Lưu Tiểu Nga: …
Người thật sự bệnh !
“Chị dâu thứ hai, lúc ở nhà đẻ, vận may của em khác . Chị tò mò ? Tại nhà em đối xử với em như ?” Chu Kiều Kiều một cách thần bí.
Lưu Tiểu Nga thấy lạ, lúc cô ở nhà đẻ, bố đối xử với cô .
Chuyện nhà Chu Kiều Kiều , cô quả thật tại .
Chu Kiều Kiều đắc ý Lưu Tiểu Nga đang tò mò: “Đó là vì họ đối xử với em, sẽ gặp may. Chị xem mấy chị dâu em, đều sinh con trai. Cuộc sống nhà đẻ em, cũng phất lên như diều gặp gió.
Lúc em ở nhà đẻ, lên núi là nhặt đồ .
Những phụ nữ đối xử với em, cũng đều sinh con trai!”
Con trai!
Lưu Tiểu Nga kinh ngạc, hai chữ "con trai" đập mạnh lòng cô, khiến cô gần như mất lý trí.
“Thật, thật ?” Nghĩ kỹ , các chị dâu nhà đẻ của con dâu thứ năm, hình như quả thật đều con trai.
Chắc là thật, nếu các chị dâu đối xử với em chồng chứ?
Nghĩ đến đây, ánh mắt Lưu Tiểu Nga Chu Kiều Kiều trở nên nóng bỏng.
Chu Kiều Kiều thấy cô như , rằng mục đích đạt !
“Chị dâu thứ hai, em với chị chuyện , thật ý gì khác. Mẹ chồng đối xử với chồng em, và cả trai thứ hai nữa, chồng em và trai thứ hai cũng là hy vọng lớn nhất để công nhân, chúng gần gũi một chút, cùng lên núi, lợi lộc gì em cũng sẽ lo cho chị.
Nếu chị cũng thể lo cho em một chút, thì càng .
Sau lên xã, hai chị em cũng nương tựa, đúng ?”
Mỗi lời Chu Kiều Kiều , đều khiến Lưu Tiểu Nga cảm thấy tim đập nhanh hơn!
Cô liên tục gật đầu: “Em yên tâm, em chính là em gái ruột của chị.”
Hai chuyện sôi nổi trong phòng, còn ở phòng phía Tây nhà họ Vương.
Bạch Tú Tú đầy mong đợi Vương Thanh Hòa: “Thế nào? Hôm nay gặp chú Tư Ngô ?”
Vừa , cô đưa hai cái bánh bao nhân thịt thuộc về Vương Thanh Hòa cho : “Bánh bao nguội , nhưng trời cũng lạnh, ăn cũng , mau ăn !”
Vương Thanh Hòa đỏ mặt nhận lấy bánh bao vợ đưa, trong lòng ngọt ngào.
cũng khỏi lo lắng, từ vợ ngất xỉu ngoài ruộng, cô đối xử với hơn nhiều.
Cô thật sự vấn đề gì về sức khỏe chứ?
“Hôm nay gặp chú Tư Ngô , chú ngày mai sẽ hỏi giúp chúng .
Chậm nhất là ba ngày sẽ tin tức, lúc đó hai chúng sẽ gặp núi, sẽ tìm cách mang về.” Vương Thanh Hòa đối diện với ánh mắt mong đợi của vợ, đành gác lo lắng trong lòng, hết trả lời chuyện cô .
Sau đó mới tiếp tục nhắc đến chuyện khám bệnh: “Tú Tú, ngày mai chúng đến bệnh viện ?”
Bạch Tú Tú: …
Người đàn ông ?
Ngày nào cũng mong cô bệnh ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-tau-phao-hoi-trong-van-nien-dai-ca-chep-da-trong-sinh/chuong-54.html.]
Thấy vẻ mặt ngây ngốc đầy lo lắng khuôn mặt tuấn tú của , Bạch Tú Tú liếc một cái: “Sao? Anh mong bệnh ?”
