"Ông, nhiều tiền như , ông cho bà già nào ?"
"Mày, mày chọc tức c.h.ế.t tao ?"
Vương Thủ Thành ngờ đứa con trai xui xẻo nhắc đến "bà già" nào đó.
Bà già nào thể tiêu hết tiền của ông?
Vương Thủ Thành tức đến đau gan: "Nào tao tiêu? Là mày vô dụng, lừa ."
"Làm thể? Mẹ chẳng trong ?" Vương Thanh Kỳ là đầu tiên tin.
"Là chuyện khi bà , vốn dĩ... khi tao giúp cái tên Hạ Hữu Đức chuyện thất đức đó, tao một khoản tiền lớn, những năm nay, cái thằng khốn Vương Thanh Hòa đáng c.h.ế.t đó việc cho gia đình, tao cũng tiết kiệm kha khá.
Cộng là hơn hai ngàn đồng lận.
Thế mà mày lừa, tưởng rằng khổ chủ của chuyện năm xưa tìm đến, họ tống tiền, một khoản tiền lớn đưa hết cho .
Đến khi tao thì chẳng còn gì nữa.
Tao cũng thể gì mày , ngoài việc giúp bà giấu diếm, tao còn gì nữa?"
Vương Thủ Thành kể.
Mấy đều cạn lời.
Bị sốc vì gia đình nhiều tiền như , cũng nghi ngờ tính xác thực của chuyện .
Trong lòng Vương Thủ Thành vẫn chột , cố ý ít một nửa tiền, nếu họ gia đình hơn bốn ngàn đồng, và đều lừa hết.
Cuộc sống của ông coi như kết thúc .
"Bố, chuyện hợp lý, họ thể chuyện ? Trừ khi là cái tên Hạ Hữu Đức tự biên tự diễn, chỉ đến lừa bố. Nếu , khác thể ?"
Chu Kiều Kiều là đầu tiên phản ứng.
Vương Thủ Thành vốn đang mải , cũng ngừng ngay lập tức.
Thay đó là cơn giận dữ: "Tao nó thứ lành gì! Tao còn đang suy nghĩ, là ai lừa mày, rõ ràng đến thế.
Nghe con , thể là cái lão già .
Nó thối nát !"
Vương Thủ Thành lúc tức giận chân thật, ông bây giờ cũng nghi ngờ, chính là cái tên Hạ Hữu Đức tìm !
Nó thể chuyện thất đức là tìm đ.á.n.h cắp con của trai , thì cũng thể cái chuyện tồi tệ , nếu ai nhà họ tiền chứ.
Vẻ tức giận của Vương Thủ Thành hề giả dối.
Điều cũng khiến những khác tin tưởng hơn một chút.
Chuyện lừa là thật, dù tự lừa, thì chắc cũng là cả hai cùng lừa.
"Bố, bố đến nữa, cuộc sống con và lão Tam cũng sống cùng bố nữa. Lợi lộc trong nhà của chúng con, chuyện thì chúng con đều gánh chịu.
Con ngày nào cũng việc cực nhọc, cảm giác như đang gánh vác cho cả nhà?
Bố cũng đừng chúng con chiếm tiện nghi nữa, năm nay con và lão Tam theo bố mà lo lắng sợ hãi.
Số tiền kiếm còn bù tiền nhà mất .
Con và lão Tam ở cùng bố nữa, bố gì thì , bố phát tài chúng con cũng ganh tị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-tau-phao-hoi-trong-van-nien-dai-ca-chep-da-trong-sinh/chuong-396.html.]
Chúng con cũng cần bố bao nhiêu, dù chúng con chia gia tài.
Bố đưa cho chúng con hai trăm đồng tiền chia gia tài.
Nếu , đừng ai mong yên , con sẽ phanh phui hết mấy chuyện tồi tệ của bố ngoài."
Triệu Thúy Hoa chơi bài liều mạng.
"Mày!" Vương Thủ Thành ngờ con dâu lão Tam lúc chuyện .
Chu Kiều Kiều , mắt sáng lên.
Hai trăm đồng mà bớt một chia tiền với họ, đương nhiên là .
Hơn nữa, gia đình cũng sẽ đỡ chật vật hơn một chút.
"Được, chị dâu ba riêng, thì cứ riêng . Bố, trong tay bố thể nào hai trăm đồng chứ? Số tiền gần đây đến tay bố, bố lấy hai trăm cho chị dâu ba.
Phần còn đưa cho chúng con giữ.
Việc ăn chợ đen, vẫn do bố quản lý, nhưng tiền trong nhà, bố chỉ chia phần của , tuyệt đối quản lý nữa."
Thái độ của Chu Kiều Kiều kiên quyết, cô quá chịu đựng cái cảnh nhà họ Vương coi như cây hái tiền .
Cô khiến cả nhà giúp đỡ .
Vương Thủ Thành mặt mày đen sạm, ông từ chối, nhưng giờ ông cũng thể từ chối .
Trong tay ông chỉ còn năm trăm đồng thôi.
Vương Thủ Thành lấy tiền , Chu Kiều Kiều thấy vẫn còn thiếu một khoản lớn như , trong lòng cũng thấy bực bội.
Triệu Thúy Hoa cầm hai trăm đồng, kéo chồng , ôm con trai phòng dọn đồ đạc.
"Con dâu út, cả nhà chúng chủ trương chia gia tài, con để nhà lão Tam riêng như ? Con..." Vương Thủ Thành vui định trách móc.
Chu Kiều Kiều lạnh: "Bố nếu cùng mất tiền, nhà lão Tam cớ để riêng?
Lỗi của bố, bố đổ lên đầu con?
Nếu vì chúng con hiếu thảo, con cũng đòi chia gia tài."
"Lão Ngũ?" Vương Thủ Thành đứa con út đang im lặng, bất mãn hỏi nó.
Vương Thanh Kỳ trong lòng cũng xót tiền, bố hỏi , liền tỏ vẻ chán ghét: "Bố, vợ con đúng đấy, nếu vì bố, ba chị dâu ba cớ để chia gia tài? Chúng con chia, là vì chúng con đủ hiếu thảo.
Số tiền đó, dù bố cũng bù .
Con bảo , bố trả tiền cho cả từng tháng một, hóa là lừa hết, căn bản tiền.
Nếu vì bố và quá ngốc, nhà chúng con cần khổ sở trả nợ ?
Bố còn đổ cho vợ con."
Vương Thanh Kỳ đầy bụng oán khí.
Vương Thủ Thành tức đến hoa mắt chóng mặt: "Mày, cái thằng trời đ.á.n.h thánh vật, tao đứa con như mày chứ? Nếu vì vợ mày, nhà cả chúng mày đừng hòng chia gia tài!"
"Bố, hai chuyện con thấy cũng thể hòa , nhà ai cũng đừng ai nữa. Bố cũng đừng dùng chuyện để uy h.i.ế.p con nữa, cả nhà cùng kiếm tiền cho ."
Chu Kiều Kiều lập tức đưa yêu cầu.
Cô quá chán ngán việc bố chồng cứ động một tí là lấy chuyện cô hại Chu Kiều Kiều, gia đình tốn tiền cứu cô để khó cô .