Thập Niên 60: Đại Mỹ Nhân Đến Từ Đông Bắc - Chương 491

Cập nhật lúc: 2025-11-20 16:36:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời của Ngải Ngọc Linh dứt thì Mao Vân Chi bên cạnh kéo , đó cô lắc đầu với Ngải Ngọc Linh.

Sau họ còn sống chung một mái nhà suốt một năm, nhất là nên rạn nứt quan hệ.

Ngải Ngọc Linh cũng là lời khuyên, cô bĩu môi tự giới thiệu: " tên là Ngải Ngọc Linh, năm nay cũng mười tám tuổi, nhà ở thủ đô, cũng học khoa Tài chính."

Bạch Văn Văn thấy Ngải Ngọc Linh còn bám víu nguồn gốc của nữa, cô khẽ thả lỏng bàn tay đang nắm chặt.

Nếu Ngải Ngọc Linh còn thêm vài câu nữa, cô chắc chắn sẽ đáp trả.

Mặc dù cô là tỉnh Hồ, nhưng bố cô Cảng Thành (Hồng Kông) chính gốc, đương nhiên cô cũng là Cảng Thành!

Sau khi Ngải Ngọc Linh xong, Mao Vân Chi tiếp lời: " tỉnh Lỗ, năm nay hai mươi ba tuổi, chuyên ngành cũng là Tài chính."

Bạch Văn Văn kinh ngạc: "Sao chị lớn tuổi mới học năm nhất đại học?"

Mao Vân Chi: "..."

Sự kinh ngạc và thắc mắc của Bạch Văn Văn hề mang ác ý, cô thực sự hiểu.

Cô cứ tưởng Mao Vân Chi chỉ trông già hơn tuổi, ngờ tuổi tác thực sự lớn.

Lâm Nghi Tri, giường lớn tuổi hơn, im lặng: "..."

"Hai mươi ba tuổi thì cũng bình thường thôi." Cô gái cạnh Bạch Văn Văn : "Cũng nhiều vài năm trường học, chuyện ở nước ngoài phổ biến."

Bạch Văn Văn cô gái bên cạnh xong gật đầu, với Mao Vân Chi: "Vậy chị cũng khá dũng cảm đấy."

"Nếu đến tuổi của chị, sớm kết hôn sinh con ở nhà phu nhân quý tộc !"

Ngải Ngọc Linh Bạch Văn Văn với vẻ tin và khó hiểu: "Cô đến một trường đại học như thế chỉ để lấy chồng ?"

Bạch Văn Văn ngẩng cằm lên đối diện với Ngải Ngọc Linh: "Sao nào, vấn đề gì ?"

"Đỗ Đại học Cảng Thành (Hồng Kông) sẽ là một trong những hào quang nhất trong lý lịch của . Với cái vòng hào quang học vấn , thể lấy đàn ông hơn cả rể của ."

"Hơn nữa, các cô đấy thôi, ai cũng thể đỗ Đại học Cảng Thành. Những đỗ Đại học Cảng Thành, hoặc là gia đình quyền thế, hoặc là đầu óc thông minh."

"Một cô gái xinh với điều kiện gia đình như , đương nhiên tìm một trai quyền thế bạn trai và chồng. Còn các cô..."

Bạch Văn Văn nhướn mày, với Ngải Ngọc Linh và Mao Vân Chi: "Các cô cũng may mắn lắm, mới trao đổi đến trường chúng ."

"Đã cơ hội đến Cảng Thành, thì hãy nhanh chóng tìm một đàn ông phù hợp trong trường. Chỉ cần thể kết hôn với , các cô cũng thể thoát khỏi phận nhà quê và một bước lên tiên !"

Bạch Văn Văn thực sự cảm thấy đưa một ý tưởng cho ba đến từ đại lục , nhưng trong mắt Ngải Ngọc Linh và những khác, những lời Bạch Văn Văn là sự sỉ nhục!

Ngải Ngọc Linh đột ngột dậy, chỉ thẳng mũi Bạch Văn Văn mắng: "Đầu óc cô vấn đề , ai cần dựa dẫm đàn ông! Cô đàn ông thì sống !"

