Thập Niên 60: Đổi Chồng Bảy Bận, Đổi Vận Giàu Sang - Chương 121: Tỉnh Táo Một Chút

Cập nhật lúc: 2025-08-27 16:05:30
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đồn công an huyện An Dương, Nghiêm Dĩ Vân Quách Hổ đánh đến mặt mũi bầm dập, bất tỉnh mặt đất, Chu Linh đang ngoan ngoãn lưng Ôn Thừa Sơ, khóe miệng giật giật.

Hắn dời mắt , nghiêm nghị hỏi Ôn Thừa Sơ: "Đồng chí Ôn, là ba các bắt?"

Vân Vũ

Ôn Thừa Sơ vô cùng tự nhiên đáp : " ."

Quách Hổ chính là tâm phúc của Vương Diệu Thành, giúp Vương Diệu Thành ít chuyện xa.

Sau khi bắt Vương Diệu Thành, những em quyền Nghiêm Dĩ Vân vẫn luôn tìm kiếm tung tích của , nhưng mãi tin tức.

Không ngờ, cái mà họ tìm mãi thấy, bây giờ đưa đến tận cửa.

Biết Quách Hổ bắt, trái tim luôn treo lơ lửng của Nghiêm Dĩ Vân cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Tâm phúc của Vương Diệu Thành, cuối cùng cũng bắt hết.

Người ở đồn công an Quách Hổ là do ba Chu Linh bắt, thấy thảm hại như , tự nhiên cho rằng tay là Ôn Thừa Sơ đang ở phía .

, trừ Ôn Thừa Sơ là một đàn ông to lớn, hai phụ nữ lưng đều trông yếu đuối, ai thể nghĩ rằng chính họ tay.

Một vài công an quen Ôn Thừa Sơ thậm chí còn khen: "Không ngờ xưởng trưởng Ôn ngày thường trông nho nhã, thủ giỏi như !"

Sau đó, vẻ mặt ghét bỏ Quách Hổ đang bất tỉnh mặt đất, chỉ thiếu nước nhổ nước bọt lên .

"Cái loại tai họa như , nên đánh một trận thật đau! Giữ một đủ để chúng hỏi cung là !"

cuối cùng chắc chắn sẽ xử bắn.

"Không ..." trai đánh!

Ôn Như Ngọc thấy họ hiểu lầm, ba bước xông lên , lập tức rõ, đó tố giác Chu Linh là kẻ chủ mưu.

lời cô còn xong, Ôn Thừa Sơ kéo về phía .

Ôn Thừa Sơ đầu Ôn Như Ngọc còn định chuyện, nụ lộ sự lạnh lùng, cảm giác ấm áp như mùa xuân như thường ngày. Đôi mắt nheo đầy vẻ uy hiếp.

Ôn Như Ngọc từ đến nay từng thấy trai dùng vẻ mặt như , lập tức dọa ngốc, trong đầu nghĩ gì, chỉ còn sự tủi ngập tràn.

Sau khi cảnh cáo Ôn Như Ngọc xong, khi đầu , vẻ mặt của Ôn Thừa Sơ trở về dáng vẻ dĩ vãng khiến như tắm trong gió xuân, với các công an xung quanh:

" , vẫn còn tà tâm, suýt chút nữa đưa em gái mất. nóng lòng quá, nên tay!"

"Xưởng trưởng Ôn , cái loại súc sinh như thì nên đánh c.h.ế.t !"

" !" Những công an chuyện những tức giận, ngược là một tràng vỗ tay khen ngợi.

Nghe thừa nhận là do đánh, Chu Linh chút ngạc nhiên.

Bởi vì đối với cô , việc thực sự cần thiết.

Ngoài việc thể khiến khác nghi ngờ về sức mạnh thể chất của cô , việc cô đánh đó là lý do chính đáng. Chỉ cần hỏi những ga tàu hỏa hôm nay, chắc chắn thể tìm nhân chứng.

Xương cụt của cô bây giờ còn đang đau âm ỉ! Đánh một trận để xả giận là chuyện đương nhiên, căn bản sợ đồn công an sẽ gì cô .

Hơn nữa tên tội ác chồng chất, cô cũng coi như là vì dân trừ hại.

tìm đồn công an đòi thưởng coi là cống hiến vô tư cho xã hội .

nếu Ôn Thừa Sơ nhận, thì cũng . Dù một nửa tiền thuốc men của Quách Hổ cô lấy .

Ôn Thừa Sơ nhận chuyện , ít nhất chuyện gì, sẽ dễ dàng nghi ngờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-doi-chong-bay-ban-doi-van-giau-sang/chuong-121-tinh-tao-mot-chut.html.]

Đương nhiên, nếu cờ khen thưởng gì đó, cô vẫn sẽ tìm Ôn Thừa Sơ để đòi.

Tiếng tăm thể cho , nhưng phần thưởng thì tuyệt đối .

