lợi thế, , chính xác hơn, cô xem hôn nhân như một loại hàng hóa để bán, bà thật sự thấy mấy .

Bà cũng từng trải qua những năm tháng tuổi trẻ, rằng những cô đồng chí trẻ tuổi đều khao khát hôn nhân và tình yêu. Cách khác của Chu Linh thật sự khiến bà chút ngạc nhiên.

Lục Hiểu Phong thậm chí từng nghi ngờ Ôn Thừa Sơ và Chu Linh đều là điệp viên của địch, đang liên hợp để tính kế Nghiêm Dĩ Vân.

Cuối cùng khi điều tra hồ sơ của hai , bà mới xác định họ vấn đề gì.

Đặc biệt là khi thấy Chu Linh dùng cuộc hôn nhân đầu tiên để đổi lấy hộ khẩu trong thành, công việc và nhà ở, sự tò mò của Lục Hiểu Phong đối với cô đạt đến đỉnh điểm.

đang lợi dụng cuộc hôn nhân của để đổi lấy nhiều lợi ích hơn.

Lục Hiểu Phong một cổ hủ, nhưng bà thật sự xem một cô đồng chí thể bước , rốt cuộc là như thế nào.

Ban đầu, Lục Hiểu Phong nghĩ rằng sẽ thấy một đầy toan tính, mặt đầy vẻ con buôn, vì đạt mục đích mà từ thủ đoạn.

khi thật sự gặp, bà phát hiện Chu Linh khác xa với những gì tưởng tượng.

Thông minh, chừng mực.

Biết phận của bà, thái độ tôn trọng, nhiệt tình nhưng nịnh hót.

Biết tiến lui.

Đặc biệt là thấy những nội dung cô , nét chữ thanh tú đoan chính, tất cả đều là sự tôn sùng và kính trọng đối với những chiến sĩ bảo vệ đất nước.

Chỉ qua những con chữ đó, thể thấy cô thật sự yêu mến đất nước .

Là một lính, bảo vệ đất nước là trách nhiệm của họ.

khi thấy nhân dân bảo vệ phía tôn trọng và yêu mến họ đến , Lục Hiểu Phong chỉ cảm thấy cả tràn đầy sức mạnh.

Cũng giống như hai chữ cuối cùng Chu Linh : Xứng đáng!

Nghiêm Dĩ Vân tuy là con ruột của , nhưng thật, đến bây giờ, bà thật sự cảm thấy hai tên ngốc trong phòng đúng là chút bằng cô đồng chí hợp tác với họ .

Loading...