Tề Nguy Sơn gật đầu.
“Tiểu Tri dù cũng là học sinh giỏi, con xem thể tìm cho cô một công việc ở khu gia đình , đừng lãng phí nhân tài.”
“Cháu...” Tề Nguy Sơn định Lâm Nghi Tri tìm việc ở trạm xá, thì cửa gõ.
Những tiếng gõ cửa liên tiếp cuối cùng cũng kéo ánh mắt Diệp Tư Mẫn đang đặt Tề Nguy Sơn và Lâm Nghi Tri về.
“Tiểu Mẫn, con xem Hác Nhân đến .”
Diệp Tư Mẫn thấy giọng bố thì sững một chút, nhíu chặt mày.
Cô vẻ tình nguyện dậy, khi về phía cửa, toát sự chống đối.
Và khi Diệp Tư Mẫn mở cửa, Diệp Lương Hữu với Tề Nguy Sơn và Lâm Nghi Tri: “Hai đứa đến đúng lúc lắm, dì con và Kiến Quốc bận đến , hai đứa cùng nhà cho Tư Mẫn.”
“Người nhà?” Tề Nguy Sơn khó hiểu hỏi.
Diệp Lương Hữu : “ , hôm qua Hác Nhân đến cầu hôn, hai đứa định chuyện hôn sự, hôm nay coi như là đính hôn.”
Lời Diệp Lương Hữu dứt, ngoài cửa một giọng vang lên.
“Anh thông gia!”
Diệp Lương Hữu dậy đón, Tề Nguy Sơn và Lâm Nghi Tri cùng dậy theo.
Chỉ thấy cùng Diệp Tư Mẫn bước là một cặp vợ chồng năm mươi tuổi, và một thanh niên mặc áo len xanh, quần dài đen.
Thanh niên đó cao một mét tám, hình gầy gò, nhưng khuôn mặt khá ưa , khí chất cũng nho nhã.
“Chào mừng, chào mừng, mời !” Diệp Lương Hữu chào hỏi.
Thanh niên tên Hác Nhân xách túi lớn túi nhỏ quà cáp, đặt xuống xong định kéo tay Diệp Tư Mẫn cùng chào hỏi Diệp Lương Hữu, nhưng hiểu , Diệp Tư Mẫn khó chịu rút tay khỏi tay Hác Nhân.
Hác Nhân khó hiểu Diệp Tư Mẫn bên cạnh, nhưng khi thấy Diệp Lương Hữu và bố đang chuyện, tiến lên chào hỏi Diệp Lương Hữu: “Chú Diệp!”
“Tiểu Trang mau , giới thiệu cho con.”
Diệp Lương Hữu chỉ Tề Nguy Sơn và Lâm Nghi Tri đang cạnh , : “Chắc là đầu tiên các con gặp , đây là Tề Nguy Sơn, cứ như con trai .”
Tề Nguy Sơn gật đầu với Trang Hác Nhân, nhưng khi thấy chỉ liếc một cái, ánh mắt cứ lờ mờ Lâm Nghi Tri bên cạnh, khẽ nhíu mày.
“Bên cạnh Nguy Sơn là vợ , Lâm Nghi Tri.”
Lâm Nghi Tri mỉm lịch sự, Trang Hác Nhân khi là vợ Tề Nguy Sơn thì dời ánh mắt .
“Chào Sơn, đây em thường Tư Mẫn nhắc đến , tuổi trẻ dựa quân công mà đoàn trưởng, thật sự quá giỏi!”
Tề Nguy Sơn giọng chút nịnh nọt của Trang Hác Nhân gật đầu.
Trang Hác Nhân khi Tề Nguy Sơn gật đầu thì với Diệp Tư Mẫn bên cạnh đang vẻ vui: “Tư Mẫn em cũng với là Sơn sẽ đến, nếu và chị dâu đến, nhất định sẽ mang thêm một phần quà nữa.”
