Thập Niên 60: Đại Mỹ Nhân Đến Từ Đông Bắc - Chương 490

Cập nhật lúc: 2025-11-20 16:36:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sự mạnh mẽ và cứng rắn của Lâm Nghi Tri cho trong ký túc xá cũng như Mao Vân Chi, Ngải Ngọc Linh ở cửa ký túc xá kinh ngạc.

Những trong ký túc xá ngờ một cô gái nhà quê đến từ Đại lục mạnh mẽ như ; còn Mao Vân Chi và Ngải Ngọc Linh thì ngờ Lâm Nghi Tri, bình thường ôn hòa với mạnh mẽ đến thế.

Lâm Nghi Tri xong liền nhanh chóng quét mắt ký túc xá.

Ngoài cô gái ở cửa cao ngạo, cổ dường như cứng cúi xuống , trong ký túc xá còn một cô gái tóc ngắn, đeo khuyên tai hình tròn siêu lớn.

Lâm Nghi Tri lướt qua ánh mắt kinh ngạc của cô gái đó, qua môi trường ký túc xá.

Hai giường tầng , hai giường tầng bàn .

Trong đó giường tầng bàn đều chủ, và một giường cũng chủ.

Lâm Nghi Tri quét mắt một lượt, chọn giường tầng bên sát tường.

“Cô mắng ai là chó!” Bạch Văn Văn Lâm Nghi Tri tức đến đỏ cả mặt.

Những lén lút chạy đến Hồng Kông từ nội địa nào thấy họ mà khép nép, cô dựa cái gì mà kiêu ngạo như !

“Không đang sủa ?”

Lâm Nghi Tri tiếng phổ thông, nhưng rõ ràng, Bạch Văn Văn hiểu.

chỉ hiểu, cô còn tức giận chỉ tay Lâm Nghi Tri, dùng tiếng phổ thông giọng địa phương mắng Lâm Nghi Tri: “C.h.ế.t tiệt, mày tao là ai ! Mày tin tao sẽ khiến mày thể yên ở Đại học Hồng Kông á á á á!”

Ngón tay mà Bạch Văn Văn đưa Lâm Nghi Tri nắm lấy bẻ một cái, tiếng thét chói tai ngay lập tức vang vọng khắp ký túc xá.

Mao Vân Chi thấy bên ngoài , lập tức bước đóng cửa .

“Buông...”

Lâm Nghi Tri buông tay Bạch Văn Văn , tiện tay đẩy cô ngã xuống giường, “Lần còn chỉ tay , bẻ gãy ngón tay cô.”

“Tao, mày...”

Trước đây Bạch Văn Văn hen suyễn đùa, cô tức đến mức bệnh hen suyễn tái phát khi Lâm Nghi Tri chọc tức, ôm n.g.ự.c thở dốc như sắp thở .

Hành động của Bạch Văn Văn Mao Vân Chi và đang chặn cửa sợ hãi, cô gái vẫn bên bàn xem kịch cũng lao đến mặt Bạch Văn Văn lúc .

Bàn tay Bạch Văn Văn chỉ chiếc túi bàn, mắt cô còn cố gắng chằm chằm chiếc túi của .

“Cô quá đáng , cô Văn Văn hen suyễn , nếu cô thật sự chuyện gì, chúng sẽ bỏ qua...”

Cô gái đó kịp hết câu đầy phẫn nộ, thì thấy Lâm Nghi Tri lấy từ một cái túi, từ trong đó lấy châm cứu châm một huyệt vị của Bạch Văn Văn.

“Cô gì thế!” Giọng cô gái đó vô cùng sắc nhọn.

Khi cô gái định ngăn cản, Mao Vân Chi kịp thời nắm lấy cô , “Bạn Lâm Nghi Tri là bác sĩ, cô đang cứu bạn !”

Cô gái đó tin : “Văn Văn đắc tội với cô , thể bụng như !”

Cô gái bộ bằng tiếng Quảng Đông, Mao Vân Chi hiểu lắm, nhưng họ thể “hiểu”, ý tứ ngoài những điều đó, hơn nữa, họ ít nhiều cũng thể đoán đang gì.

