“...” Hạ Minh còn cãi .
Rồi thấy Bạch Tú Tú mỉm với dịu dàng, đó cũng vô tình : “ đó Hạ Minh, chẳng bố bảo đến giúp và việc ? Thế thì, chỉ lấy tiền mà việc ? Bánh bao buổi sáng, đó là bữa sáng miễn phí nhé.”
“Hả?” Hạ Minh ngây .
Chị dâu cô ... cô nên cảm thấy hổ mà xin , giúp Tiểu Trương, hết chỗ việc còn ?
Việc nhà, chẳng lẽ nên là cô ?
Cô là một phụ nữ!
“Việc trong nhà sắp xong ? Hay là quét luôn cả cái sân ? Tuy là dạo ai ở, nhưng cũng thể bẩn như thế .” Bạch Tú Tú đang nghĩ xem đợi cô và Thanh Hòa định ở thành phố tỉnh , nên bán căn nhà cũ .
Lúc , quá nhiều nhà cửa là chuyện .
Huống chi là một căn nhà lớn như , hơn nữa... cô còn cái bảo vật đó.
So với sự kích động khi mới chiếc vòng tay gian ban đầu, bây giờ cô thận trọng hơn.
Quan trọng nhất là cả nhà thể sống .
“Tại ? quét!” Hạ Minh dứt khoát từ chối.
Cậu còn lời , tại lời một chị dâu?
Ngay cả cả cũng chỉ mới nhận , chị dâu tính là gì?
“Không quét? Vậy thì thôi .” Bạch Tú Tú cũng đáp dứt khoát.
Hạ Minh hừ lạnh một tiếng, chuẩn tìm chỗ nghỉ ngơi. Ứng dụng tiểu thuyết miễn phí Aidu, quảng cáo, cập nhật nhanh nhất.
Bạch Tú Tú thong thả bổ sung một câu: “Gia đình bảo đến đây cùng chúng dọn đồ, gì cả, về nhà khi họ chuyện, đặc biệt là bố ...”
Hạ Minh lập tức khựng .
Cả cứng đờ ở đó.
Bạch Tú Tú mặc kệ bây giờ tủi , nhà họ Hạ bảo đến giúp, thì cứ giúp việc cho .
Người nhà họ Hạ dùng thì thật là phí.
Không thể để tiếng giúp đỡ chị cho lấy mất, khi ăn uống miễn phí, còn ở đây chơi miễn phí, gì chuyện dễ dàng như ?
Hạ Minh mặt mày mếu máo, hài lòng đầu trừng mắt Bạch Tú Tú, như ăn tươi nuốt sống .
Bạch Tú Tú đưa chổi cho : “Đừng tủi nữa, lát nữa còn kịp giờ về nhà đó.”
Nói , Bạch Tú Tú cũng nhà xem những thứ mà Tiểu Trương và những khác dọn dẹp xong.
Cô lén lút bỏ những đồ lặt vặt mà họ kịp dọn dẹp gian của .
Bên ba đang bận rộn.
Ở văn phòng.
Tiểu Đường càng nghĩ về chuyện hôm nay càng thấy tủi , ngay cả cũng còn tâm trí, cô đột nhiên dậy: “Chủ nhiệm, khỏe, về nhà nghỉ ngơi.”
Chủ nhiệm Uông liếc Tiểu Đường, gọi cô qua.
Tiểu Đường mặt cô , vẫn là bộ dạng cam lòng nhưng dám bộc phát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-tau-phao-hoi-trong-van-nien-dai-ca-chep-da-trong-sinh/chuong-372.html.]
Trông rõ ràng là đang hờn dỗi.
Chủ nhiệm Uông uống một ngụm nước, đưa đồ tay cho cô: “Tiểu Đường, đây là công việc mà cô lơ là trong mấy tháng nay. Cô xong hết chỗ công việc trong vòng một tháng, đợi xong, cô hãy bàn giao, đổi chỗ việc .”
Tiểu Đường , mặt mày tái mét ngay lập tức: “Cái gì? , xin chuyển mà.”
“Đó là quyết định của , cô hợp với phố Ngô Đồng, giúp cô xin điều chuyển . Nhà cô cũng gần đây, giúp cô xin chuyển đến công xã gần nhà, cô qua đó việc cho .” Chủ nhiệm Uông giải thích nhiều với cô .
“ ! Chủ nhiệm, cô quá thiên vị ! Bạch Tú Tú cho cô bao nhiêu đồ ?
Chỉ vì sáng nay tranh cãi với cô , cô liền đuổi ?”
Vẻ mặt của Tiểu Đường méo mó, hận đến nghiến răng nghiến lợi.
“Những việc cô trong thời gian , đều thấy hết. Không thiện với đồng nghiệp, tận tâm với công việc, luôn lơ là, thậm chí là phối hợp việc, khiến cho cả văn phòng tăng thêm khối lượng công việc vì hành vi của cô.
Lại còn thường xuyên xin nghỉ.
Tiểu Đường, cô đạt tiêu chuẩn dùng ở chỗ , nghĩ nên điều chuyển cô đến một nơi phù hợp với cô hơn.
Cô hãy qua đó rèn luyện cho .”
Mặc cho Tiểu Đường giãy giụa thế nào, thái độ của Chủ nhiệm Uông vẫn là ý .
Nước mắt Tiểu Đường lưng tròng, cô trừng mắt Chủ nhiệm Uông, thấy Chủ nhiệm Uông thèm để ý đến , cô cầm lấy túi vải của , chạy ngoài.
Đáng ghét, đều là của Bạch Tú Tú! Đều là cô !
Tiểu Đường ôm bụng đầy ấm ức, chạy đến văn phòng khu phố khác.
Trên đường cô dường như mệt.
Đến nơi thì kịp lúc tan sở.
Khi cô thấy Chu Kiều Kiều, cô liền xông thẳng đến.
“Kiều Kiều em gái, em giúp chị.” Tiểu Đường nắm lấy cánh tay Chu Kiều Kiều, bắt đầu nức nở.
Khóc đến nỗi Chu Kiều Kiều chịu nổi.
Giúp gì mà giúp?
Lúc cô liên lạc với Tiểu Đường , là để động tĩnh của Bạch Tú Tú, bây giờ Bạch Tú Tú thành phố tỉnh , chẳng còn chút tác dụng nào nữa.
Tại giúp cô chứ?
Chu Kiều Kiều thầm rủa một hồi, nhưng vẻ mặt vẫn tạm .
“Không chị Đường đây ? Chị ? Có chuyện gì chúng chuyện đàng hoàng, gì chứ?”
Tiểu Đường vô cùng dữ dội, những xung quanh đều về phía cô .
Một lúc , Tiểu Đường bắt đầu mắng Bạch Tú Tú: “Không là Bạch Tú Tú đó ? Cô đáng c.h.ế.t, hại . Sáng nay cô đến chuyển quan hệ lương thực, chẳng chỉ móc cô vài câu ? Chủ nhiệm Uông bây giờ liền điều đến công xã .
Tại chứ? Chỗ nào ?”
Tiểu Đường kích động đến mức hận thể lôi Bạch Tú Tú đến đ.á.n.h một trận.
Chu Kiều Kiều liên quan đến Bạch Tú Tú, ngay lập tức còn ý định mặc kệ nữa.
“Sao thể là chị ? Chị dâu lớn của , rõ nhất, cô ham ăn lười , còn độc ác nữa. Sự siêng năng mặt mấy , đều là cố ý giả vờ, chỉ để thể hiện mặt Chủ nhiệm Uông thôi.”