Thập Niên 60: Đại Tẩu Pháo Hôi Trong Văn Niên Đại Cá Chép Đã Trọng Sinh - Chương 211

Cập nhật lúc: 2025-11-18 08:30:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tú Tú, cô chuyện ở sân nhà ? Nhà ông Viên ở phố , con dâu suýt nữa chồng bức c.h.ế.t , giờ ngày nào cũng đến Hội Phụ nữ, đến khu phố mà ầm lên.”

“Phố ?” Bạch Tú Tú nghĩ nếu cô sắp việc ở khu phố , kiểu gì cũng qua với gia đình đó, nên hứng thú hỏi thêm: “ rõ lắm, chị Ninh, chị kể kỹ hơn ?”

Ninh Mai Mai thấy Bạch Tú Tú vẻ thích thú, mừng như bắt cùng sở thích buôn chuyện.

Bình thường, nhà cô ai nấy mặt mày cứ như đưa đám, chẳng ai chịu chuyện.

Mỗi bữa cơm, họ chỉ nhắc đến việc ai ăn thêm miếng rau, ai dùng thêm sợi chỉ.

Cô sắp phát điên lên .

Gặp Bạch Tú Tú, cô liền một tràng: “Nhà ông Viên ở phía , tổng cộng ba đứa con trai và một đứa con gái. Con trai thứ ba và con gái út gả , còn cả hai đứa lớn thì cưới vợ . Người đang ầm lên mấy ngày nay, chính là con dâu cả nhà họ.

chồng nhà họ Viên thiên vị con trai út, con dâu thứ hai sinh cho bà một cháu trai nên bà ý kiến gì.

Thế là bà dồn hết sự bắt nạt lên đầu con dâu cả, cứ cách vài ba ngày bắt cái cái .

Bên nhà đẻ của con dâu cả thật thà, còn bà chồng hễ ý là bắt cô về nhà đẻ xin đồ, xin thì đánh, đ.á.n.h cả cháu gái luôn.

Chồng cô cứ như c.h.ế.t, chẳng thèm can thiệp.

Mấy hôm , cháu trai út nhà họ Viên dùng đá rách mặt con gái của vợ chồng cả.

Cả nhà tranh cãi, họ những đ.á.n.h cháu trai mà còn cho con dâu cả và con gái cô ăn cơm. Cô uất ức quá, liền tìm đường c.h.ế.t.

mà cô cứu , chuyện đó, cô cũng nghĩ thông suốt.

Khóc lóc đòi dẫn con , sống nữa.

Nhà họ Viên mà chịu ?

Họ coi con dâu cả như con lừa để sai vặt, mà nỡ thả cô chứ? Cứ nhất quyết chịu, chồng cô cũng nghĩ gì, còn đ.á.n.h cô một trận, nếu còn ầm nữa thì sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t cô .

xem, đó là loại gì cơ chứ?”

Ninh Mai Mai bình phẩm về gia đình ở phố , sự ghét bỏ lộ rõ mặt.

Bạch Tú Tú xong cũng thấy khó chịu.

“Thế bên Hội Phụ nữ xử lý thế nào?” Bạch Tú Tú hỏi tiếp.

“Thì xử lý thế nào ? Cứ hòa giải thôi, hòa giải thì chờ, để họ nguôi ngoai cảm xúc . Chờ nữa thì e là mạng con dâu cả nhà đó cũng chẳng còn. Chuyện đến khu phố, khu phố bên cũng đau đầu. Dì thứ ba nhà đẻ ở văn phòng khu phố, bà mấy ngày nay chủ nhiệm văn phòng vẫn đang đau đầu vì chuyện .”

Ninh Mai Mai nhắc đến chuyện , buôn chuyện thêm một việc khác.

kịp thì cô Uông, đến tìm Bạch Tú Tú, tới.

“Tiểu Bạch, đợi lâu ? Xin nhé, sáng nay việc nhà vướng chân.” Cô Uông mặc áo sơ mi trắng, quần xanh lá, trông nhanh nhẹn, tháo vát.

