“Xảy chuyện gì ?”
Lâm Nghi Tri Quách Hổ mắt đỏ hoe vội vàng hỏi.
“Bố đ.á.n.h , đòi tự tử, m.á.u chảy nhiều lắm, cô mau xem !”
Dứt lời, Lâm Nghi Tri vội vàng lấy hòm t.h.u.ố.c của .
hòm t.h.u.ố.c khá nặng, Tề Ngụy Sơn một tay ôm Hân Hân, một tay cầm lấy hòm t.h.u.ố.c từ tay Lâm Nghi Tri, mấy cùng chạy đến nhà họ Quách.
Tuyết đọng trong khu gia binh đều quét sang một bên, Lâm Nghi Tri chạy về phía khu nhà tập thể thu hút sự chú ý của ít .
Người ở nhà cấp bốn và ở nhà lầu phân biệt rõ ràng, bên nhà cấp bốn còn chuyện gì xảy , khi Lâm Nghi Tri và những khác đến khu nhà tập thể, hàng xóm láng giềng tụ tập hết ở cửa nhà họ Quách.
“Tránh , tránh một chút!”
Người xem quá đông, chắn ngay cửa thấy tiếng Lâm Nghi Tri và Quách Hổ trong hành lang.
“Tránh !”
Một tiếng quát của Tề Ngụy Sơn, trong hành lang lập tức dạt sang hai bên.
Quách Hổ dẫn Lâm Nghi Tri xông nhà, Tề Ngụy Sơn ôm con theo sát phía , tiếp đến là Tạ Tân Sinh và Miêu Thúy Bình, xem tụ tập ở cửa và cửa sổ.
Nhà họ Quách một đống hỗn độn, khắp nơi là bát sứ vỡ, đũa, rau củ, hạt dưa và đủ thứ lộn xộn khác, bàn ghế cũng xiêu vẹo.
Quách Quyên sợ hãi co rúm trong góc gọi , Quách Hổ vội vàng chạy đến ôm em gái lòng.
Lâm Nghi Tri bước phòng, con d.a.o dính m.á.u sàn mặt trầm xuống.
Khi cô thấy Phạm Giai Nhân, cô đang Quách Kiến ôm chặt đất, cổ tay trái quấn bằng một miếng vải, nhưng vẫn thấy m.á.u ngừng thấm .
Cô lẽ giãy giụa thoát, cứ thế Quách Kiến khống chế, nên cứ cúi đầu c.ắ.n chặt cánh tay Quách Kiến buông.
Ngay cả khi thấy Lâm Nghi Tri đến, cũng buông miệng ngẩng đầu lên.
“Các cô đến .” Sắc mặt Quách Kiến khó coi.
Lâm Nghi Tri Phạm Giai Nhân tóc tai bù xù, chật vật, sang Miêu Thúy Bình ở cửa.
Miêu Thúy Bình nhận ánh mắt của Lâm Nghi Tri, đối diện với những đang xem náo nhiệt ngoài cửa : “Đủ đấy, gì mà xem, ba mươi Tết về nhà nấu cơm !”
Nói xong, Miêu Thúy Bình trực tiếp đóng cửa nhà họ Quách .
Cô còn , cửa phía đập, Miêu Thúy Bình “chậc” một tiếng, định xem là ai mắt như , kết quả mở cửa thấy mặt con trai út của .
“Còn con nữa!” Tạ Tân Sinh lên án ruột !
Trong mắt còn là đứa con .
Miêu Thúy Bình túm con trai , đóng cửa .
Bên cửa đóng , bên Lâm Nghi Tri khuyên Phạm Giai Nhân trong lòng Quách Kiến.
“Giai Nhân, cô buông , xử lý vết thương cho cô ?”
Phạm Giai Nhân c.ắ.n chặt thịt cánh tay Quách Kiến, vì lời Lâm Nghi Tri mà buông miệng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-dai-my-nhan-den-tu-dong-bac/chuong-244.html.]
Lâm Nghi Tri thấy tiếng của Quách Quyên bên cạnh, khuyên: “Cô thấy tiếng Quyên Quyên ?”
