Thập Niên 60: Đại Mỹ Nhân Đến Từ Đông Bắc - Chương 35

Cập nhật lúc: 2025-11-19 16:30:16
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mấy cô gái từ thành phố về đúng là chi tiêu gì cả, nhà nào mà mua sắm kiểu .”

Thím Phương tự còn đủ, kéo Tôn Mộc Lan và chị Lý bên cạnh tiếp tục : “Hai tin , hôm nay cô vợ nhỏ của đoàn trưởng Tề tuyệt đối tiêu gần trăm tệ .”

“Dù nhà giàu đến mấy cũng thể tiêu kiểu , cuộc sống còn kéo dài...”

Tôn Mộc Lan thím Phương lải nhải, ngắt lời: “Thím ơi, tiêu tiền nhà , miễn là đoàn trưởng Tề chê là .”

“Nói thì đúng, nhưng đây là lòng !” Thím Phương lầm bầm.

“Người hiểu chuyện thì là lòng , hiểu còn tưởng hai vợ chồng tiêu tiền của thím đấy, xem thím tiếc đứt ruột gan kìa!”

Cuộc tranh cãi nhỏ phía Lâm Nghi Tri và Tề Nguy Sơn hề .

Trên đường về, hai vợ chồng tiện thể lấy luôn nắp nồi, bát đũa mua đó mang cùng, chất tất cả lên xe lừa, đó mới cùng xem thùng tắm.

Nơi bán thùng gỗ, chậu gỗ ở phía Đông chợ phiên, Tề Nguy Sơn dắt xe lừa thể thẳng qua.

Trên đường , Lâm Nghi Tri chiếc xe lừa bên cạnh, hỏi: “Chiếc xe lừa kiếm ở ?”

“Thuê của đồng hương bằng tiền.”

Lâm Nghi Tri giơ ngón cái lên với Tề Nguy Sơn, thấy buộc xe lừa xong thì cùng chọn thùng tắm.

Lâm Nghi Tri nghĩ chỉ cần mua một chiếc thùng tắm đủ cho một , như cũng dễ di chuyển, nhưng Tề Nguy Sơn mắt ngay chiếc thùng tắm đủ chỗ cho hai mà vẫn dư dả.

Tốc độ Tề Nguy Sơn quyết định mua thùng tắm hai lời trả tiền khiến Lâm Nghi Tri chậm hiểu đến mấy cũng ngờ ngợ điều gì đó.

khi nghĩ sợ hiểu lầm Tề Nguy Sơn, dù trong mắt cô, Tề Nguy Sơn là một nghiêm túc thể nghiêm túc hơn, trong đầu tuyệt đối nhiều thứ đen tối như .

Tề Nguy Sơn sự rối rắm trong lòng Lâm Nghi Tri, hài lòng chiếc thùng tắm chọn với Lâm Nghi Tri: “Còn gì nữa , chúng mang về hết một luôn.”

So với việc khác đều Lâm Nghi Tri tiêu hoang, Tề Nguy Sơn hề nghĩ như .

đồ mua về đều là dùng cho hai họ, gọi là tiêu hoang .

Lâm Nghi Tri dáng vẻ đường hoàng của Tề Nguy Sơn, trong lòng chắc chắn rằng quả thực hiểu lầm .

Cô dẹp những hình ảnh nên thoáng qua trong đầu, chọn thêm một chiếc chậu gỗ và một chiếc thớt.

Nhân lúc Tề Nguy Sơn và chủ quán bán thùng tắm đang khiêng đồ lên xe lừa, Lâm Nghi Tri đến quầy hàng bên cạnh bán chum vại và các loại hũ để chọn một chiếc chum nước lớn.

, trong nhà đến cả chum nước cũng , thực sự đây đồng chí Tề Nguy Sơn sống qua ngày thế nào.

Ngoài chum nước, Lâm Nghi Tri còn mua ba cái hũ cao bằng cánh tay, năm cái hũ cao nửa cánh tay, dùng để đựng ngũ cốc muối dưa cà đều phù hợp.

Thậm chí cô còn mua năm cái hũ nhỏ bằng lòng bàn tay, dùng để đựng gia vị là vặn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-my-nhan-den-tu-dong-bac/chuong-35.html.]

