Thập Niên 60: Đại Tẩu Pháo Hôi Trong Văn Niên Đại Cá Chép Đã Trọng Sinh - Chương 173

Cập nhật lúc: 2025-11-18 07:22:21
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đợi đến khi Dư Thành khát, Vương Thanh Hòa mới mở lời: “Người đề nghị ăn buôn bán, chắc là thiết gì với lắm nhỉ?”

Bây giờ chợ đen đang quá nóng, sớm muộn gì cũng xảy vấn đề.

Khóe miệng Dư Thành cứng : “Sao ? Chúng lớn lên cùng mà.”

“Thế ăn ?” Vương Thanh Hòa hỏi ngược .

Lúc Dư Thành nữa, nếu thằng nhóc đó mà ăn, thì cần ngoài tìm đường kiếm sống?

Cứ theo thằng nhóc đó là còn gì!

“Chợ đen nóng quá, ai cũng động lòng.” Vương Thanh Hòa cảm thán, giọng điệu đầy ẩn ý.

Bạch Tú Tú nhận , chồng cô thật sự giỏi.

Kiếp khi cô c.h.ế.t, chợ đen còn.

thể chuyện tương lai, nhưng thì . Anh thậm chí còn tiếp xúc nhiều với những chuyện , chỉ dựa những chi tiết nhỏ nhặt mà thể đoán thứ.

Khi cô ở lưng hồn ma, cũng .

Luôn thể thấu đối thủ, và cả cơ hội kinh doanh.

Dư Thành Vương Thanh Hòa cho, trái tim đang nóng bừng bỗng nguội một nửa.

Trong lòng vẫn thầm nghĩ, lão già lừa .

“Nói chuyện gì? Chú Lục, hôm nay chúng đến là để việc chính mà, đừng để những chuyện nữa.” Tiểu Trương cũng sợ hãi , lời của Vương, lọt tai?

Vậy nên tiếp tục tham lam nữa ?

“Tiểu Vương , đây là cuốn sổ ghi chép kinh nghiệm việc của bao năm nay, còn cái , là một chuyện trong nhà máy chúng . Cái quan trọng, nhà máy chúng khá nổi tiếng trong huyện, mà cũng ít. Trong nhiều quy tắc ngầm, nếu , sẽ thiệt thòi.

Biết , ít còn thể phòng một chút.”

Chú Lục đưa hai cuốn sổ quý giá như báu vật cả đời việc của cho Vương Thanh Hòa.

Vương Thanh Hòa hề khách sáo, nhận lấy cuốn sổ: “Cháu cảm ơn chú Triệu Lục.”

Anh cất cuốn sổ, trong lòng cũng ghi nhớ ân tình của chú Triệu Lục.

Tiểu Trương vốn còn thêm vài câu với Vương Thanh Hòa, nhưng Dư Thành ở bên cạnh cứ hiệu cho .

Khiến chỉ thể ngượng ngùng dậy: “À Vương, cháu nội nhỏ của chú Triệu Lục đang ở nhà một , đưa chú về đây. Tiện thể giúp nhà chú sửa cái sân, lát nữa cho vui. Anh Dư cứ ở đây, Vương trông giúp một lát.”

Chú Triệu Lục trong lòng mơ hồ, ông cháu nội nhỏ nào cần chăm sóc ?

Cháu nội đang ngoan ngoãn ở nhà ngủ mà.

“Đi thôi.” Tiểu Trương dìu chú Triệu Lục ngoài.

“Khoan .” Bạch Tú Tú vội vàng gọi , nhà lấy một túi bánh quy.

Đưa cho chú Lục: “Cháu và Thanh Hòa mới chuyển đến, chuẩn gì cả. Lẽ hôm nay cháu cùng Thanh Hòa đến thăm chú Lục và cháu nội nhỏ của chú, tối nay phiền chú đến đây . Túi bánh quy , coi như là quà của cháu và Thanh Hòa tặng cho cháu bé.