Diệp Tư Mẫn Trang Hác Nhân, trong mắt thoáng qua một tia chán ghét đầu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-my-nhan-den-tu-dong-bac/chuong-43.html.]
Trang Hác Nhân định kéo tay Diệp Tư Mẫn thì khựng , chọc giận cô ở .
Rõ ràng hôm qua đến cầu hôn, Diệp Tư Mẫn còn vui vẻ, mới một đêm, cô như biến thành khác .
“Anh thông gia, chúng đặt tiệc ở quán ăn quốc doanh, xem...”
Bố của Trang Hác Nhân còn xong, Diệp Tư Mẫn lạnh lùng ngắt lời: “ đính hôn nữa.”
Lời Diệp Tư Mẫn dứt, bầu khí náo nhiệt lập tức như dội một gáo nước lạnh, nụ của Trang Hác Nhân và bố cũng cứng mặt, ngay cả Diệp Lương Hữu cũng nhíu chặt mày.
“Tư Mẫn, đừng đùa.”
Diệp Tư Mẫn bố , một cách nghiêm túc, từng chữ một: “Vậy con xin nữa, con đính hôn nữa, cũng kết hôn với Trang Hác Nhân!”
Lúc nụ mặt Trang Hác Nhân và bố biến mất, hai vị phụ đồng loạt Trang Hác Nhân, còn Trang Hác Nhân thì Diệp Tư Mẫn.
Trang Hác Nhân nắm lấy tay Diệp Tư Mẫn, “Tư Mẫn, là ở điểm nào ?”
“Em cho , nhất định sẽ cho em hài lòng, em đừng tùy hứng nữa ?”
Mẹ của Trang Hác Nhân cũng vội vàng : “ đó Tiểu Mẫn, nếu Hác Nhân gì , con với cô chú, cô chú nhất định sẽ dạy dỗ nó!”
“ , chuyện hôn nhân đại sự thể coi là trò đùa.”
Diệp Tư Mẫn vẻ ngoài đạo mạo của gia đình ba Trang Hác Nhân, trong mắt lóe lên vẻ chán ghét : “ giúp đỡ nghèo, cũng khác hút máu, !”
“Diệp Tư Mẫn! Con năng kiểu gì !” Diệp Lương Hữu giận dữ quát.
Trang Hác Nhân Diệp Tư Mẫn xa lạ sững một chút, im lặng một lúc cúi đầu buồn bã : “Tư Mẫn.”
“Anh em lo lắng thể cho em và con một cuộc sống , nhưng xin em hãy tin , khi con đời, nhất định sẽ tìm công việc khiến em hài lòng!”
Chương 35: Bị khác tính kế
“Con?”
Diệp Lương Hữu lời Trang Hác Nhân , kinh ngạc và con gái .
Bố Trang Hác Nhân thì vẻ mặt mừng rỡ, “Tư Mẫn t.h.a.i !”
Diệp Tư Mẫn sắc mặt trắng bệch đưa tay ôm bụng, cô quên mất đang mang thai.
“Anh , em t.h.a.i nên tâm trạng .”
Trang Hác Nhân nắm lấy tay Diệp Tư Mẫn đập , “Em vui thể đ.á.n.h , nhưng tuyệt đối đừng tự buồn bực, cho em bé trong bụng Tư Mẫn.”
“Diệp Tư Mẫn!”
Diệp Lương Hữu dậy con gái giận dữ quát: “Con theo !”
Diệp Tư Mẫn sững sờ cha mặt mày âm trầm đang kìm nén cơn giận, cô rút tay khỏi tay Trang Hác Nhân, định gì đó thì Trang Hác Nhân quỳ sụp xuống đất.
Anh Diệp Lương Hữu : “Chú Diệp, vạn sai đều là của cháu, là do chúng cháu uống rượu sơ ý, tất cả đều là của cháu, nếu cháu kiềm chế ...”
Trang Hác Nhân còn xong, Diệp Lương Hữu đang tỏa khí chất lạnh lẽo sát phạt nắm lấy cổ áo kéo dậy.