Lúc lên, còn vẻ gì đó thiện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-tau-phao-hoi-trong-van-nien-dai-ca-chep-da-trong-sinh/chuong-211.html.]

thoáng qua Ninh Mai Mai đang ở cùng Bạch Tú Tú, chút do dự: “ phiền hai cô ? Hai cô việc gì cần giải quyết , nếu thì dạo quanh đây một lát. Lâu lắm đến đây, qua cũng thấy nhớ.”

“Không ạ, và chị Ninh chỉ chuyện phiếm thôi. Cô Uông, chúng thôi? Nếu cô xem xung quanh đây thì chúng cùng xem. mới chuyển đến lâu, cũng quen với nơi .” Vừa , Bạch Tú Tú gọi hai đứa trẻ , khóa cửa.

“Chị Ninh, gì lát về tiếp nha, việc ngoài đây.”

Nói xong, Bạch Tú Tú cùng hai đứa trẻ lên xe đạp của cô Uông.

Ninh Mai Mai cảm thấy cô Uông chút quen mặt, nhưng nhớ là ai.

Cô cũng chút ngưỡng mộ Bạch Tú Tú, Tiểu Bạch sống thật ung dung tự tại, ngoài là thể ngoài.

Còn cô thì ?

“Con dâu thứ hai? Cô đực ngoài đó cái quái gì, mau nhà. Đừng suốt ngày lân la với nhà bên cạnh, nhà họ mời cô ăn cơm chắc? Mau lên, theo chị dâu cả sông hoang phía tây thành phố mà mò cá.

Lỡ mà câu một hai con, cũng cái để bồi bổ cho cả nhà.

Đừng cả ngày gì cả.”

Trong nhà, giọng điệu chua ngoa của bà lão nhà họ Lâm cất lên, khiến Ninh Mai Mai đau đầu, cô vội vàng về.

Bên , cô Uông đưa Bạch Tú Tú đến văn phòng khu phố của khu vực họ, khu vực ở huyện gọi là phố Ngô Đồng, vì ở đây trồng nhiều cây ngô đồng.

Khi đến văn phòng khu phố, nơi đây đang chuyện ầm ĩ.

Một phụ nữ ôm đứa bé chừng bốn, năm tuổi, cả lớn lẫn trẻ con đều .

Người phụ nữ mặt mày bầm tím, đánh. Trên mặt đứa trẻ còn vết sẹo, thấy , nó cũng đến đáng thương.

Hai con , thoạt thấy khớp với lời Ninh Mai Mai kể về con dâu cả và con gái nhà họ Viên.

Chắc là họ .

Người phụ nữ gầy trơ xương.

Lúc , cô một tay ôm con, tay níu lấy ống quần của một : “ cầu xin các cô, các cô cứu .”

Người phụ nữ mặt đầy bất lực.

Người níu ống quần là một phụ nữ gần năm mươi tuổi, bà tóc ngắn, mặc áo khoác màu xanh lam, vẻ mặt nghiêm nghị.

Trông vẻ là ít .

“Tiểu Hứa, giúp con, khu phố cũng giúp con hòa giải , nhưng bên cứ khăng khăng ly hôn, còn đòi sống đòi c.h.ế.t. Hay là, dì sắp xếp cho con ở nhà dì , chuyện chúng từ từ tính cách khác ?

Nếu , là chúng thử báo công an xem?”

trông vẻ lạnh lùng, nhưng khi chuyện với phụ nữ thì chu đáo, giúp cô thoát khỏi tình cảnh khó khăn tạm thời.

Người phụ nữ động lòng, nhưng nghĩ đến điều gì, lắc đầu nguầy nguậy: “Không , thể đến nhà các cô, cô Uông, thể theo cô. Bọn họ sẽ đến nhà các cô ầm lên mất, . cũng thể báo công an, báo công an cũng thể can thiệp chuyện ly hôn ly hôn mà.”

Loading...