“Chúng đừng như , các con sợ . Có gì thì chuyện đàng hoàng, xử lý vết thương cho cô , ?”
“Tiểu Lâm đúng, ba mươi Tết chuyện gì thể chuyện t.ử tế chứ, nếu thật sự là cái thằng khốn Quách Kiến chọc giận cô, , chị em chúng là đồ ăn hại ! Cùng lắm là cô đ.á.n.h cho nó một trận!”
Giọng Miêu Thúy Bình lớn vẻ thuyết phục hơn Lâm Nghi Tri nhiều.
“Chúng về phía cô.” Lâm Nghi Tri cũng .
Tiếng nghẹn ngào vang lên, lẽ vì Phạm Giai Nhân buông miệng, giây tiếp theo cô Quách Kiến chút do dự hất ngã xuống đất.
Nếu Lâm Nghi Tri đang ở đối diện Phạm Giai Nhân, Phạm Giai Nhân lẽ Quách Kiến hất ngã đập chân bàn.
Khoảnh khắc Lâm Nghi Tri đỡ lấy Phạm Giai Nhân, ánh mắt cô Quách Kiến lạnh lùng vô cùng.
Bất kể đó xảy chuyện gì, hành động của Quách Kiến thật sự đáng thất vọng.
Cộng thêm ánh mắt chán ghét tột độ Phạm Giai Nhân, khiến Lâm Nghi Tri kinh hãi, đồng thời cũng gạch một dấu chéo lớn cho Quách Kiến trong lòng.
Cô chuyện ai đúng ai sai, cô cũng cần chuyện ai đúng ai sai.
Lâm Nghi Tri đến để chủ trì công lý, cô là bạn của Phạm Giai Nhân, đến chỉ để chữa trị vết thương cho Phạm Giai Nhân, mà còn để chỗ dựa cho cô .
“Anh mù ? Không thấy cái bàn ở đây !”
Quách Kiến lời Lâm Nghi Tri rõ ràng mang ý thiên vị, hừ lạnh một tiếng: “Phụ nữ quả nhiên là thể lý.”
Câu của Quách Kiến như chọc tổ ong vò vẽ, Miêu Thúy Bình trực tiếp đẩy một cái : “Mẹ mày phụ nữ ? Mày sống đến từng phụ nữ nuôi ! Cái thằng khốn định khoe mẽ với ai đấy!”
Bản Quách Kiến bực bội nổ tung, câu của Miêu Thúy Bình càng châm ngòi cho , chỉ là bước lên một bước Tề Ngụy Sơn chặn .
Tề Ngụy Sơn nhét Hân Hân trong lòng cho Miêu Thúy Bình, kéo Quách Kiến ngoài.
“Rầm” một tiếng, cánh cửa ngăn cách hai bên , nhưng ngăn âm thanh.
“Mẹ kiếp, tao ly hôn thì , cái cuộc sống ch.ó má tao thể chịu đựng thêm một ngày nào nữa!”
Khi giọng Quách Kiến truyền đến từ bên ngoài, Lâm Nghi Tri bịt tai Phạm Giai Nhân .
Khi Phạm Giai Nhân dậy khỏi mặt đất, Quách Hổ và Quách Quyên chạy đến từ góc nhà.
“Mẹ!”
“Mẹ chứ, đừng con sợ!”
“Mẹ!”
Tiếng Quách Hổ và Quách Quyên gọi “” át giọng đầy vẻ chán ghét và hối hận của Quách Kiến bên ngoài.
Phạm Giai Nhân ngẩng đầu, thấy là hai đứa con trai gái nhòe mặt của .
Lòng cô đau nhói, nước mắt vô thức rơi xuống.
Lâm Nghi Tri khẽ thở dài, mở hòm t.h.u.ố.c bắt đầu xử lý vết thương cho Phạm Giai Nhân.
Miếng vải quấn quanh cổ tay cô tháo , Quách Hổ và Quách Quyên thấy vết thương sâu hoắm cổ tay Phạm Giai Nhân sợ hãi gào .
Phạm Giai Nhân dường như cảm thấy đau, Quách Hổ và Quách Quyên mặt, hồi lâu mới : “Không , đau.”