Thập Niên 60: Đại Mỹ Nhân Đến Từ Đông Bắc - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-11-19 16:07:31
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

quá trình quan trọng, quan trọng là kết quả.

Sau khi Lâm Nghi Tri nhận lấy đồ, Tề Nguy Sơn nghiêm túc : “Vì chúng sắp kết hợp thành đồng chí cách mạng, nên đương nhiên gánh vác trách nhiệm thuộc về .”

Tề Nguy Sơn nghiêm trang và đắn, rõ ràng là kết hôn, nhưng qua lời như đang thành một nhiệm vụ nào đó.

đưa đồng chí Lâm Nghi Tri cửa hàng bách hóa mua sắm một thứ, ạ?”

Tề Nguy Sơn xong với Lâm Ngọc Thư và Vương Nghiên Tâm với tư cách bậc trưởng bối, hai thể từ chối.

Thái độ việc của họ bây giờ là thêm một chuyện bằng bớt một chuyện, vì việc đổi hôn sự cả hai bên đều ý kiến, chi bằng cứ coi như ban đầu sắp xếp như thế .

“Được , các con .”

Vương Nghiên Tâm vỗ cánh tay con gái : “Nhà chúng coi trọng hình thức, chỉ cần hai đứa lấy giấy đăng ký là .”

“Ăn uống thì ở nhà, cỗ bàn chúng lo.”

“Tại chúng lo, lấy vợ tại tiêu tiền của cha con! Nhà khi nào đến lượt bà chủ!”

Thái độ của Lâm Mạn Oánh đối với Vương Nghiên Tâm thể là cực kỳ bất lịch sự, và mặt Lâm Nghi Tri cũng đầu tiên lộ vẻ lạnh lùng.

Trong bầu khí khó xử , Tề Nguy Sơn lạnh lùng liếc Lâm Mạn Oánh, với Vương Nghiên Tâm đang ngượng ngùng và tức giận đến đỏ mặt: “Thím , tiền cỗ bàn cứ để cháu lo.”

Nói , Tề Nguy Sơn lấy mười tệ từ túi áo đưa cho Vương Nghiên Tâm.

Vương Nghiên Tâm vốn Lâm Mạn Oánh cho mất mặt, nhưng thấy Tề Nguy Sơn chủ động như , bà liền vội vàng : “Đoàn trưởng Tề, cần nhiều tiền thế , chúng …”

“Thím cứ cầm lấy ạ, thím gọi cháu là Tiểu Tề .”

Vương Nghiên Tâm Tề Nguy Sơn vô cùng tôn trọng , mắt bà đỏ hoe, cuối cùng vẫn nhận lấy mười tệ và gật đầu với : “Con yên tâm, nhất định sẽ giúp các con tiệc cưới cho chu đáo.”

“Cảm ơn thím.”

Lâm Nghi Tri Tề Nguy Sơn đang khi xong, mỉm với đến bên cạnh .

“Mẹ, cha, chúng con đây ạ.”

Lâm Ngọc Thư và Vương Nghiên Tâm gật đầu, tiễn Lâm Nghi Tri và Tề Nguy Sơn rời .

Hai khỏi khu tập thể , ai chủ động mở lời.

Chỉ là chân Tề Nguy Sơn quá dài, tốc độ quá nhanh, mới khỏi nhà bao lâu mà Lâm Nghi Tri chạy bước nhỏ mới theo kịp .

“Đồng chí Tề!”

Tề Nguy Sơn tiếng gọi phía , liền thấy gò má trắng nõn mềm mại của Lâm Nghi Tri xuất hiện một vệt hồng, khiến vô cớ chạm .

Nhận ý nghĩ của , Tề Nguy Sơn bất giác thẳng , bàn tay lớn buông thõng bên hông xoa xoa đầu ngón tay, rõ ràng chỉ là nghĩ trong lòng, nhưng đầu ngón tay chút ngứa ngáy.

“Sao thế?” Tề Nguy Sơn trầm giọng Lâm Nghi Tri hỏi.

Lâm Nghi Tri dường như hề bận tâm đến sự lạnh lùng của Tề Nguy Sơn, cô mỉm nhẹ, : “Anh nhanh quá, em theo kịp.”

“Vậy sẽ chậm .”