“Không , thể chứ?” Vương Thanh Hòa vội vàng lắc đầu phủ nhận, sợ cô hiểu lầm, lo lắng đến mức sắp nên lời: “, chỉ là thấy gần đây em đối xử với quá. Tú Tú, em thật sự chuyện gì ?
Em yên tâm, dù em mắc bệnh gì, cũng sẽ bỏ mặc em.
Chỉ cần còn một thở, nhất định sẽ chữa bệnh cho em, để em c.h.ế.t .”
Vương Thanh Hòa đến đây, khóe mắt đỏ hoe.
Anh đôi mắt , ánh mắt trong veo.
Bộ dạng đỏ hoe mắt, trông chút đáng thương như trong tiểu thuyết.
Bạch Tú Tú những lời cảm động của , biểu cảm càng lúc càng bất lực: “Anh sắp , lắm, nhưng bệnh.”
“Thật ?” Vương Thanh Hòa vẫn bất an.
Bạch Tú Tú hiểu, cô đối xử với một chút, đến mức ?
Cô ôm lấy , hôn vài cái: “Thật!”
“Vậy em đột nhiên … với như ? Trước đây bánh bao em đều ăn cùng hai đứa trẻ, đồ ăn vặt là của riêng em, kẹo là của Minh Minh và Nguyệt Nguyệt nhà . Đường đỏ là của em…” Vương Thanh Hòa bắt đầu kể những chuyện đây của Bạch Tú Tú.
Nghe đến mức Bạch Tú Tú chút chột , đây cô đối xử với như ? Cô ho khan vài tiếng ngượng ngùng: “ chỉ là cảm thấy, quan trọng với chúng . Nếu chuyện gì, ai sẽ chăm sóc và hai đứa trẻ chứ? Phải tiết kiệm, thể để đói.”
Vương Thanh Hòa: …
Là ?
Anh vẻ mặt mờ mịt.
Bạch Tú Tú nghiêm mặt: “, là như đấy. Nếu thích đối xử với , thì ngày mai sẽ đối xử với nữa.”
Không thể với rằng, cô chuyện báo thù cho cô trong vài thập kỷ tương lai, cho cảm động chứ?
“Đừng! thích.”
Vương Thanh Hòa đỏ mặt, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, may mà cô .
Chỉ cần cô , dù vì lý do gì đối xử với , cũng vui.
Tú Tú là một luôn nghĩ cho bản như , nếu cô thích , thể gả cho , và sinh con với chứ?
Anh chỉ là thích , chứ thật sự ngu ngốc.
Nghĩ , Vương Thanh Hòa trong lòng xúc động, ghé sát hôn.
Bạch Tú Tú chặn miệng : “Nói chuyện nghiêm túc, ngày mai lén lút bán t.h.u.ố.c bắc của chúng . Hoàng kỳ một tệ một cân, đến tiệm t.h.u.ố.c Khang Phục cần phiếu, xem nhà nào khác cần phiếu . Nhân sâm, thấy nhân sâm mười năm tuổi ở tiệm t.h.u.ố.c Khang Phục thể bán một trăm tệ.
Anh đến nhà khác, thử đòi một trăm tệ, và thêm một ít phiếu xem .
Kim ngân hoa lượng ít quá, chúng động đến vội.”
Bạch Tú Tú nhỏ với , bàn bạc chuyện quan trọng.
Cô đẩy , mở gian vòng tay.
Trước mặt cô xuất hiện, vẫn là màn nước, và hộp thuốc.
Trên màn nước, dòng chữ vàng kim lớn : Hoàng kỳ chín, xin vui lòng thu hoạch kịp thời.
Bạch Tú Tú nhấn thu hoạch, lập tức một đống hoàng kỳ còn tươi xuất hiện mặt đất. Đây đều là những hạt giống cô thu thập đó.