Thập Niên 60: Đại Tẩu Pháo Hôi Trong Văn Niên Đại Cá Chép Đã Trọng Sinh - Chương 99

Cập nhật lúc: 2025-11-17 17:53:39
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngoài len , còn tôm khô và một ít vải vóc.

Và cả giày mới cho hai đứa trẻ để Tết.

Bạch Tú Tú lấy đồ , mở thư gửi kèm theo.

Bức thư là chị cả , nhà chồng chị cả đến chỗ chị , trong nhà bận rộn hẳn lên.

Bảo cô tự chăm sóc bản .

qua điện thoại, cô lo lắng yên, nên đợi một thời gian nữa họ sẽ về thăm cô.

Bạch Tú Tú cất thư , trong lòng cũng mong và chị cả thể về.

lâu gặp họ .

“Mẹ ơi, khi nào dì đến thăm Nguyệt Nguyệt ạ?” Cô bé trong nhà, mang về gói đồ quen thuộc, tò mò.

Mỗi gói đồ như thế , sẽ cho cô bé và trai ăn đồ ngon, là của dì và bà ngoại cho.

cô bé bao giờ gặp dì.

“Sắp , họ sẽ về sớm thôi.” Bạch Tú Tú tâm trạng , thầm tính toán khi chị cả và về, họ lẽ chia gia sản và đến huyện .

Đến lúc đó chuẩn nhiều đồ cho họ, đúng , lúc đó nhân sâm trong gian chắc cũng lớn , lát nữa đưa cho chị cả mang về.

Cô bé dì sắp đến, liền quấn lấy: “Mẹ ơi, kẹo của Nguyệt Nguyệt, để dành cho dì nhé?”

“Của con cũng cho.” Minh Minh đang vẽ tranh bên cạnh, cũng hùa theo.

Bạch Tú Tú , ôm các con về giường: “Được, để dành cho họ.”

“Thế hôm nay còn cho Nguyệt Nguyệt ăn ạ?” Cô bé mong chờ .

Bạch Tú Tú dở dở : “Hôm nay hai đứa ăn , ăn nữa. Hai đứa ngoan , tối nay còn nấu tôm khô cho hai đứa ăn.”

Hai đứa trẻ đến tôm khô, cũng đòi kẹo nữa.

Trên sân phơi thóc của làng.

Vương Thủ Thành đến đây, mấy bà lão buôn chuyện vây quanh.

“Anh Vương lão, thằng nhà , hôm nay con lợn , là do nhà phát hiện ? Anh xem vận may nhà , thật là quá .” Người là góa phụ họ Khâu ở phía tây làng. Năm nay cô hơn bốn mươi tuổi, một nuôi lớn hai con trai và một cô con gái.

Cháu trai năm nay bốn tuổi .

Góa phụ Khâu Vương Thủ Thành, mấy con lợn rừng, trong lòng chút nóng nảy.

Nếu thể xin một ít từ nhà họ thì ?

Vương Thủ Thành khen, trong lòng cũng thấy thoải mái, nhưng đông , ông chỉ thể giữ thói quen thường ngày, gật đầu với góa phụ Khâu.

“Thịt cắt , xếp hàng . Hôm nay...” Phía , đội trưởng chuẩn chia thịt, liếc nhà họ Vương, vẫn nhắc đến nhà họ .

“Hôm nay lợn rừng là đuổi theo ba cô con dâu nhà họ Vương mà , mấy cô con dâu đó đều kinh hãi, làng quyết định chia cho nhà họ nửa cái đùi lợn, những thứ khác, vẫn chia đều như cũ.”

Vương Thủ Thành thấy thế, vẫn thấy đau thịt.

Đó là năm con lợn rừng cơ mà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-tau-phao-hoi-trong-van-nien-dai-ca-chep-da-trong-sinh/chuong-99.html.]

Hơn một nghìn cân thịt đấy.

Chỉ cho họ một cái đùi lợn! Họ thiệt lớn .

Họ cảm thấy thiệt thòi, những khác trong làng họ, mắt đều đỏ lên.

Đó là cái đùi lợn đấy! Cái thành thịt muối, thể ăn cả mùa đông, thậm chí đến mùa xuân năm cũng còn.

Đội trưởng dứt khoát cắt cái đùi lợn , giao cho Vương Thủ Thành.

Rồi chia cho họ ba cân rưỡi thịt nữa.

“Sau nhà các ông gây rối nữa, đừng tưởng lợn rừng là do nhà các ông phát hiện, nhưng nếu trong làng giúp đỡ, mấy cô con dâu nhà ông đều sẽ thương.

Người trong làng chúng , thể lúc nào cũng cứu .”

“Các ông xem, hôm nay gây rắc rối lớn cho làng đến mức nào? Tuy cuối cùng làng lợi, nhưng kiểu lợi ích đạt bằng cách nguy hiểm , là đội trưởng, tuyệt đối ủng hộ. Nếu còn , loại con mồi lớn , sẽ chia thêm cho nhà các ông nữa.

Mọi trong làng đều chia đều.”

Đội trưởng lạnh mặt, cảnh cáo Vương Thủ Thành vài câu.

Chuyện nhà họ Vương là do Vương Thủ Thành quyết định, điều ông vẫn .

Vương Thủ Thành lời đội trưởng , trong lòng cũng tức giận.

Cái họ Trần nghĩ ông chia lợn rừng với ? Còn gây rắc rối cho làng? Làng gây rắc rối cho nhà họ thì đúng hơn!

là một đám ơn.

Trong lòng buồn bực, Vương Thủ Thành ngoài mặt vẫn tươi, vẻ mặt áy náy xin : “Đội trưởng đúng, chuyện suy nghĩ kỹ. Mấy cô con dâu của đều lo cho gia đình, cũng trẻ. bảo họ lên núi tìm nấm gì đó, ai ngờ họ chạy xa quá.

Mới chuyện lợn rừng .

Lần , đoán chừng là lợn rừng trả thù chăng?

Đội trưởng yên tâm, tuyệt đối để họ gây thêm rắc rối cho làng nữa.”

“Thế thì còn tạm , thôi, các ông cũng về sớm , còn tiếp tục chia thịt cho . Lão Mã, nội tạng lợn ông lấy một bộ, còn chia cho mấy chặn lưới hôm nay. Cái cần chia cho nhà họ Vương nữa.

Nhà họ lấy ít .”

Đội trưởng bàn bạc với thịt lợn.

Vương Thủ Thành trong lòng càng vui, nội tạng lợn , cũng nên là của họ mới đúng.

Thật là thiệt lớn !

“Lão Đại, cái đùi lợn con cầm .” Vương Thủ Thành cầm cái đùi lợn, khỏi sân phơi thóc một cách oai phong, liền tự cầm nữa.

Chuyển tay đưa cho Vương Thanh Hòa.

Vương Thanh Hòa né nhanh, ý định nhận.

Nhìn Vương Thủ Thành vẻ mặt ngây , Vương Thanh Hòa cũng gần: “Bố, hôm nay con lên núi mệt lắm , lão Ngũ cầm .”

“Anh cả, em mà cầm nổi cái chứ?” Vương Thanh Kỳ ghét bỏ.

Thịt lợn ăn thì ngon, nhưng lợn rừng hôi lắm, đây là thịt sống qua xử lý, hôi c.h.ế.t , mới cầm.

“Sao con cầm nổi? Lúc con cưới vợ, bế cô từ nhà đẻ về nhà chồng, đường chẳng nhanh ?” Vương Thanh Hòa nghi ngờ hỏi ngược .

Loading...