Đợi hai hôm nữa tìm dịp , chúng cháu sẽ đến thăm chú.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-tau-phao-hoi-trong-van-nien-dai-ca-chep-da-trong-sinh/chuong-173.html.]

Bạch Tú Tú đưa bánh quy cho Tiểu Vương, để chú Lục từ chối.

Chú Lục ngây , túi bánh quy đến mấy chục cái, ở cửa hàng hợp tác xã ông còn thấy bán. Thứ , quý giá bao?

“Chú Lục, chị dâu cháu bảo cầm thì cứ cầm , thôi, cháu đưa chú về .”

Ra khỏi cổng, Tiểu Trương mới vội vàng xin : “Chú Lục, cháu xin nhé, lẽ riêng gì đó với Vương, cháu đành kéo chú ngoài .

Cháu đưa chú về , hôm khác chúng tụ tập.

Chú yên tâm, Vương và chị dâu cháu đều là , hơn nữa, sẽ là bản lĩnh. Họ cũng là ơn, đợi lát nữa cháu nội nhỏ của chú đến nhà Vương chơi nhiều, lâu dần, Vương và chị dâu, cả cháu nữa, đều thể giúp chú trông nom.

Những hút m.á.u của chú, đừng bận tâm đến họ nữa.

Kiểu như họ, cháu thẳng , chú mà , đứa bé ngay cả cơm cũng mà ăn.”

Tiểu Trương nhắc đến những trong nhà chú Triệu Lục, đầy vẻ khinh thường.

Cả một đám như , cứ nhắm một ông già và một đứa trẻ.

Cũng chẳng thèm xem cuộc sống của , còn gây khó dễ cho .

Chú Triệu Lục , hốc mắt hoe đỏ: “Tiểu Trương, cháu là đứa trẻ . Chú Lục… trong lòng chú khổ quá, cháu xem con trai và con dâu chú bỏ như . Để cháu nội nhỏ tội nghiệp , chú tuổi cũng sống bao lâu.

Nếu chú mệnh hệ gì, đứa bé đây.”

“Chú Lục, trời lạnh thế , chúng về nhà chú , cháu đến nhà chú, thấy cửa nhà chú chắc chắn, hôm nay cháu sẽ gia cố cho chú.” Tiểu Trương vội vàng dỗ dành ông lão về.

Hai bên .

Trong nhà, Bạch Tú Tú, Vương Thanh Hòa và Dư Thành, mới quen hôm nay, ba đều vô cùng im lặng.

Dư Thành trong lòng như lửa đốt.

Hắn vốn giỏi ăn , nếu , nhà thương , mà thương con trai cô dì .

Hắn cũng cần chạy đến đây trốn nạn.

Nhìn Bạch Tú Tú và Vương Thanh Hòa, Dư Thành cảm thấy, thẳng thì hơn: “ đuổi Tiểu Trương , thực hỏi, Thanh Hòa , bố ?”

Lập tức, trong phòng càng thêm hổ.

Nhìn thấy hai vợ chồng đồng loạt , ánh mắt như thể bệnh .

Khiến Dư Thành trong lòng càng thêm hoảng loạn: “Không , ý đó. chỉ hỏi, là con ruột của bố ?”

Sự im lặng đến nhanh hơn.

Dư Thành lúc yên, hận thể chui tọt cái lò than cho xong.

Vương Thanh Hòa và Bạch Tú Tú hiểu ý của Dư Thành, nhưng kinh ngạc cách chuyện của .

Bình thường ngoài đ.á.n.h ?

Bạch Tú Tú cố gắng nhịn , giữ vẻ mặt nghiêm túc.

Trong chuyện thành phố tỉnh, cô và chồng cô đều giữ thái độ cảnh giác. Bất kể ai gì, cũng cảnh giác một chút.

, họ chẳng gì về thành phố tỉnh, còn về họ thì quá dễ dàng.

Loading...