Hai ngày nay quá vui vẻ, khiến suýt quên mất chuyện .
Bây giờ những lời của Vương Thanh Hòa, lập tức khiến nhớ chuyện đó.
Thật sự toát mồ hôi lạnh.
Việc ăn , quả thực thể .
“Anh Dư? Sao nhanh ? Em còn tưởng đến sớm ngoài hứng gió lạnh cơ.” Tiểu Trương mới chậm rãi đến con hẻm , thì thấy Dư Thành.
Anh trai của chuyện gia đình gây lộn, tiện ở nên chạy ngoài, còn đang tính chờ một lát.
Không ngờ Dư Thành .
Tiểu Trương mặt đầy vẻ vui mừng, tiện tay nhận lấy cái cân.
“Anh Dư, bây giờ định ? Tìm trai em ? Anh vẫn đang đợi gặp đấy.” Tiểu Trương thăm dò hỏi .
Dư Thành nhắc đến trai Tiểu Trương, càng cảnh giác hơn: “Không tìm, về nhà khách. Ngày mai giải quyết xong việc của , sẽ luôn. Cậu giúp nhắn với trai một lời, là chuyện ăn thì thôi .
xen chuyện ăn chợ đen nữa.
Bây giờ thấy , về cũng chuẩn bảo ông già trong nhà tìm cho một công việc cho qua ngày.
Cậu và trai đối với khá thật thà, cũng khuyên hai tìm một công việc mà .
Kiếm tiền kiểu vững vàng.”
Lời của Dư Thành, cũng khiến Tiểu Trương ngơ ngác.
Chuyện … đổi nhanh quá ?
, Vương cũng từng như . Xem , vẫn nên tìm một công việc.
Nếu cả vẫn bỏ cái mớ bòng bong đó, thì tự rút khỏi những chuyện rắc rối . Tuyệt đối thể tiếp tục theo cả lăn lộn trong chợ đen, Vương một thì thôi , bây giờ ngay cả Dư cũng như .
Quá nguy hiểm !
“Vậy em đưa Dư về nhà khách .”
Sáng sớm.
Thời tiết bên ngoài ngày càng lạnh hơn, Bạch Tú Tú và Vương Thanh Hòa dẫn hai đứa bé, về phía văn phòng khu phố Ngô Đồng.
Vương Thanh Hòa đẩy xe đạp, xe là hai đứa bé, cả gia đình bốn mặc quần áo dày cộp.
Bạch Tú Tú và nhanh chậm.
Khi đến nơi, chỉ một Tống Xuân ở trong văn phòng, cô luôn là đến sớm nhất ở văn phòng.
“Em đây, cũng mau về .” Bạch Tú Tú dẫn hai đứa bé văn phòng, ở cửa Vương Thanh Hòa đạp xe rời , bế con đặt lên chiếc ghế nhỏ bên cạnh ghế của .
Cô với Tống Xuân, chào hỏi: “Chị Xuân chào buổi sáng.”
“Tiểu Bạch chào buổi sáng.” Tống Xuân cô, do dự một chút, vẫn nhắc nhở cô: “Tiểu Bạch, cô mới đến đây, còn hiểu rõ về Tiểu Đường lắm. Tiểu Đường cô … tóm là đừng tranh cãi trực tiếp với cô , chỉ cần lạnh nhạt một chút, thèm để ý đến cô , cô sẽ tự thấy mất hứng thôi.
Cô là hiếu thắng, nên dễ những lời khó .”
Bạch Tú Tú , gật đầu, giả vờ lọt tai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-tau-phao-hoi-trong-van-nien-dai-ca-chep-da-trong-sinh/chuong-228.html.]
Cô ấn tượng với bất kỳ ai giống Chu Kiều Kiều.
, nếu Tiểu Đường gây rối với cô, cô cũng thể tìm khác gây chuyện.
