Vương lão Tứ vốn dĩ sắp ngủ , vợ là Trần Phương thúc cùi chỏ một cái, cũng tỉnh . Lơ mơ hùa theo: “, bố và Hai đúng.”
Cả nhà , trừ hai vợ chồng Triệu Thúy Hoa đang xem kịch và Vương Thanh Kỳ dám lên tiếng, những khác đều tán thành lời của Vương Thủ Thành.
Chu Kiều Kiều tức tối đầy bụng. “Bây giờ còn chắc thành công mà, bàn chuyện sớm quá ?”
Chu Kiều Kiều cam lòng, chuẩn hoãn chuyện , nếu thể rơi tay cô, chuyện thà đừng thành thì hơn. Tốn tiền của cả nhà!
“Không sớm, nếu thành công mới bàn thì muộn mất. Vợ lão Ngũ, cô gả nhà họ Vương chúng , chính là nhà họ Vương, đồ của cô cũng là đồ của gia đình, đồ của gia đình cũng sẽ chia cho cô một phần. Cô yên tâm , bố sẽ bạc đãi hai đứa .” Lời của Vương Thủ Thành, vẫn chỉ một ý .
Chu Kiều Kiều trong lòng chán ghét cả nhà đến tận cổ, nhưng bây giờ cô thể ly . Cô trả giá nhiều như cho cái giấc mơ , bây giờ còn đường nữa. Mấy cái lợi nhỏ , so với cảnh tượng lớn trong mơ, chẳng là gì cả!
Chu Kiều Kiều nghĩ , khóe miệng giật giật: “Con .”
Thấy cuối cùng cô cũng chịu nhượng bộ, Vương Thủ Thành hài lòng: “Ừm, vợ lão Nhị, mau dọn cơm bàn , cả nhà đói bụng hết , cô còn ngây đó gì?”
Lưu Tiểu Nga gọi tên dám cãi , vội vàng dọn.
Chu Kiều Kiều tủi ăn: “Bố, hôm nay con đói lắm, ăn nữa .”
Nói xong liền về phòng.
Vương Thanh Kỳ thấy vợ ngay cả cơm cũng ăn, thầm kêu , rõ ràng là giận ! Anh cũng kịp ăn, vội vàng phòng.
Trong phòng, Chu Kiều Kiều thấy , giận quá ném chăn và gối bọc : “Sao lấy cái thứ nhu nhược như ? Anh cứ hùa theo nhà mà bắt nạt ! Ban đầu còn sẽ để chịu ấm ức, còn nhất định cuộc sống của trong nhà sẽ là nhất. Anh xem bây giờ? Thành cái gì !”
Vương Thanh Kỳ dạo cuộc sống khá suôn sẻ, công việc, nhà ở trong huyện, ngay cả mấy em cũng thiết với hơn. Mặc dù đó đ.á.n.h ở chợ đen, nhưng lợi ích của chợ đen bày mắt. Anh cảm thấy cuộc sống của , vợ vẫn hài lòng?
Vương Thanh Kỳ bực bội, ném cái chăn sang một bên: “Vợ , lời cô là ý gì? Ai bắt nạt cô nữa? Nhà đang yên ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-tau-phao-hoi-trong-van-nien-dai-ca-chep-da-trong-sinh/chuong-374.html.]
“Yên ? Yên cái gì? Bố rõ ràng là giao hết chuyện chợ đen cho ông . Sau nhà kiếm bao nhiêu tiền, đều là ông quyết định. Ông chỉ thiếu điều trực tiếp đòi công thức thôi, còn ông thiên vị ? Hôm nay họ cùng ép , còn chẳng thèm giúp một câu.” Chu Kiều Kiều nức nở vì tức.
“Vợ , cô đừng mà, cái … là nghĩ bố đúng ? Cô xem chúng đều , những chuyện đó mà thật sự giao cho cô, chúng quán xuyến nổi ?” Vương Thanh Kỳ cảm thấy, bây giờ quan trọng nhất là một đứa con.
Hơn nữa… còn là ở trong thôn ngày xưa nữa. Anh việc ăn ở chợ đen đại diện cho cái gì , đó đều là những chuyện phạm pháp! Bị bắt là tù. Nếu vợ quản cái mớ rắc rối đó, phát hiện, cũng liên lụy.
Bố thì khác, ông lớn tuổi , cùng lắm là để ông gánh một . Dù đến lúc đó những khác thừa nhận là mà?
Vương Thanh Kỳ vội vàng tiến gần Chu Kiều Kiều, suy nghĩ của : “Vợ , việc ăn ở chợ đen, nếu lớn thật sự nguy hiểm bao? Cô xem mấy bắt hôm ? đều trại cải tạo. Nguy hiểm như , để bố ? Chỉ cần hai vợ chồng lợi ích là .”
“Anh đừng dùng những lời dỗ , cho , vận may của như , thể nào…” Chu Kiều Kiều một nửa, thôi. Mặc dù vận may đúng là , nhưng vận may của cô quả thật còn mạnh mẽ như nữa. Ngay cả con dê núi cũng giữ .
Để ông già tiếp quản cái mớ đó, cô và Vương Thanh Kỳ tỉnh thành. Đến tỉnh thành, nơi Vương Thanh Kỳ phát tài , cuộc sống của cô chẳng sẽ lên ? Đó mới là điều quan trọng nhất.
Chu Kiều Kiều nghiến răng, mắt đỏ hoe : “Vậy bảo bố hứa với chúng , cả nhà ưu tiên dùng tiền việc hai vợ chồng tỉnh thành, chúng nhất định tỉnh thành.”
Lại là tỉnh thành! Nhắc đến tỉnh thành, Vương Thanh Kỳ thấy phiền muộn: “Cuộc sống nhà bây giờ ? Trong huyện cũng chẳng mấy nhà sống hơn nhà . Cả nhà ở cùng , còn thể giúp đỡ lẫn . Công việc của cũng đang , vợ cô…”
“Thanh Kỳ, nên vận may của đúng ?” Chu Kiều Kiều quyết định tiết lộ một chút cho .
Vương Thanh Kỳ sững sờ: “Cái thì đúng, vận may của cô đến mức quái gở.”
“Cách đây lâu đột nhiên mơ, mơ thấy khi hai vợ chồng tỉnh thành, cuộc sống của hai đứa hơn bây giờ gấp mấy ngàn mấy vạn . Nhiều năm , hai vợ chồng ở tỉnh thành đều là nhân vật lớn! Thanh Kỳ, là vợ , hai đứa mới là một nhà. lừa ai cũng thể lừa . Anh tin , chỉ đến tỉnh thành, mới là nhất cho hai đứa .”
Trong lòng Chu Kiều Kiều khinh bỉ Vương Thanh Kỳ một chút chí tiến thủ cũng , thậm chí còn sống hơn Vương Thanh Hòa và họ. Mặt khác chỉ thể dựa . Đành chọn lọc những chuyện trong mơ của cô mà kể cho .
Vương Thanh Kỳ đến ngây : “Đây chẳng qua chỉ là một giấc mơ thôi mà?”
“ ít khi mơ, hơn nữa, giấc mơ chân thật. Vận may của như , thể là bình thường , thể cưới , cũng thể là bình thường .” Chu Kiều Kiều cam lòng tiếp tục thuyết phục .