Thập Niên 60: Đại Mỹ Nhân Đến Từ Đông Bắc - Chương 59
Cập nhật lúc: 2025-11-19 16:46:08
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh chỉ cố gắng rút cánh tay khỏi cành cây hết sạch sức lực, còn cành cây ở chân thì xuyên qua đùi, một thể gì .
Trong lúc còn cách nào, đành trong cái bẫy , một mặt cầu nguyện mãnh thú nào ngửi thấy mùi m.á.u tanh mà mò đến, mặt khác cầu xin sẽ lên núi săn b.ắ.n hoặc chủ nhân của cái bẫy nhanh chóng đến cứu .
May mắn , gần hai giờ kêu cứu, cuối cùng cũng phát hiện dấu vết của .
Chỉ là... là hai cô gái chứ!
Trần Đại Bằng lúc cũng nổi, hôm nay xui xẻo đến thế!
"Chúng kéo lên!"
Vu Tú Vân rạp xuống đất đưa tay . Chỉ cao ba mét, chắc là thể kéo lên , "Anh dậy !"
Trần Đại Bằng cánh tay chân tay mảnh khảnh của Vu Tú Vân, mà nước mắt: "Chân cành cây xuyên qua, dậy !"
Anh mặt mày trắng bệch: " tên là Trần Đại Bằng, là thợ săn ở thôn Kháo Sơn, các cô mau tìm đến cứu !"
"Cái , ..." Vu Tú Vân , về phía Lâm Nghi Tri.
Lâm Nghi Tri : "Cô còn nhớ đường xuống núi ?"
Vu Tú Vân gật đầu: " cảm giác phương hướng , hơn nữa đến đây nhiều !"
"Cô về khu gia đình quân nhân gọi , ở đây xử lý sơ qua vết thương cho ."
Vu Tú Vân lo lắng : "Bác sĩ Lâm, cô định nhảy xuống ?"
Trần Đại Bằng thấy Vu Tú Vân gọi cô gái xinh là bác sĩ, mắt sáng lên: "Cô là bác sĩ !"
" là bác sĩ thực tập tại trạm xá khu gia đình quân nhân."
Lâm Nghi Tri xong với Trần Đại Bằng, với Vu Tú Vân: "Cô yên tâm, cần lo cho . tìm dây thừng xuống sạch vết thương cho một chút sẽ lên ngay, cô mau gọi ."
Trong mắt Vu Tú Vân, Lâm Nghi Tri gần như gắn liền với sự năng, vì Lâm Nghi Tri cô hề nghi ngờ, chỉ : " ngay đây!"
Sau khi Vu Tú Vân rời , Lâm Nghi Tri với Trần Đại Bằng trong hố: "Anh chờ một lát, lấy một ít thảo dược."
"Được."
Trần Đại Bằng may mắn, thảo d.ư.ợ.c Lâm Nghi Tri hái hôm nay loại cầm m.á.u và tiêu viêm.
Khi Lâm Nghi Tri mang thảo d.ư.ợ.c đến, cô còn mang theo cả cốc nước của . Nước trong cốc uống hết một nửa, khi đến cô lén lút đổ đầy nước suối thiêng.
Trong tình huống khẩn cấp , nước thể dùng để rửa vết thương và sát trùng cho Trần Đại Bằng, thể cho uống một chút để tránh vết thương nhiễm trùng gây sốt.
mà...
Sự may mắn của Trần Đại Bằng hôm nay lẽ chỉ dùng để gặp Lâm Nghi Tri thôi.
Khi Lâm Nghi Tri mang thảo d.ư.ợ.c và nước cùng cây cung nỏ, một con hoẵng đang kích động kích thích gì xông thẳng về phía cái bẫy mà Trần Đại Bằng đang .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-my-nhan-den-tu-dong-bac/chuong-59.html.]
Nếu là lúc bình thường, Lâm Nghi Tri chắc chắn sẽ khoanh tay nó rơi xuống bẫy và chờ ăn thịt.
tình hình bây giờ là trong hố còn một thương nặng, nếu thêm một cú va chạm nữa, tính mạng của Trần Đại Bằng chắc giữ .