đây là thứ cô "vất vả" kiếm . Tin rằng một xưởng trưởng xí nghiệp may mặc đường đường chính chính sẽ ăn chặn những thứ đáng lẽ thuộc về cô .

Ôn Như Ngọc trai chủ động ôm việc , chút hiểu tại như .

Tuy trong lòng vẫn đầy tủi , nhưng lý trí ít nhiều cũng hồi phục một chút.

Nhìn những ở đồn công an khi Quách Hổ đánh, ai trừng phạt đánh, ngược là một tràng vỗ tay tán thưởng, mặt đều là sự vui vẻ phát từ nội tâm, hề cảm xúc gượng ép nào.

Ôn Như Ngọc hồi tưởng những lời Chu Linh khi khỏi hẻm, "Buôn bán phụ nữ trẻ em, cưỡng bức phụ nữ chuyện đó". Cô ban đầu còn tưởng là Chu Linh bịa để chạy tội.

bây giờ vẻ mặt của , trong lòng Ôn Như Ngọc bắt đầu cảm thấy chuyện khả năng là thật.

Quách Hổ buôn bán phụ nữ trẻ em ?

Nghĩ đến khả năng , trong lòng Ôn Như Ngọc liền hoang mang thôi.

, từ khi còn ở Thượng Hải, Quách Hổ vẫn luôn giúp Vương Diệu Thành việc, chuyện đều lời Vương Diệu Thành.

Bây giờ chuyện như , Vương Diệu Thành bắt, là...

Không, thể nào, Diệu Thành như !

Ôn Như Ngọc vội vàng ngăn những suy nghĩ đáng sợ lộn xộn trong đầu , Ôn Như Ngọc tự nhủ trong lòng, Diệu Thành như , như !

Đó là mà cô quen từ nhỏ, ôn hòa, lịch sự, kiên cường, cảm xúc định.

Chỉ cần cô vui, sẽ dốc hết tâm tư dỗ dành cô .

Cái sẽ nỗ lực để xứng với cô , cái sẽ mãi mãi yêu cô , thể chuyện như ? Rõ ràng tôn trọng phụ nữ như , thể chuyện đó?

Ôn Như Ngọc tin, cô từ chối tin tưởng! Nhất định là những đang lừa cô .

Tình cảm trong lòng cô đang cuồng loạn, nhưng trong đầu một giọng yếu ớt đang với cô : "Đừng tự lừa dối nữa, những suy đoán của em đều là chính xác. Anh trai loại mà Quách Hổ ! Cho dù nhà họ Ôn thực lực để ở đồn công an huyện An Dương phối hợp để hãm hại Vương Diệu Thành, nhưng nhà họ Ôn thể kiểm soát lòng . Em hãy xem, ở đây ai thật lòng ghét Quách Hổ ? Quách Hổ bắt, ai mặt nở nụ xuất phát từ nội tâm ?"

"Cô bé ngốc, đừng tự lừa dối nữa. Vương Diệu Thành đây đều là giả vờ, những chuyện Quách Hổ đều là theo lời sai khiến."

Những giọng của tình cảm và lý trí khiến Ôn Như Ngọc vô cùng hỗn loạn, cô bây giờ nên tin tưởng bên nào, rốt cuộc nên tin tưởng tình cảm của là lý trí của .

Ôn Như Ngọc cứ thế hỗn loạn, như một con rối giật dây theo Ôn Thừa Sơ và Chu Linh đến bệnh viện, cho đến khi Chu Linh kiểm tra xong, cô vẫn hồn.

Chu Linh cảm ơn bác sĩ, vui vẻ khỏi phòng khám.

Xương cụt của cô chỉ bầm tím mô mềm, tổn thương đến xương, bác sĩ vài ngày là sẽ khỏi.

Vừa khỏi phòng khám, Chu Linh liền kết quả cho Ôn Thừa Sơ đang chờ cô ở cửa: "Không gì nghiêm trọng, vài ngày là sẽ ."

Xét thái độ xin của , Chu Linh liền cho họ thấy những màn "vô cực phẩm" của nữa.

liếc Ôn Như Ngọc đang thất thần ghế, nghĩ đến những lời Quách Hổ với cô , lập tức tại như !

Xem cô gái cũng là "não yêu đương" , vẫn còn chút lý trí.

Nếu thật sự là "não yêu đương", e rằng sớm cãi với trai .

Chu Linh cũng định quản họ, định tạm biệt, đột nhiên nghĩ đến tên Nghiêm Dĩ Vân hình như rằng cái tên khốn Vương Diệu Thành đó hình như hiện tại đang ở bệnh viện huyện.

Nghĩ đến chuyện Nghiêm Dĩ Vân hỏi về ngọc bội, cô đột nhiên xem trạng thái hiện tại của Vương Diệu Thành.

"Xưởng trưởng Ôn, qua an ủi em gái ?"

Loading...