Thập Niên 60: Đại Tẩu Pháo Hôi Trong Văn Niên Đại Cá Chép Đã Trọng Sinh - Chương 298

Cập nhật lúc: 2025-11-18 10:35:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc đang thương tâm, Hạ Thiên cũng còn giả vờ điếc nữa.

Cậu che chắn cho ruột, đối diện với Tề Nghênh Nghênh: "Dì cả, chuyện là nhà cháu sai , dì thế nào cũng , chỉ xin dì đừng bắt bố cháu quỳ nữa. Đây là thời đại mới , còn theo kiểu cũ nữa.

Cháu dì luôn thích chúng cháu, chúng cháu sẽ ngay đây.

Nếu dì... nếu dì nhất định bắt bố cháu chịu trách nhiệm, chúng cháu cũng chấp nhận.

Chỉ cần dì cả thể vui vẻ, trai mà cháu từng gặp thể thoải mái.

Lần về, chắc cũng giận gia đình lắm ? Dì cả yên tâm, về , nếu đ.á.n.h chúng cháu, cứ việc đánh.

Chúng cháu sẽ phản kháng."

Hạ Thiên đến đây, nghẹn ngào.

Vẻ mặt chịu đựng nhún nhường khiến Hạ Chí Phi cũng cau mày, dậy đỡ dậy.

Không đợi Tề Nghênh Nghênh gì, Hạ Chí Phi lên tiếng : "Tiểu Thiên dậy, đừng lời dì cả con, cô chỉ là nhất thời đau lòng, vài lời cay nghiệt. Bố con và chú là em ruột, thể đưa bố con tù?

Yên tâm , chuyện cứ thế ém , thối rữa trong nhà .

Chuyện chú quyết định, ai phép ngoài."

"Lão Hạ!" Tề Nghênh Nghênh kêu lên.

tức giận chằm chằm , tuy cô đoán sẽ đưa Hạ Hữu Đức tù, nhưng cô ngờ định bỏ qua một cách nhẹ nhàng như .

Tại !

"Nghênh Nghênh, ý em, nhưng Hữu Đức là em trai , Tiểu Thiên và Huệ Huệ cũng đến tuổi bàn chuyện cưới hỏi , lúc em bắt bố chúng nó tù, em nghĩ đến gia đình chúng nó ?

Em con trai chúng còn sống ?

Hơn nữa, nó còn vợ và con .

Như ?

Những uất ức nó chịu đựng đây, sẽ cố gắng bù đắp cho nó. Chuyện đây, cũng cần thiết truy cứu nữa, đúng ?"

Hạ Chí Phi vô cùng bất lực.

Tề Nghênh Nghênh thấy tối sầm mắt, gia đình đang quỳ , chỉ thấy đáng ghét.

"Không , tuyệt đối ! Em thể bỏ qua dễ dàng như . Nếu vì họ, em thể nhiều năm gặp con trai? Anh báo công an em quan tâm, em thấy họ trong nhà nữa.

Em cho lão Hạ, một là chúng ly hôn, hai là đuổi cả nhà họ ngoài."

Tề Nghênh Nghênh giả vờ mất kiểm soát gào thét vì tức giận, trong lòng quyết định, nhân cơ hội đuổi họ .

Sau đó sẽ đón Vương Thanh Hòa về, chỉ cần nó về , tâm trí của lão Hạ sẽ thể nào đặt việc bồi dưỡng Hạ Thiên nữa.

Sự day dứt của đối với con trai lớn, bây giờ càng sâu sắc hơn.

sắp xếp xong xuôi, tìm công việc cho Hạ Thành và Hạ Minh, chỉ đợi đón Vương Thanh Hòa về, dùng danh nghĩa của Vương Thanh Hòa để tìm lão Hạ.

Hạ Chí Phi báo công an, cũng yên tâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-tau-phao-hoi-trong-van-nien-dai-ca-chep-da-trong-sinh/chuong-298.html.]

Chỉ cần báo công an, những chuyện khác đều dễ .

Gia đình Hữu Đức quả thật cũng quá đáng, để họ cũng .

"Được, chuyện cứ theo ý em, để gia đình Hữu Đức đừng đến nhà chúng nữa." Hạ Chí Phi thỏa hiệp.

Lâm Lan đến nữa, suýt nữa ngất xỉu.

Sao thể chứ?

Thế Tiểu Thiên và Huệ Huệ ?

Huệ Huệ còn tìm đối tượng , đối tượng nào thể hơn trong đại viện chứ?

Hạ Huệ Huệ trong lòng cũng vô cùng kinh ngạc, tự dưng thành thế ? Kế hoạch của cô ?

Hạ Thiên thì bình tĩnh hơn những khác, những năm sự đối xử của chú cả dành cho là thật, tin một từ quê về, thể ưu tú hơn .

Chú cả ghét nhất là ngu ngốc, nếu , tại Hạ Minh và Hạ Thành của nhà chú cả coi trọng?

Hạ Thiên lúc chỉ đỏ hoe mắt, ngẩng đầu, nỡ Hạ Chí Phi: "Chú cả, cháu thể đến nữa, chú tự chăm sóc bản nhé. Cháu..."

"Đứa bé ngoan, con đỡ bố và Huệ Huệ dậy ." Hạ Chí Phi vẫn thương cháu trai.

Tề Nghênh Nghênh cũng quan tâm đến mấy chuyện nhỏ nhặt của , dù chỉ cần cô đạt mục đích, thì .

Cả nhà họ dậy, Hạ Chí Phi thái độ nghiêm túc: "Hữu Đức, những chuyện tào lao mà em , vợ chồng truy cứu nữa. em cứ theo lời chị dâu, đừng đến nữa. Chúng thấy em, cũng sẽ nhớ chuyện .

Thật sự bực ."

"Anh cả... Anh chị sẵn lòng cho em một con đường sống, em cảm ơn ." Hạ Hữu Đức miệng cảm ơn, trong lòng thầm buồn bực, đây?

Hạ Toàn hai con trai, đột nhiên ho vài tiếng.

Hạ Chí Phi là hiếu thảo, Hạ Toàn ho, vội vàng chạy tới quan tâm: "Bố, bố thế? Khó chịu ở ? Hay là chúng bệnh viện xem ?"

Hạ Chí Phi vẻ mặt lo lắng.

Hạ Toàn ho khan vài cái nặng nề, chút thở dốc, ông uống một ngụm , lắc đầu từ chối: "Không cần , chỉ là cái già của bố, là bệnh tật. Đến bệnh viện khám cũng chẳng khá hơn bao nhiêu. Chí Phi , bố nghĩ, bố còn sống bao nhiêu năm nữa đây?

Bố chỉ , ở gần con hơn một chút.

nhà các con... vợ con và con e là tiện để bố già đến ở."

Hạ Toàn một cách do dự.

Nghe càng khiến Hạ Chí Phi thêm day dứt: "Bố, bố gì thế, đây là nhà của bố, con bố đến ở với chúng con từ lâu , để con và Nghênh Nghênh tiện chăm sóc bố. bố cứ chịu, căn nhà cũ, ở đó tự do hơn.

Con mới đưa bố về.

Mấy năm nay sức khỏe bố cũng yếu , bố ở một con cũng yên tâm.

Hay là, bố dọn về đây ở ."

Hạ Chí Phi nghĩ đến việc thể phụng dưỡng bố, trong lòng cũng thấy an tâm.

Từ khi trở về, cũng mất, bố và cứ như một bức tường ngăn cách. Cứ như là trách tại những năm để hết áp lực lên vai Hữu Đức, tại quan tâm đến họ.

Loading...