Từ lúc thấy con hoẵng điên cuồng chạy về phía cái bẫy cho đến khi Lâm Nghi Tri giương cung nỏ và mũi tên rời dây cung, chỉ diễn trong hai thở.
Mũi tên xé gió bay , xuyên thẳng qua đầu con hoẵng, b.ắ.n nó bay , c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Khi con hoẵng ghim xuống đất, Lâm Nghi Tri dám tin cây cung nỏ trong tay. Mặc dù hôm qua ở nhà cô thử uy lực của cây cung nỏ , nhưng hôm nay dùng với con mồi mới thực sự thấy sự lợi hại của nó.
Trần Đại Bằng trong hố thấy tiếng gầm gừ hung dữ của con hoẵng đầu căng cứng , con d.a.o rựa trong tay chỉ từ từ buông lỏng khi mũi tên bay qua và tiếng kêu của con hoẵng biến mất.
Trời ơi, thật sự quá t.h.ả.m , rơi xuống bẫy thì thôi , còn gặp con hoẵng đang lên cơn động dục.
Thật sự là suýt chút nữa bỏ mạng ở đây.
Khi Vu Tú Vân dẫn trong khu gia đình quân nhân đến, Lâm Nghi Tri xử lý xong vết thương cho Trần Đại Bằng.
Nếu vì sức lực của cô đủ để kéo Trần Đại Bằng, đàn ông cao lớn , lên, lẽ cô băng bó luôn vết thương ở chân cho , chứ chỉ đơn giản là khử trùng xong xuôi.
Những cùng Vu Tú Vân đến cứu là Tiểu Mã, hàng xóm của Lâm Nghi Tri là Đoàn trưởng Triệu cùng con trai Triệu Hướng Bắc, và một đàn ông khác Lâm Nghi Tri quen, nhưng chắc đều là trong khu gia đình quân nhân.
Ba đàn ông trưởng thành cộng thêm một thiếu niên cùng khiêng Trần Đại Bằng thương từ trong hố lên, tiện thể nhặt luôn đồ đạc và chiến lợi phẩm săn là con lợn rừng và hai con thỏ rừng.
"Cảm ơn, thật sự cảm ơn các đồng chí!"
Trần Đại Bằng kéo lên, mặc dù sắc mặt tệ vì mất m.á.u khá nhiều, nhưng vẫn liên tục cảm ơn Đoàn trưởng Triệu và những khác giúp đỡ.
Lâm Nghi Tri cầm thảo d.ư.ợ.c xử lý vết thương ở chân cho Trần Đại Bằng, Trần Đại Bằng nghẹn ngào : "Bác sĩ Lâm, thật sự cảm ơn cô!"
"Con lợn rừng và hai con thỏ rừng coi như là quà cảm ơn của Trần Đại Bằng gửi đến các đồng chí, đồng chí..."
"Các gì đấy!"
Trần Đại Bằng hết lời cảm ơn, một giọng nóng nảy vang lên từ phía Triệu Hướng Bắc và những khác.
"Các gì ở cái bẫy nhà !"
Người đàn ông vội vã xông lên, đôi mắt sáng rực đáng sợ khi thấy con lợn rừng bên cạnh.
"Bỏ xuống!" Người đàn ông chỉ Trần Đại Bằng và Tiểu Mã: "Hay cho các , một lũ tụ tập lén lút ở đây gì! Hóa là đang trộm lợn rừng nhà !"
"Anh bậy!"
Trần Đại Bằng lời vu khống của đàn ông, tức đến mức mặt trắng bệch thêm vài phần ửng đỏ.
"Con lợn rừng là do tự tay săn , tin thì vết đạn nó xem!"
Trần Đại Bằng chỉ đàn ông đó và tuôn một tràng: "Mày luật hả, bẫy để ký hiệu cảnh báo, mày chẳng để cái quái gì, là định g.i.ế.c lợn rừng g.i.ế.c !"
Hai từ "g.i.ế.c " thốt , khiến đàn ông vốn còn khí thế hung hăng lập tức nuốt nước bọt.
Anh định mở miệng, Trần Đại Bằng : "Mày là của đội nào, thôn nào! Mẹ nó, nếu ông đây mà phế thì ông sẽ chuyển đến nhà mày, để mày nuôi ông nửa đời còn ! Không tin thì thử xem!"