“Các thì bụng như , nhưng chúng thì khác.” Ngải Ngọc Linh nhịn đảo mắt .

“Xem kìa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-my-nhan-den-tu-dong-bac/chuong-490.html.]

Ngải Ngọc Linh chỉ tay Bạch Văn Văn đang dựa thành giường, khi Lâm Nghi Tri châm vài mũi kim, thở của Bạch Văn Văn dần trở nên thông suốt.

Và ánh mắt chán ghét đây cô Lâm Nghi Tri lúc biến thành kinh ngạc và kiêng dè.

Thành thật mà , thấy Lâm Nghi Tri lấy kim định châm , Bạch Văn Văn nghĩ rằng lẽ sẽ c.h.ế.t hôm nay, nhưng ngờ cô cứu .

“Có t.h.u.ố.c ?”

Bạch Văn Văn gật đầu, đưa tay chỉ chiếc túi bàn của .

Lâm Nghi Tri dậy lấy chiếc túi của Bạch Văn Văn đến mặt cô , uống t.h.u.ố.c xong, lúc mới thu kim châm của túi.

“Văn Văn, bạn cảm thấy thế nào?”

Bạch Văn Văn lén Lâm Nghi Tri đang sắp xếp hành lý của , gật đầu : “ cảm thấy hơn nhiều .”

“Hừ.”

Ngải Ngọc Linh kéo tay Mao Vân Chi đến giữa ký túc xá, “Chị Vân Chi, chị ngủ ở ?”

Có Lâm Nghi Tri ở đây, sự tự tin đè nén đó của Ngải Ngọc Linh ngay lập tức bùng nổ.

ở nhà cũng cưng chiều, dựa cái gì ngoài chịu ấm ức.

Ngải Ngọc Linh chỉ giường bên trái : “ ngủ giường , tiện cho sách học tập.”

Ngải Ngọc Linh quen với việc Mao Vân Chi luôn đặt việc học lên hàng đầu, cô đặt túi của lên giường của Mao Vân Chi : “Vậy ngủ chị.”

“Được.”

Đừng thấy ký túc xá ít , nhưng mỗi phòng ký túc xá đều phòng tắm và nhà vệ sinh riêng, chỉ là diện tích lớn, chỉ đủ cho hai dùng cùng lúc thôi.

Lâm Nghi Tri mở vali hành lý của , đặt ga trải giường và vỏ chăn sạch sẽ chuẩn sẵn lên giường , đó cầm quần áo sạch thẳng phòng vệ sinh .

Đợi cô tắm rửa và quần áo đơn giản xong , Ngải Ngọc Linh và Mao Vân Chi dọn dẹp xong giường của , còn Bạch Văn Văn và cô gái ở bàn, thấy Lâm Nghi Tri bước thì kinh ngạc há hốc mồm.

Chỉ là tắm rửa và quần áo thôi, đột nhiên xinh hơn nhiều như , họ nhầm?

Cô gái nhà quê đến từ nội địa trông cũng quá .

Lâm Nghi Tri để ý đến hành động nhỏ của hai .

Cô cởi giày trèo lên giường trải ga giường, bọc vỏ chăn.

“Cái đó.”

Bạch Văn Văn dùng tiếng phổ thông giọng địa phương : “Sau chúng sẽ sống cùng một năm, giới thiệu bản một chút .”

Lúc thái độ của Bạch Văn Văn hơn nhiều.

Bạch Văn Văn Lâm Nghi Tri giới thiệu bản : “ tên là Bạch Văn Văn, năm nay mười tám tuổi, là sinh viên năm nhất khoa Tài chính, cũng là bản địa Hồng Kông.”

“Bạn tiếng phổ thông !” Ngải Ngọc Linh giường của Mao Vân Chi với Bạch Văn Văn.

Bạch Văn Văn mím môi, tuy chút tình nguyện, nhưng vẫn : “Mẹ đây là Hồ Tỉnh.”

Ngải Ngọc Linh , lập tức : “Mẹ bạn đều là nội địa, bạn còn kiêu căng...”

Loading...