Thập Niên 60: Đại Tẩu Pháo Hôi Trong Văn Niên Đại Cá Chép Đã Trọng Sinh - Chương 352

Cập nhật lúc: 2025-11-18 15:22:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoặc là để vợ chồng Hạ Thành qua ở.

Căn nhà mua , chẳng lẽ hưởng chút lợi lộc nào ?

Giờ mà đưa theo một bà già về thì ?

Lần nhắc đến, bà còn tưởng là đùa, ai ngờ là thật ?

Bà thím Ngụy lúc cũng thấy tiếng động bên ngoài, liền khỏi phòng.

“Ôi chao, ... đến mà báo một tiếng ? còn thêm cơm nữa chứ, hai vị cứ đến gấp gáp thế .” Bà thím Ngụy thiện cảm gì với ruột của con rể.

Lúc họ đến, bà thấy .

Đến tối muộn, hề báo một tiếng nào, vội vội vàng vàng.

vốn định để mấy ở bên ngoài lâu thêm một chút, ngờ con gái và con rể về sớm như .

Bây giờ chỉ thể giả vờ như đến.

Tề Nghênh Nghênh thấy bà thím Ngụy chướng mắt , càng thêm khó chịu, cái gì ? Cứ như thể họ đến gấp gáp, coi trọng .

Hơn nữa, bà bên ngoài hơn mười phút , lẽ nào thấy ?

Khiến bà lạnh cóng cả tay chân.

“Không cần bà cơm cho chúng , đừng để chúng ngoài chịu lạnh là . Vả , tối nay , cơm gì? Căn nhà cơm xong khó dọn dẹp, còn tốn thời gian.” Tề Nghênh Nghênh mấy câu mỉa mai đáp .

Bà thím Ngụy kinh ngạc.

Tối nay luôn á?

còn tưởng mấy chỉ là đến đột ngột, ai ngờ cũng đột ngột như .

Thậm chí sáng ngày mai cũng mà?

“Nhà chúng sắp xếp thỏa công việc cho hai đứa , đương nhiên gấp. Trong nhà bận rộn lắm, đoàn tụ sớm, cũng sống đàng hoàng. Chẳng lẽ đồ đạc của các con vẫn dọn xong ?”

Tề Nghênh Nghênh nhíu chặt mày.

“Mấy như đột ngột đấy, ít cũng báo một tiếng chứ?”

Bà thím Ngụy vui cằn nhằn một câu.

bận tối mắt tối mũi, thời gian báo ? Dù thì mau lên, chúng xuất phát thôi, dọn đồ đạc xong là ngay.”

Tề Nghênh Nghênh thúc giục họ.

Bà thím Ngụy tiếc thịt dê, cũng con gái nghĩ cách , để mang đây?

Ở tỉnh thành, thể tùy tiện rừng săn b.ắ.n như ở đây .

“Chúng con dọn đồ đạc, mấy đợi ở đây .” Vương Thanh Hòa nhíu mày, tuy hài lòng về chuyện , nhưng tỉnh thành sớm cũng lợi cho và Tú Tú.

May mà hai ngày chào hỏi chú Trần và sư phụ .

Bạch Tú Tú thấy chồng đồng ý, cũng gì: “Mẹ, chúng dọn dẹp . Mẹ giúp con dọn đồ đạc của hai đứa bé, con và Thanh Hòa phòng chúng con dọn đồ khác.”

“Được, con .” Bà thím Ngụy xong, phòng của hai đứa bé và bà , đóng cửa mới bắt đầu kiểm kê dọn dẹp đồ đạc.

May mắn là đây họ chuẩn , nghĩ rằng ngày nào đó thì cần dọn gấp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-tau-phao-hoi-trong-van-nien-dai-ca-chep-da-trong-sinh/chuong-352.html.]

Nên dọn dẹp nhanh.

Còn phòng của Vương Thanh Hòa và Bạch Tú Tú thì càng đơn giản hơn.

Bạch Tú Tú ném hết những thứ giá trị gian trữ đồ, bao gồm cả phần lớn lương thực cũng cất .

Chỉ để một thứ trông vẻ cồng kềnh nhưng nặng và giá trị.

Đợi đến khi dọn xong, Tề Nghênh Nghênh thấy vẻ mặt đầy ghét bỏ.

Con trai lớn và con dâu chỉ bấy nhiêu đồ đạc ?

“Hạ Thành, giúp trai con mang đồ đạc .” Tề Nghênh Nghênh thúc giục con trai, đứa trẻ cùng Hạ Minh đờ một bên trông thể thống gì chứ?

Mặc dù bà thiên vị hai đứa , nhưng con trai lớn dù cũng là con trai bà .

Đã nhận về , cũng thể quá lạnh nhạt.

Kẻo chê .

“Con .” Hạ Thành miễn cưỡng qua, vẻ tình nguyện gần như hết lên mặt.

Vương Thanh Hòa liếc một cái, trực tiếp vác gói hành lý to bằng hai lên vai.

Trong ánh mắt kinh ngạc của Hạ Thành, nhẹ nhàng trả lời một câu: “Không cần .”

Nói xong, sang vợ : “Tú Tú lát nữa khóa cửa nhé.”

“Được.”

Vương Thanh Hòa vác gói hành lý to như một ngọn núi nhỏ ngoài, trong nhà, Hạ Minh đang thẫn thờ lúc bỗng tỉnh táo hẳn: “Mẹ, cả con sức mạnh lớn như ?”

Tề Nghênh Nghênh nuôi Vương Thanh Hòa nên nhiều về tình hình của .

Chỉ chịu khó việc, nhưng bây giờ xem, chỉ là chịu khó việc thôi , với sức mạnh , việc cũng .

Bà thím Ngụy cũng nhanh chóng dọn xong đồ đạc của hai đứa bé và bà , đồ đạc của trẻ con nhiều. Chỉ là một ít quần áo, còn đồ ăn và đồ quý giá của bọn trẻ, hầu hết đều ở chỗ Bạch Tú Tú.

Chỉ một phần nhỏ cần bà thím Ngụy cầm.

dẫn hai đứa bé lúc vẫn đang quấy ngoài.

Trong tay xách mấy cái túi lớn.

“Con rể ?” Bà thím Ngụy ngoài, thấy trong nhà bóng dáng con rể, chỉ con gái đang cầm một cái túi nhỏ.

Hơi thắc mắc.

“Anh đang đợi chúng ở ngoài, Mẹ, mấy cái túi con cầm cho, trông hai đứa bé là .” Bạch Tú Tú định đỡ lấy.

Bà thím Ngụy cho cô đụng túi: “Đỡ gì mà đỡ? Đưa cả cái túi con đang cầm cho luôn, con dẫn hai đứa bé . Đi xa, trẻ con quấy đòi , là bà ngoại, thiết đến mấy cũng bằng. Con bế, hai đứa bé sẽ khó chịu đấy.

Nghe lời .”

Bà thím Ngụy , giao cả hai đứa bé cho Bạch Tú Tú.

Minh Minh và Nguyệt Nguyệt liền sà lòng Bạch Tú Tú, đứa nào cũng quấn quýt bên cô.

“Mẹ ơi, Nguyệt Nguyệt ngủ .”

“Mẹ ơi, chúng ? Có nhà mới ? Nhà mới vui như ở đây ?” Minh Minh cũng hỏi.

So với Nguyệt Nguyệt đang buồn ngủ, bé còn cảm thấy bất an nhiều hơn.

Loading...