Lúc Diệp Lương Hữu con gái , lòng cũng nguội lạnh, ông đột nhiên nhận những năm qua quá nuông chiều con gái, đến mức cô chỉ chịu chút khổ nào, mà thậm chí còn tư tưởng khinh thường bần nông.
Tư tưởng như là thể chấp nhận nhất, khi ông thành đạt cũng là một nông dân, mà bây giờ con gái khinh thường nông dân.
“Sao, bây giờ con khinh thường việc về nông thôn ?”
Diệp Tư Mẫn lảng tránh ánh mắt.
Diệp Lương Hữu sâu con gái : “Trang Hác Nhân giam giữ tù bây giờ còn , con ở thành phố, thì con chuẩn tinh thần nó tìm .”
Diệp Lương Hữu như Diệp Tư Mẫn dám ở , “Vậy, con xuống nông thôn?”
Nếu cô nhớ lầm thì bây giờ vẫn đến lúc thanh niên thành phố xuống nông thôn quy mô lớn, cô thể ?
“Đương nhiên là nơi nào hẻo lánh, nơi nào cần xây dựng thì con đến đó.”
Diệp Lương Hữu con gái : “Con chỉ vì những năm sống quá thoải mái, nên mới chuyện ngu xuẩn như .”
“Địa điểm nghĩ xong , sáng sớm ngày mai sẽ đưa con .”
Nước mắt Diệp Tư Mẫn ngừng rơi, “Con về nhà thăm và các trai.”
Sau khi cắt đứt quan hệ ở kiếp , họ bao giờ gặp nữa.
“Sau sẽ gặp, là, con chuyện m.a.n.g t.h.a.i đều ? Con xem bố con mất mặt !”
Khi Diệp Lương Hữu mất mặt, Diệp Tư Mẫn theo bản năng về phía ngoài duy nhất trong phòng.
Lâm Nghi Tri dường như sớm nhận , nên ánh mắt luôn Diệp Tư Mẫn, sợ cô lúc đang nhạy cảm nghĩ đang nhạo cô .
Lâm Nghi Tri cố gắng giả vờ tồn tại, Diệp Tư Mẫn thể coi cô là tồn tại.
Cô chỉ Lâm Nghi Tri với bố : “Đồng chí Lâm chẳng là học y , bảo cô phá bỏ đứa bé trong bụng con là !”
Chương 38: Không để mỡ chảy ruộng ngoài
Lâm Nghi Tri: “...?”
Giọng điệu đương nhiên của cô giống như đang đùa.
“Chuyện con m.a.n.g t.h.a.i thể để khác , đồng chí Lâm , cô học y, thì bảo cô giúp con phá bỏ đứa bé!”
Diệp Tư Mẫn Lâm Nghi Tri gì, : “Cô là vợ của Nguy Sơn, tin cô.”
Ánh mắt của Diệp Lương Hữu và Tề Nguy Sơn đều đổ dồn về phía Lâm Nghi Tri, Lâm Nghi Tri thầm mắng một tiếng, ngờ ngọn lửa cháy đến .
Cô quả thực cách châm cứu phá thai, nhưng, cô sẽ giúp Diệp Tư Mẫn.
Thái độ hiện tại của Diệp Tư Mẫn rõ ràng là việc giúp cô là điều hiển nhiên , nhưng nếu xảy bất kỳ t.a.i n.ạ.n nào trong quá trình phá thai, hoặc cô bất kỳ khó chịu nào, thì tất cả sẽ là của .
Thêm một lý do nữa là, với mối quan hệ giữa Tề Nguy Sơn và gia đình họ Diệp, hai gia đình họ chắc chắn sẽ thường xuyên qua .
Bây giờ Diệp Tư Mẫn phá thai, nhưng nếu cô hối hận thì , hoặc những khác trong gia đình họ Diệp thì !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-my-nhan-den-tu-dong-bac/chuong-47.html.]
Chữa bệnh cứu thì , nhưng chuyện phá t.h.a.i như thế , thật lòng Lâm Nghi Tri , càng cho Diệp Tư Mẫn.
