Thập Niên 60: Đại Tẩu Pháo Hôi Trong Văn Niên Đại Cá Chép Đã Trọng Sinh - Chương 237

Cập nhật lúc: 2025-11-18 09:21:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chủ nhiệm Uông Bạch Tú Tú đến sớm như , : “Chào Tiểu Bạch, đừng gọi là chủ nhiệm nữa, cứ gọi là dì Uông .

Tiểu Đường cũng gọi như , cô đừng khách sáo.”

“Dì Uông.” Bạch Tú Tú cũng khách khí, đây là cơ hội để tạo mối quan hệ với chủ nhiệm Uông.

“Ngồi , đến sớm thế, trời càng ngày càng lạnh, thể đến muộn hơn một chút. Người lớn chịu lạnh , hai đứa trẻ cũng chịu lạnh.”

Chủ nhiệm Uông chỉ đồng hồ tường: “Muộn hơn nửa tiếng cũng .”

“Cảm ơn dì Uông quan tâm, cháu cũng nào cũng đến sớm như , là do hôm nay ăn cơm sớm thôi ạ.

Dì Uông dì cũng đến sớm thế?”

Bạch Tú Tú thắc mắc.

đến để đợi xem Tiểu Đường và Triệu Minh, hôm nay hai họ bản kiểm điểm cho , lấy ngay.

Bình thường quá dễ dãi với họ.

Họ đều là ở khu phố , đứa nào cũng ỷ việc quen , lơ là công việc.

Cả văn phòng khu phố họ cho mất uy tín, dẫn đến việc triển khai công việc vô cùng khó khăn.

Không thể để họ tiếp tục như nữa.”

Chủ nhiệm Uông những chuyện , lông mày nhíu thành hình chữ Xuyên.

Nhìn Bạch Tú Tú, chủ nhiệm Uông hết lời trong lòng .

Trước khi Bạch Tú Tú đến, văn phòng khu phố , chỉ vì thái độ lơ là, mà hại khổ chủ suýt c.h.ế.t.

Cô vì chuyện từ chức, nhưng cấp khuyên can.

Người đang đẻ bây giờ, chính là tiếp nhận vụ việc lúc đó.

Tuy nhiên, những lời .

Nếu , Tiểu Bạch cũng sẽ thất vọng về văn phòng khu phố.

Chủ nhiệm Uông nghĩ , thái độ đối với Bạch Tú Tú cũng hơn. Đây chính là trẻ tuổi lý tưởng nhất mà cô việc cùng, thể giúp văn phòng khu phố trở nên trở .

“Tiểu Bạch , văn phòng khu phố chúng nhiều việc, bây giờ cũng phó chủ nhiệm. quá coi trọng thâm niên, tin năng lực là hết.

Chỉ cần cô năng lực, thì gì là thể.

Chỉ cần văn phòng khu phố chúng thể xây dựng niềm tin trong lòng dân khu phố, cô chỉ cần , cơ hội, sẽ đề xuất chuyện phó chủ nhiệm.

Ở văn phòng khu phố , xem trọng cô nhất.”

Thái độ của chủ nhiệm Uông trông vô cùng chân thành.

Bạch Tú Tú trong lòng kích động, mặc kệ là bánh vẽ , cô cứ ăn .

nắm bắt cơ hội.

trở nên hơn, xứng đáng với cuộc đời , hai đứa trẻ lớn lên, khi nhắc đến cô, thể vô cùng tự hào.

cho hai đứa trẻ cuộc sống hơn, để bù đắp cho kiếp .

Cũng cùng Vương Thanh Hòa tiếp, lợi hại như , đương nhiên cô cũng thể kém cỏi.

“Dì Uông, dì đến sớm thế ạ?” Tiểu Đường đẩy cửa , thấy trong phòng chỉ Bạch Tú Tú và chủ nhiệm Uông, lập tức phá vỡ bầu khí ban đầu.

Trong lòng càng khó chịu hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-tau-phao-hoi-trong-van-nien-dai-ca-chep-da-trong-sinh/chuong-237.html.]

Sao dì Uông với Bạch Tú Tú như ? Vừa nãy cô gì với Bạch Tú Tú, thấy Bạch Tú Tú vẻ vui.

Chẳng lẽ là nhắc đến chuyện phó chủ nhiệm?

Văn phòng khu phố luôn phó chủ nhiệm, chỉ chủ nhiệm.

Hai năm nay Triệu Minh luôn phó chủ nhiệm, nhưng đều bác bỏ. Triệu Minh đây chủ nhiệm là giữ hết quyền lực, nên mới phó chủ nhiệm.

khi cô mới đến, dì Uông , hy vọng cô thể cố gắng tiến bộ.

Bố cô cũng , gia đình cô và nhà dì Uông mối quan hệ khá , thể hiện một chút, đến lúc đó là thể đề bạt.

Cô vẫn luôn thể hiện bản , nhưng bây giờ đột nhiên xuất hiện một Bạch Tú Tú.

Dựa cái gì chứ!

“Tiểu Đường đến ? Cô đến đúng lúc lắm, hỏi cô, bản kiểm điểm của cô ?” Chủ nhiệm Uông lạnh mặt, cho cô vẻ mặt như bình thường.

Tiểu Đường lập tức lúng túng, ánh mắt cũng chút lảng tránh.

“Sao? Cô ?” Giọng chủ nhiệm Uông xen lẫn sự tức giận.

Nghe , Tiểu Đường lập tức bắt đầu bào chữa: “Cháu… chủ nhiệm, hai ngày nay cháu kiểm điểm một , còn nữa?

Hơn nữa, cháu thực .”

Chủ nhiệm Uông vẫn lạnh mặt, thèm để ý đến cô , cứ chằm chằm .

Tiểu Đường đành cứng họng, bắt đầu : “Dì Uông, hôm qua cháu về nhà với bố, bố và cháu đều mắng cháu một trận.

Họ cháu hiểu chuyện, chu đáo bằng dì Uông.

Cháu cũng hết, cháu sai , , cháu nhất định sẽ ngoan ngoãn lời.”

Chủ nhiệm Uông vốn dĩ tức giận lắm, xong câu , bùng nổ: “Cái gì gọi là ngoan ngoãn lời? tức giận vì cô lời ?

Tiểu Đường, cô ?”

“Dì Uông đừng giận, cháu , cháu nên cùng phe với Triệu Minh. Mấy chị em nhà họ Chu đều đáng thương, cháu thể lòng trắc ẩn.”

Tiểu Đường lúc cũng hoảng sợ, hình như khác với đây?

Huyết áp của chủ nhiệm Uông suýt chút nữa tăng lên, đây linh tinh ?

vì chuyện ?

là vì Tiểu Đường phân biệt đúng sai, chị em nhà họ Chu chỉ đáng thương, mà họ cũng , là ở lão Chu.

Và bà đồng cũng .

“Đây là vấn đề ai đáng thương ai đáng thương ? Tiểu Đường, với cô mấy ? Là lão Chu và bà đồng , họ vấn đề!

Là họ .”

Chủ nhiệm Uông một nữa sửa lời cho Tiểu Đường.

Nhìn cô bé coi như lớn lên, chủ nhiệm Uông cố nén cơn giận trong lòng, quyết định cho cô thêm một cơ hội.

“Họ , nên chúng bắt họ sửa sai. Mấy chị em nhà họ Chu, chúng cũng giúp đỡ.

Chứ vì chị em nhà họ Chu đáng thương, nên lão Chu và bà đồng .

Cô đừng nhầm lẫn.”

Lời của chủ nhiệm Uông, Tiểu Đường mơ hồ.

Loading...