Chẳng mấy chốc, ở văn phòng đều lượt đến.
Chủ nhiệm Uông đến nơi, mặt mày rạng rỡ.
“Mọi đến ăn kẹo .” Cô xách theo ba cân kẹo.
Phân phát từng nắm cho .
“Dì Uông, kẹo ai cho ạ?” Tiểu Đường mới lâu, ngờ sáng sớm gì chia kẹo, vui vẻ nhịn hỏi.
“Là chị dâu Hứa Linh mua, khi họ về nhà sắp xếp thỏa cho Hứa Linh, sáng sớm nay chặn dì ở con hẻm nhà dì, gì cũng bắt dì cầm lấy cho , là cảm ơn chúng .” Chủ nhiệm Uông nhắc đến gia đình Hứa Linh, vẻ vui mừng hề giảm bớt.
Bây giờ cả khu phố đều , Hứa Linh ly hôn thành công.
Sáng nay còn hai cô vợ trẻ hỏi cô thể giúp đỡ , còn hỏi Hứa Linh là tình huống như thế nào.
Rõ ràng là cũng ý đổi.
Vừa là nhà Hứa Linh, sắc mặt Tiểu Đường lập tức đổi.
“Nhà họ?”
Chủ nhiệm Uông liếc Tiểu Đường: “Ừm, là nhà cô , Hứa Linh bây giờ đang ở nhà đẻ, con cái trông nom, khu phố bên đó bắt tay sắp xếp tìm cho cô một công việc tạm thời .”
Bạch Tú Tú tin tức tiếp theo , cũng yên tâm phần nào.
“Có ai ở đó ? Mọi mau cứu mạng!”
Bên ngoài, đột nhiên tiếng la lên.
Âm thanh , Bạch Tú Tú thấy quen thuộc, giống Ninh Mai Mai hàng xóm nhà họ.
Cô còn đang suy nghĩ, thì xông .
Quả nhiên là Ninh Mai Mai!
Cô mặt đầy lo lắng, phòng tiện tay kéo một đồng chí nam ở bàn việc phía : “Đồng chí, xảy chuyện , xảy chuyện , mau cứu !”
“Xảy chuyện gì? Cô là con dâu nhà lão Lâm đúng ? nhớ cô, cô tên là Ninh…” Chủ nhiệm Uông thấy cô vội vã kéo của văn phòng ngoài, vội vàng gọi cô .
Tình hình còn rõ ràng, ngoài cũng vô ích.
“Ninh Mai Mai, tên là Ninh Mai Mai.” Cô đáp lời, vì về phía Chủ nhiệm Uông, nên cũng thấy Bạch Tú Tú ở bàn việc bên cạnh.
Giật , cô cũng văn phòng khu phố mới đến, lợi hại. Hôm qua bà lão nhà họ Viên còn mắng mỏ cả đêm trong sân, chồng cô còn ngóng. Cụ thể là ai cô , chồng cô về nhà cũng vài câu rằng những cô vợ trẻ bây giờ dễ dây .
Chẳng lẽ là Tú Tú ?
“Mai Mai, cô rõ sự việc, là chuyện nhà ai?” Chủ nhiệm Uông thấy Ninh Mai Mai bình tĩnh , liền tiếp tục hỏi cô .
“Ôi chao! suýt quên mất chuyện chính, thể chậm trễ , mau cùng xem , nhà Chu Tứ Phượng ở phía đông nhất khu phố sắp án mạng .” Ninh Mai Mai nhớ chuyện chính, lo lắng.
Lần Chủ nhiệm Uông cũng thể yên : “Nhà cô ? Nhà cô mới gây náo loạn một trận Tết ? Hôm nay chuyện gì?”
“Tú Tú, và cả Tiểu Đường, hai cùng , Triệu Minh, cũng cùng .” Chủ nhiệm Uông chỉ đồng chí Triệu Minh lớn tuổi trong hai đàn ông.