“Đủ ?” Tề Nguy Sơn dọn dẹp xong xe lừa đến hỏi, “Có cần đưa những thứ về ...”

Lâm Nghi Tri lắc đầu, “Anh bán chum nước là lúc chợ tan sẽ chở về cho chúng .”

Nếu thì mệt lắm.

“Vậy thì .” Tề Nguy Sơn : “Lúc đặt bốn cân thịt ba chỉ và mười cân sườn heo ở chỗ mổ heo, lát nữa chúng lấy.”

Lâm Nghi Tri ngạc nhiên : “Anh giành !”

Lúc nãy cô và ba Tôn Mộc Lan mua vải thô còn họ than phiền, vốn đến chợ sớm để mua thịt heo cần phiếu, kết quả đến nơi thì giành hết sạch .

Bây giờ công xã chăn nuôi heo phân quyền chăn nuôi xuống các đội sản xuất nhỏ, thông qua hình thức bao thầu tập thể, chăn nuôi riêng lẻ thúc đẩy ngành chăn nuôi heo, thêm đó đội Hồng Thụ Lâm một thợ chăn nuôi giỏi, nên thỉnh thoảng đội sẽ để Vương đồ tể g.i.ế.c heo bán ở chợ phiên cho công xã.

Theo một khía cạnh nào đó, điều hợp quy tắc, nhưng nơi đây xa xôi hẻo lánh, cũng tố cáo, nên việc “mua bán” cứ kéo dài đến bây giờ.

Chỉ là họ cũng dám quá, mỗi chợ phiên chỉ g.i.ế.c một con, và đều là heo nhiệm vụ, tất cả đều ngầm đồng ý bỏ qua chuyện , dù ai cũng mua một ít thịt heo cần phiếu.

Ngay cả khi giành , thì vẫn còn .

Tề Nguy Sơn : “Anh và Vương đồ tể chút quen .”

Về việc quen như thế nào Tề Nguy Sơn rõ, nhưng chắc chắn là hề hời hợt.

Bởi vì khi Lâm Nghi Tri theo Tề Nguy Sơn lấy thịt heo và sườn heo đặt , Vương đồ tể còn cho Tề Nguy Sơn thêm hai cái xương ống, hai đoạn lòng già, hai cái móng giò và một chậu tiết heo.

“Đây là em dâu hả, trông thật đấy!” Vương đồ tể bốn mươi tuổi, nhưng gặp Tề Nguy Sơn thì em xưng hô.

“Đây là vợ đồng chí Lâm Nghi Tri, đây là đồng chí Vương Đại Sơn.” Khi Tề Nguy Sơn giới thiệu, lấy thêm năm tệ trực tiếp nhét lên thớt của Vương Đại Sơn.

Vương Đại Sơn cũng là tinh ý, Tề Nguy Sơn cho nhiều tiền , “Không cần nhiều thế, những thứ đáng bao nhiêu tiền, ...”

“Anh Vương, tiền nhất định nhận, nếu cứ như dám đến chỗ mua đồ nữa, thế chẳng là sai !” Tề Nguy Sơn nghiêm túc : “Hơn nữa còn việc nhờ đấy.”

Vương Đại Sơn thấy câu phía lập tức : “Chuyện của em cứ , giúp tuyệt đối hai lời!”

nuôi hai con gà trong nhà, phiền chị dâu giúp xem hộ.”

“Được, bảo chị dâu hôm nay xem cho, ngày mai mang đến nhà cho hai !”

“Được.” Tề Nguy Sơn : “Trong nhà còn việc, chúng đây, ngày mai và chị dâu mang Phượng Cúc cùng qua nhé.”

Vương Đại Sơn : “Được, yên tâm, đảm bảo sẽ đến!”

Khi hai bưng đồ đầy ắp rời , Lâm Nghi Tri tùy tiện lật xem, thấy thịt ba chỉ và sườn heo bên trong với Tề Nguy Sơn: “Trong chỉ cân dặn .”

Mấy miếng thịt ba chỉ qua cũng bảy cân , huống chi là sườn heo.

Loading...