Lâm Nghi Tri vẻ mặt lo lắng xua tay, “ , cũng dám.”
Diệp Tư Mẫn thấy Lâm Nghi Tri từ chối , sắc mặt trở nên khó coi hơn mấy phần, ngay cả giọng cũng trở nên gay gắt, “Cô học y , phá t.h.a.i mà cô cũng !”
Lâm Nghi Tri Diệp Tư Mẫn vẻ mặt dữ tợn, : “ học đầy một kỳ ở học viện y khoa, học cái .”
“ ngại.” Diệp Tư Mẫn truy hỏi ngừng, “Chỉ cần thể phá bỏ nó, sợ!”
“ sợ.” Lâm Nghi Tri một cách hề chí khí khi Diệp Tư Mẫn xong.
“Chú Diệp.” Lâm Nghi Tri cảm thấy với Diệp Tư Mẫn thông, cô thẳng với Diệp Lương Hữu: “Cháu y thuật, nhưng phá t.h.a.i thì cháu thực sự .”
“Đây là chuyện nhỏ, nếu đồng chí Diệp Tư Mẫn thực sự đứa bé , nhất vẫn nên tìm một bác sĩ chuyên môn trong lĩnh vực , dù cũng liên quan đến sức khỏe của cô .”
“ mới chỉ hơn hai tháng, cần gì phiền phức như , thấy cô là giúp !” Diệp Tư Mẫn nghẹn ngào hét lên với Lâm Nghi Tri.
Lâm Nghi Tri cảm thấy đang đàn gảy tai trâu, bộ dạng của Diệp Tư Mẫn, càng thêm chắc chắn rằng thể giúp cô , nếu vạn nhất xảy chuyện gì, cô nhất định sẽ oán trách .
“Nếu cô nghĩ như , thì cũng còn cách nào.”
Tề Nguy Sơn Diệp Tư Mẫn đang gào thét với Lâm Nghi Tri, nhíu mày : “Tư Mẫn, Nghi Tri đúng, đây trò đùa.”
Diệp Lương Hữu cũng con gái , “Ta sẽ tìm bác sĩ chuyên môn cho con.”
Lâm Nghi Tri tuổi còn quá trẻ, ông cũng yên tâm.
Diệp Tư Mẫn thấy bố và Tề Nguy Sơn đều như , liền nữa.
“Nguy Sơn, con với chú một lát.”
Diệp Lương Hữu chuyện riêng với Tề Nguy Sơn, nên gọi thư phòng.
Cửa đóng , mặt Diệp Lương Hữu hiện rõ vẻ mệt mỏi thể che giấu, “Tư Mẫn tuy gây chuyện lớn như , nhưng cha dù tức giận đến , cũng thể bỏ mặc con bé.”
Tề Nguy Sơn gật đầu, Diệp Lương Hữu đối với , coi là con nuôi, tận tâm, huống chi là m.á.u mủ ruột thịt của .
“Chú nhờ con một việc.”
“Chú cứ .”
Diệp Lương Hữu thở một thật dài, với Tề Nguy Sơn: “Chú sắp xếp Tư Mẫn xuống nông thôn ở chỗ các con.”
“Đại đội Rừng Cây Đỏ?”
“Ừ, đủ hẻo lánh, đủ xa, nhưng ít nhất gần đó quân đội, phong tục dân gian thuần phác, sẽ nguy hiểm lớn.” Diệp Lương Hữu Tề Nguy Sơn, tiếp tục : “Quan trọng nhất là con cũng ở đó, chú yên tâm.”
Diệp Lương Hữu ngoài miệng đưa Diệp Tư Mẫn đến nơi nghèo khó cải tạo, nhưng cha thì thể tính toán cho con .
Diệp Lương Hữu thở dài : “Tình hình bên ngoài ngày càng căng thẳng, trốn trong khe núi lẽ sẽ sống tự tại hơn một chút.”
Tề Nguy Sơn lời Diệp Lương Hữu , khẽ nhíu mày, , những lời Diệp Lương Hữu bừa, nhất định là tình hình căng thẳng đến mức nào đó nên ông mới như .