"Chủ tịch , phụ nữ gánh nửa bầu trời! Chúng cần dựa dẫm đàn ông, chúng là bình đẳng! Chúng cũng cần đàn ông để đổi phận, phận luôn trong tay chúng !"

"Cô, cô điều!" Bạch Văn Văn tức giận chỉ Ngải Ngọc Linh hét lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-my-nhan-den-tu-dong-bac/chuong-491.html.]

Mao Vân Chi kéo Ngải Ngọc Linh, còn Mina, tức là cô gái tóc ngắn, trấn an Bạch Văn Văn.

"Thôi , đừng cãi nữa."

Mina liếc xéo Bạch Văn Văn: "Không ai cũng thích dựa đàn ông nuôi ."

"Dựa đàn ông nuôi thì ! Họ thể nuôi là vinh dự của họ!" Bạch Văn Văn hậm hực Ngải Ngọc Linh đối diện.

là lòng xem là lòng lang sói.

Mina những lời hùng hồn của Bạch Văn Văn, nhịn mà trợn mắt.

"Đó là vinh dự của cô, vinh dự của khác. Đừng áp đặt cái lý lẽ cùn của cô lên đầu khác."

Câu của Mina khiến Ngải Ngọc Linh và Mao Vân Chi về phía cô. Họ cứ tưởng Mina cũng suy nghĩ giống Bạch Văn Văn.

Nếu đúng như , thì định kiến của họ về Cảng Thành sẽ càng sâu hơn.

" tên là Mina, năm nay mười chín tuổi, cũng học khoa Tài chính."

Mina tiếp tục: "Bạch Văn Văn thiếu suy nghĩ, các cô cần để ý đến cô ."

" cũng , chúng sẽ sống chung với một năm. Mọi thứ khác đều thể, nhưng vệ sinh ký túc xá thì giữ gìn sạch sẽ."

"Trước đây và Bạch Văn Văn phiên dọn dẹp, bây giờ các cô đến , chúng sẽ lập lịch phân công dọn dẹp."

Để ý đến ba sinh viên trao đổi từ đại lục, Mina tiếng phổ thông, khá chậm nhưng vẫn chuẩn.

Mao Vân Chi chiếc giường bên cạnh Lâm Nghi Tri: "Không còn một nữa ?"

Mina chiếc giường còn : "Lucy chỉ thỉnh thoảng đến ngủ trưa, nên việc dọn dẹp ."

Bạch Văn Văn thì thầm khi Mina xong: "Chẳng vì cô là tiểu thư nhà họ Lý, vàng ngọc cao quý !"

Mặc dù nhỏ, nhưng những xung quanh đều rõ mồn một, chỉ là vì cô tiếng Quảng Đông, nên chỉ Mina và Lâm Nghi Tri hiểu .

Mina cũng chiều theo Bạch Văn Văn, cô thẳng: "Nếu cô thì đợi khi nào cô , cô thể trực tiếp chuyện với cô ."

Khi Mina chuyện với Lâm Nghi Tri và những khác, cô dùng tiếng phổ thông trôi chảy, còn khi chuyện với Bạch Văn Văn thì tự động chuyển sang tiếng Quảng Đông.

Bạch Văn Văn xong, im lặng bĩu môi.

ngu, đắc tội với tiểu công chúa nhà họ Lý.

Ngải Ngọc Linh và Mao Vân Chi cử chỉ và biểu cảm của hai , trực giác mách bảo chủ nhân của chiếc giường cạnh Lâm Nghi Tri là một khó đối phó hơn cả Bạch Văn Văn.

"Còn cô, cô tên gì?" Bạch Văn Văn chuyển chủ đề, Lâm Nghi Tri hỏi.

Lâm Nghi Tri ở mép giường, : " tên là Lâm Nghi Tri, năm nay hai mươi chín tuổi, cũng học khoa Tài chính."

"Hai mươi chín tuổi!!"

Bạch Văn Văn há hốc mồm, Mao Vân Chi hai mươi ba tuổi thì cũng thôi , Lâm Nghi Tri hai mươi chín tuổi!

Loading...