“Cảm ơn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-my-nhan-den-tu-dong-bac/chuong-4.html.]

Tề Nguy Sơn Lâm Nghi Tri từ đầu đến cuối hề tức giận, mà luôn nở nụ , hỏi: “Em giận ?”

Nếu là khác cướp mất hôn sự vô cớ, chắc chắn sẽ tức giận.

Lâm Nghi Tri chớp chớp mắt, : “Em việc gì giận.”

: “Lâm Mạn Oánh đổi thì cứ đổi thôi, hơn nữa, em còn đổi một đối tượng kết hôn hơn.”

Lâm Nghi Tri xong, trong lòng giơ ngón cái tán thưởng bản , cô thật là ăn .

Còn Tề Nguy Sơn khi Lâm Nghi Tri câu thẳng thắn như , mặt biểu lộ gì, nhưng tai bất giác đỏ lên, vặn Lâm Nghi Tri thấy.

Lúc nụ mặt Lâm Nghi Tri càng thêm chân thật, ngờ khá là ngây thơ.

“Chúng thôi.”

Tề Nguy Sơn gật đầu, sự chú ý của luôn đặt Lâm Nghi Tri bên cạnh, bước chân chậm , nhưng đôi tai đỏ ửng cứ mãi tan làn hương thơm thoang thoảng bên cạnh.

phận của Tề Nguy Sơn, hai nhanh chóng nhận giấy chứng nhận kết hôn, thực chất chỉ là một tờ giấy.

tờ giấy , hai chính thức là vợ chồng thể chối cãi.

Lãnh giấy xong, Tề Nguy Sơn dẫn Lâm Nghi Tri đến trung tâm thương mại.

Ý của Tề Nguy Sơn là, kết hôn thì chắc chắn mua quần áo, đồng hồ, máy may, vân vân.

Khó khăn lắm mới đến thủ đô một , đồ đạc đầy đủ hơn ở Đông Bắc, mua xong gửi thẳng về đó là .

Lâm Nghi Tri chỉ mua một bộ quần áo và một đôi giày.

Áo len chui đầu cổ tròn màu đỏ tươi phối với quần nhung đen, chân đôi giày da nhỏ màu đen.

Còn đồng hồ và máy may là Lâm Nghi Tri mua để tiết kiệm tiền cho Tề Nguy Sơn, mà là cô sợ đồ mua , mang về nhà sẽ còn là của nữa, nên chi bằng lúc sắp hãy sắm sửa, đó gửi thẳng đến Đông Bắc.

Tuy mua, nhưng một chuyện Lâm Nghi Tri rõ thái độ của Tề Nguy Sơn.

Tề Nguy Sơn đang chằm chằm , : “Đồng chí Tề, khi chúng kết hôn, tiền và phiếu trong nhà…”

“Chuyện nhà cửa cứ em.”

Tề Nguy Sơn , giao hết tiền và phiếu trong túi áo cho Lâm Nghi Tri: “Tiền và phiếu do em quản lý.”

Anh chủ động như , ngược khiến Lâm Nghi Tri cảm thấy nhỏ nhen.

Tuy nhiên, Lâm Nghi Tri hài lòng với sự tự giác của Tề Nguy Sơn.

Phiếu mà Tề Nguy Sơn đưa cho Lâm Nghi Tri đầy đủ, tiền đếm cũng hơn sáu trăm tệ.

Đây là tiền nhiều nhất mà Lâm Nghi Tri khi xuyên , mà tiền phiếu lý do chính đáng để mua sắm, Lâm Nghi Tri cũng đổi ý định.

thể mua, nhưng đặt đồ cũng mà.

Đặt đồ xong, ngày mai đến trả nốt tiền, đó gửi thẳng.

Thực , nếu hôm nay thời gian gấp, thì hôm nay luôn cũng .

Quyết định xong, Lâm Nghi Tri liền dẫn Tề Nguy Sơn mua sắm, tiện thể khảo sát xem là rộng rãi thật giả, buông tay thật giả.

Đồng hồ cô chọn loại phổ biến là thương hiệu Thượng Hải; máy may thì Lâm Nghi Tri rành lắm, theo lời giới thiệu của nhân viên quầy hàng mua chiếc Đông Phương Hồng.

Loading...